Đột nhiên, Ngu Huyền Lăng mở to mắt, nhìn Nhan Thiên Thanh với vẻ không dám tin: “Sư... sư công...”
Nghe thấy tiếng Ngu Huyền Lăng, Nhan Thiên Thanh giật mình, nhận ra chuyện gì đã xảy ra, gân xanh trên trán hắn nổi lên cuồn cuộn, khó khăn quay mặt đi.
Thì ra... sư công luôn luôn lãnh đạm trong chuyện chăn gối, khiến sư phụ rất bất mãn. Không biết từ khi nào, sư phụ lại luyện chế ra một pháp khí kỳ quái.
Nàng cấy pháp khí đó vào ©ôи th!t của Nhan Thiên Thanh, chỉ cần hắn động tình, pháp khí sẽ khởi động. Trên ©ôи th!t của Nhan Thiên Thanh, dưới da sẽ mọc ra từng viên châu.
Hình dạng của những viên châu này sẽ thay đổi theo mức độ hưng phấn của Nhan Thiên Thanh, còn cụ thể sẽ biến thành hình dạng gì thì sư phụ cũng không biết, dù sao... nàng cũng mới thấy pháp khí khởi động vài lần.
Sắc mặt Ngu Huyền Lăng thay đổi liên tục, nàng đương nhiên biết thứ mọc trên ©ôи th!t của Nhan Thiên Thanh là gì. Lần đầu tiên nghe thấy trên đường, Ngu Huyền Lăng rất khinh thường, tuy thứ này có thể khiến nữ nhân sung sướиɠ hơn nhưng lại gây tổn thương rất lớn cho nam nhân.
Ngu Huyền Lăng tuy da^ʍ đãиɠ nhưng luôn luôn chú trọng đến sự tự nguyện, nàng luôn phẫn nộ với những hành vi ép buộc, thậm chí là làm tổn thương nam nhân. Nàng không ngờ rằng, sư phụ đường đường chính chính lại đối xử với sư công như vậy...
Lục Nghiên không biết sự thay đổi của Nhan Thiên Thanh, thấy Ngu Huyền Lăng cuối cùng cũng chịu nhìn Nhan Thiên Thanh, liền cúi người xuống bên tai nàng: “Thế nào, bị sư công mà mình coi như cha làm, cảm giác rất tuyệt phải không? Giống như... bị cha ruột của mình làm vậy...”
Nói rồi, hắn lại nâng người Ngu Huyền Lăng lên, hung hăng đâm xuống người Nhan Thiên Thanh.
Pháp khí này tuy rằng gây tổn thương rất lớn cho nam nhân nhưng không phải chỉ khiến nữ nhân sung sướиɠ. Nó vừa mang lại kɧoáı ©ảʍ cho nữ nhân, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ nam nhân.
Vì vậy, có thể tưởng tượng được hai người vốn đã không chịu nổi sẽ trở nên như thế nào.
Đừng nói là Nhan Thiên Thanh đã sớm không nhịn được nữa, ngay cả Ngu Huyền Lăng từng phong hoa tuyết nguyệt vô số lần cũng mất hết lý trí khi pháp khí của sư công được kích hoạt. Đương nhiên, lúc đầu vẫn ổn, nàng cố gắng giữ tỉnh táo, sợ mình sẽ chủ động nhào lên làm bậy. Tuy rằng cũng ngươi khác gì nhau nhưng không phải do mình làm thì không phải lỗi của mình.
Nhưng cảm giác tồn tại của những viên châu đó quá mạnh, chúng như thể có sinh mệnh riêng, di chuyển khắp nơi trên ©ôи th!t của sư công, mang đến những kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác lạ cho thành huyệt. Chỉ cần nàng không nhịn được mà dùng ŧıểυ huyệt cọ xát vào chúng, chúng sẽ đột nhiên rung lên, khiến ŧıểυ huyệt của Ngu Huyền Lăng tê dại.
May mà cơ thể Nhan Thiên Thanh không thể cử động, nếu không hắn cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì. Nhưng dù vậy, hắn cũng sắp phát điên vì ŧıểυ huyệt của Ngu Huyền Lăng và những viên châu trên ©ôи th!t.
Hắn siết chặt nắm tay, lần này không phải là nhẫn nhịn, mà là... sợ chúng không nhịn được mà vuốt ve cơ thể Ngu Huyền Lăng, sợ chúng tự ý giữ lấy Ngu Huyền Lăng, không cho nàng rời đi dù chỉ một chút.
Đột nhiên, những viên châu dừng lại, như thể phát hiện ra điều gì đó, sau đó đồng loạt di chuyển về một điểm.