Ta Là Thanh Mai Ốm Yếu Của Nam Chính Học Viện Quý Tộc

Chương 9: Chuẩn bị nhập học lại - Thư mời

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Nhưng cũng chính vì thế mà anh đã làm ra rất nhiều chuyện điên rồ, đến nỗi khi Thích Hòa Âm nhận ra bản chất thực sự của anh, cô chỉ cảm thấy vô cùng xa lạ, thậm chí còn cảm thấy hơi sợ hãi.

Hai năm trôi qua, mãi đến bây giờ, Thích Hòa Âm mới thực sự điều chỉnh được tâm lý để đối diện với Thương Văn Trạch.

Gần đây, hình đại diện của Thương Văn Trạch đã đổi thành một cú tuyết con tròn vo, vỗ cánh nhảy múa, toát lên vẻ đáng yêu ngây ngô hoàn toàn không phù hợp với phong cách của anh.

Thích Hòa Âm luôn cảm thấy anh đang mượn cái hình đại diện này để cố ý làm nhạt đi khí chất “con ông cháu cha” của mình, làm mờ đi ấn tượng của cô về anh.

Cô đọc lướt tin nhắn nhanh như một cơn gió, sau đó trả lời nhanh chóng:

[Thích Hòa Âm: Biết rồi. Cảm ơn, khỏi gửi hoa đâu.]

Dừng một chút, cô tiếp tục gõ chữ:

[Thích Hòa Âm: Hai tuần nữa sau khi phục hồi chức năng xong, tớ sẽ đến trường.]

Trường mà Thích Hòa Âm nhắc đến chính là trường tư thục Faroe, nơi mà các nam chính con ông cháu cha trong nguyên tác đều theo học. Hai năm trước, khi mới 15 tuổi, cô đã được trường tư thục quý tộc này nhận vào, nhưng chưa kịp nhập học thì phải tạm hoãn hai năm để đi chữa bệnh ở nước ngoài.

Vừa gửi tin nhắn đi thì phía bên kia đã trả lời gần như ngay lập tức.

[Thương Văn Trạch: Định học lại à?]

[Thương Văn Trạch: Thời gian có gấp quá không. Tiết học ở trường nhiều lắm đấy, vừa mới hồi phục sức khỏe đã đi học ngay, cậu sẽ không được nghỉ ngơi đủ đâu.]

[Thương Văn Trạch: Hòa Âm, hai tháng nữa tớ sẽ về nước, hay là cậu đợi tớ về, chúng ta cùng đi học ở trường nhé? Lần đầu tiên cậu chính thức đi học, tớ sợ có người không có mắt bắt nạt cậu.]

[Thương Văn Trạch: Đồng ý với tớ đi mà.]

[Thương Văn Trạch: *Cú tuyết con xoay vòng.jpg*]

Thích Hòa Âm: “…”

Thích Hòa Âm bây giờ đã nhìn thấu Thương Văn Trạch, hoàn toàn không bị mua chuộc trước phong cách hành xử bề ngoài tỏ ra dễ thương, thăm dò nhưng thực chất không cho kháng cự của anh nữa.

Cô trả lời với vẻ lạnh nhạt:

[Thích Hòa Âm: Hai tuần sau nữa mới học. Chẳng phải cậu nói sau này chuyện gì cũng nghe tớ hết say sao?]

[Thích Hòa Âm: ? *mỉm cười* *mỉm cười*]

Quả nhiên, ngay khi tin nhắn này được gửi đi, bên kia nhất thời im bặt.

Thích Hòa Âm khẽ nhếch môi như nhìn thấu mọi chuyện, tắt hộp thoại, không gửi thêm tin nhắn nào nữa.

Đặt máy liên lạc xuống, Thích Hòa Âm lại thông báo với chị gái Thích Duyệt về việc cô sẽ nhập học lại sau hai tuần nữa.

“Hai tuần? Có phải nhanh quá không?” Thích Duyệt cũng có chút do dự: “Em vội học lại tới vậy sao?”

Thích Hòa Âm gật đầu, nghiêm túc giải thích: “Em đã nghỉ học hai năm, bỏ lỡ khá nhiều bài học rồi. Nhưng em không muốn bị hạ xuống năm nhất mà muốn tốt nghiệp đúng hạn cơ, bởi vậy cho nên em cần phải hoàn thành toàn bộ tín chỉ trong vòng hai năm mới được.”

Thích Duyệt im lặng một lát.

Mặc dù chị không có ý kiến gì về việc em gái có thể hoàn thành tín chỉ và tốt nghiệp nhanh chóng, nhưng vẫn cảm thấy rất khó hiểu: “Lúc trước em quyết định đến Faroe học, chẳng phải là vì trước đây chưa từng trải nghiệm cuộc sống ở trường học sao? Rõ ràng lúc trước rất mong chờ được đến trường, sao bây giờ lại vội muốn lấy đủ tín chỉ để tốt nghiệp vậy?”

“Nếu trải nghiệm cuộc sống ở trường học, hai năm đối với em đã đủ rồi.” Thích Hòa Âm nói với vẻ đương nhiên: “Hơn nữa bây giờ em có những điều khác muốn trải nghiệm hơn nữa, cho nên muốn hoàn tất việc học càng sớm càng tốt.”

“Hả? Chuyện mà em muốn trải nghiệm hơn… Là chuyện gì?” Thích Duyệt rất tò mò.

“Là làm nhà nghiên cứu mô phỏng.” Thích Hòa Âm hơi cong mắt, đôi mắt trong veo như chứa đầy ánh sao lấp lánh.

Một nụ cười vô thức hiện lên trên khuôn mặt tái nhợt của cô. Nụ cười đó rất nhạt, rất nhẹ, nhưng lại rất động lòng người.

Trong xe, Thích Hòa Âm nở nụ cười, nhẹ nhàng thả ra một quả bom tấn: “Chị, trước khi em lên máy bay vào rạng sáng hôm nay, em nhận được thư mời làm việc từ Viện nghiên cứu Veritas qua email rồi.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc