Ta Là Thanh Mai Ốm Yếu Của Nam Chính Học Viện Quý Tộc

Chương 28: Tình cờ gặp trong thang máy

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Vì đến muộn vào buổi chiều nên lần này cô ngồi ở góc cuối lớp, không ngờ vẫn thu hút sự chú ý của rất nhiều người xung quanh.

Các học sinh năm nhất vẫn chưa quen biết nhau, nhiều học sinh còn tưởng cô cũng là học sinh cùng khóa, vừa thán phục khí chất và ngoại hình của cô, vừa tò mò tại sao sáng nay trong lễ khai giảng không thấy cô.

Sau khi tan học, chuyện cũ tái diễn, Thích Hòa Âm lại kết bạn với mấy đàn em nhiệt tình.

KPI về giao tiếp xã hội của cô hôm nay đã vượt chỉ tiêu.

Ra khỏi lớp học, Thích Hòa Âm vẫn còn một số việc liên quan đến việc trở lại trường cần phải giải quyết tại Phòng Giáo Vụ, vì vậy cô đi thẳng đến tòa nhà văn phòng tổng hợp của trường tư thục danh giá Faroe.

Tòa nhà này được thiết kế đồ sộ và sang trọng, cao 30 tầng nổi và 3 tầng hầm, tổng chiều cao hơn 100 mét.

Không gian bên trong tòa nhà rộng rãi, nhiều khu vực văn phòng, các hành lang và lối đi chằng chịt, phức tạp, những người lần đầu đến đây thường rất dễ bị lạc.

Thích Hòa Âm đi lòng vòng xung quanh ở tầng 19 một vòng mới tìm thấy cánh cửa có biển hiệu ghi “Phòng Giáo Vụ”.

Sau đó mọi việc diễn ra suôn sẻ.

Sau một cuộc trao đổi ngắn gọn, giáo viên trực ban của Phòng Giáo Vụ nhanh chóng giúp cô giải quyết vấn đề.

Thích Hòa Âm nói lời cảm ơn, đẩy cửa bước ra hành lang, chuẩn bị đi thang máy xuống lầu.

Cả sáu thang máy ở sảnh lớn hành lang hiện đang hoạt động, Thích Hòa Âm đứng yên tại chỗ, lặng lẽ đợi một lát.

“Đinh đông…”

Thang máy ở phía trước bên trái kêu lên, hiển thị tầng đã đến.

Xác nhận thang máy này có biểu tượng mũi tên hướng xuống, Thích Hòa Âm nhanh chóng bước tới.

Cửa thang máy từ từ mở ra, cô vô tình ngẩng đầu lên, ánh mắt chạm phải một màu đỏ rực rỡ.

Người đàn ông tóc đỏ cao lớn đang dựa vào tay vịn thang máy, mặc nguyên một bộ đồ đen kết hợp với những phụ kiện kim loại sáng bóng, tạo nên phong cách punk đầy ấn tượng.

Anh rũ mắt, đôi mày rậm rạp, lúc nào đang tập trung nhìn vào máy liên lạc trong tay, lông mày hơi nhíu lại.

Thích Hòa Âm sững sờ, nhanh chóng nhận ra thân phận của người đàn ông này.

Là Cơ Ninh Dã.

Khi về nước, cái nhìn thoáng qua vội vàng ở bãi đậu xe, khuôn mặt quá đậm nét sặc sỡ của người đàn ông đã để lại ấn tượng sâu sắc trong cô.

… Nhưng mà, sao anh ta lại ở đây?

Thích Hòa Âm thầm nhớ lại, nhớ rằng thang máy này hình như thang máy này đi xuống từ tầng 25.

Nếu cô không nhớ lầm, từ tầng 20 đến tầng 25 của tòa nhà văn phòng này đều là địa bàn của Hội Học sinh trường tư thục Faroe.

Nói cách khác, đây chính là nơi mấy nam chính con ông cháu cha kiêu ngạo trong truyện gốc thường tụ tập mở tiệc trà.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thích Hòa Âm đã hiểu rõ.

Cô giữ thái độ bình tĩnh, thản nhiên bước vào thang máy, ấn nút tầng.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Cơ Ninh Dã ngẩng đầu lên, liếc nhìn người vừa bước vào với ánh mắt không quá thân thiện cũng không quá lạnh lùng, rồi ánh mắt hơi dừng lại.

Để ý đến ánh mắt của Cơ Ninh Dã, Thích Hòa Âm ngẩng mặt lên, lịch sự gật đầu với anh, sau đó di chuyển sang một bên, giữ khoảng cách an toàn với cậu cả này như những người xa lạ.

Khi quay người, mái tóc đen nhánh của cô nhẹ nhàng lướt qua cánh tay rắn chắc của người đàn ông.

Tóc cô phảng phất hương thơm dịu nhẹ, gợi nhớ đến mùi gỗ thông trong tuyết trắng, suối nước trong núi dưới ánh trăng bạc, hơi thở lạnh lẽo và thuần khiết.

Cảm giác mềm mại trôi qua trong giây lát, Cơ Ninh Dã cúi đầu nhìn bóng lưng mảnh mai nhưng vẫn thẳng tắp của cô gái cách đó không xa.

Nhớ lại cái nhìn vừa rồi, cô mặc đồng phục học sinh chỉn chu, khuôn mặt nhỏ nhắn không trang điểm, trong trẻo và trắng nõn, tư thế đứng nghiêm túc ngay ngắn, đúng như tính cách nghiêm trang của chính cô… Khóe môi anh khẽ mím lại, đường nét môi vô thức trở nên thẳng tắp, lặng lẽ đặt máy liên lạc trong tay xuống.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc