Ta Là Thanh Mai Ốm Yếu Của Nam Chính Học Viện Quý Tộc

Chương 25: Sự thay đổi nữ chính nguyên tác

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

“Xin lỗi nhưng mà, cậu thật sự là cô gái thiên tài đó sao? Hồi nhỏ mình nghe mẹ mình nói, ngay từ khi một tuổi cậu đã có thể ngâm thơ đối đáp, ba tuổi biết giải vi tích phân, sáu tuổi biết tám thứ tiếng…”

Thích Hòa Âm: “…”

Các bạn học líu ríu bao vây cô ở giữa, khiến cô cảm thấy hơi choáng váng trong giây lát.

Tin tức trong nội bộ trường tư thục Faroe lan truyền nhanh tới vậy luôn sao… Rõ ràng cô mới đến trường học được ba tiếng đồng hồ, sao mà cảm giác như mọi chuyện về gia cảnh của cô đều bị phanh phui ra hết rồi vậy?

“Đầu tiên…” Cô khó khăn bác bỏ tin đồn: “Không có chuyện mới 6 tuổi tớ đã nói được 8 thứ tiếng.”

“Vậy còn cậu Giang thì sao?” “Vậy còn cậu với cậu Thương thì sao?”

Những vướng mắc giữa cô và mấy người đàn ông quyền quý của trường tư thục Faroe — đây mới là chủ đề mà những học sinh quý tộc thích buôn chuyện và kiêu ngạo quan tâm nhất.

Họ đã có thể tưởng tượng ra, nếu đăng câu trả lời của bạn Thích trước mặt lên FF, sẽ gây ra một cơn bão dư luận điên cuồng đến mức nào!

… Tiền đề là bài đăng không bị người ta xóa một cách vô cớ.

Thích Hòa Âm có thể cảm nhận được những câu hỏi mà những người này đưa ra chỉ xuất phát từ sự vì tò mò, không có vẻ gì là công kích, cũng không có quá nhiều ác ý.

Nhưng cô chưa từng đối phó với tình huống đông người chen chúc, tiếng người ồn ào như thế này bao giờ, nên nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu.

Thôi vậy, vẫn nên từ chối thì hơn.

Cô cũng không muốn bị người ta dòm ngó quá nhiều chuyện riêng tư của mình.

Thích Hòa Âm bình tĩnh lên tiếng: “Tớ…”

“Các cậu bao vây người ta ở đây làm gì vậy?”

Một giọng nói từ phía trước hành lang vang lên, giọng nói ngọt ngào, như được bọc trong mật ong, nhưng ngữ khí lại mang theo chút lạnh lẽo.

Thích Hòa Âm nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, nhìn thấy một cô gái tóc nâu xoăn sóng xinh đẹp, mắt cô ngay lập tức sáng rực lên, như thể nhìn thấy vị cứu tinh: “Vân Tâm!”

Khương Vân Tâm bước nhanh tới, trước sự chứng kiến của mọi người, cô ấy đẩy đám đông ra, nắm lấy tay Thích Hòa Âm.

“Không phải đã nói tan học sẽ đến tìm mình cùng đến nhà ăn sao, sao lại lâu vậy chứ.” Khương Vân Tâm vừa nhìn mặt cô vừa nhỏ giọng oán trách, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng quét một vòng quanh đám đông.

Chỉ một cái liếc nhìn này thôi đã toát ra khí thế ngút trời, khiến những người xung quanh đều không hẹn mà cùng lùi lại hai bước, trong lòng không khỏi run sợ.

“Cậu biết mà, đối với một bệnh nhân vẫn đang trong giai đoạn hồi phục, việc ăn uống đúng giờ là điều cần thiết lắm đó.”

Khương Vân Tâm nở một nụ cười ngọt ngào với mọi người, từ tốn nói: “Các cậu đã làm chậm bưa ăn của bạn tôi rồi.”

Các học sinh nhìn nhau ngơ ngác, không biết phải làm sao.

Có người cẩn thận lên tiếng: “Xin lỗi, cô Khương…”

Khương Vân Tâm lại không để ý đến cậu ta mà chỉ lo ôm lấy cánh tay của Thích Hòa Âm, sau đó kéo cô nhanh chóng ra khỏi đám đông.

Mãi đến khi đi được một đoạn đường, Thích Hòa Âm mới từ từ ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua đôi tay đang nắm chặt của hai người, có chút kinh ngạc nhìn Khương Vân Tâm: “Cậu…”

Khí thế vừa rồi thật mạnh mẽ, đây còn là nữ chính đóa sen trắng yếu đuối nhút nhát được miêu tả trong nguyên tác sao?

Xem ra cốt truyện trong sách đã thay đổi, tính cách của nhân vật cũng sẽ thay đổi theo.

Đối diện với Thích Hòa Âm, biểu cảm trên mặt Khương Vân Tâm lại khôi phục vẻ dịu dàng như thường lệ.

Đôi mắt trong veo như nước của cô ấy liếc nhìn cô: “Có phải là cậu cảm thấy mình thay đổi rất nhiều không, Hòa Âm?”

Thích Hòa Âm gật đầu, nói: “Khí chất bây giờ của cậu rất mạnh mẽ, rất tự tin, còn xinh đẹp nữa.”

“Vậy sao?” Khương Vân Tâm cười nói: “Nhưng mình cũng chỉ ỷ thế hiếp người mà thôi. Họ sợ thế lực của nhà họ Khương, cho nên khi thấy mình lộ ra vẻ mặt không vui, tự nhiên họ sẽ chọn cách ngậm miệng.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc