Ta Là Thanh Mai Ốm Yếu Của Nam Chính Học Viện Quý Tộc

Chương 14: Nghệ thuật giao tiếp (1)

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

Sau khi về nhà, dưới sự giám sát của cô y tá, Thích Hòa Âm bắt đầu chương trình phục hồi chức năng cần cù, siêng năng.

Chỉ mới một tuần trôi qua, khả năng vận động của cô đã hồi phục đáng kể, có thể đứng trong thời gian dài hơn.

Cùng với thời gian khai giảng ngày càng gần kề, cô cũng bắt đầu chuẩn bị cho việc đi học.

Trước đây, Thích Hòa Âm chưa từng đến trường, toàn bộ hiểu biết về trường học của cô chỉ đến từ những miêu tả mà Thương Văn Trạch từng kể:

Đó là một nơi có bạn bè cùng trang lứa, có những tiết học và kỳ thi, còn có rất nhiều hoạt động phong phú và đa dạng.

Chuyên ngành của Thích Hòa Âm là mô phỏng học, nhưng với trình độ hiện tại của cô, cô thậm chí có thể làm giáo viên của chuyên ngành này.

Rất hiển nhiên, việc học và thi cử ở đây không phải là mối quan tâm lớn nhất của cô.

Điều cô quan tâm hơn là bạn bè và các hoạt động.

Có thể nói, Thích Hòa Âm đã coi việc làm quen với bạn bè đồng trang lứa và tham gia các hoạt động đa dạng trong trường học là hai nhiệm vụ quan trọng nhất trong trải nghiệm đời sống học sinh ngắn ngủi hai năm này.

Cô đã có mục tiêu rồi, phải bắt đầu hành động mới được.

Thông qua tìm hiểu trên mạng, Thích Hòa Âm biết rằng nhiều trường học đều có câu lạc bộ theo sở thích, vào đầu năm học sẽ đồng loạt tổ chức tuyển thành viên mới.

Còn có rất nhiều hoạt động trong trường có thể đăng ký trực tiếp ở lớp, nếu lớp có ban cán sự thông báo thì sẽ không bỏ lỡ.

Vậy nên về mặt hoạt động, cô quyết định thuận theo tự nhiên, đến lúc đó muốn tham gia cái gì thì tham gia cái đó.

Về phần làm quen với bạn bè đồng trang lứa… Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài phạm vi hiểu biết của Thích Hòa Âm.

Số người trong danh bạ của cô thường xuyên không quá mười người, hơn một nửa trong số đó là của người nhà, ngoài Thương Văn Trạch ra, số lượng bạn bè đồng trang lứa thân thiết gần như bằng không, kinh nghiệm giao tiếp xã hội bên ngoài cũng gần như bằng không.

Phải làm sao để giao lưu với các bạn đồng trang lứa trong trường đây? Còn nữa, lần đầu tiên đến lớp có phải tự giới thiệu bản thân không, khi đó cô nên nói gì?

Một người thông minh như Thích Hòa Âm, lúc này cũng cảm thấy một sự hoang mang sâu sắc.

Suy nghĩ một lát, cô quyết định cầu cứu Thương Văn Trạch, hỏi anh ngày đầu tiên đi học nên tự giới thiệu với các bạn như thế nào.

[Thích Hòa Âm: Thương Văn Trạch, khi tự giới thiệu ở trường, cậu nói sao vậy?]

Bên kia nhanh chóng trả lời:

[Thương Văn Trạch: Tên thôi]

[Thương Văn Trạch: Sao vậy?]

Tên thôi?

Thích Hòa Âm liếc nhìn mẫu tự giới thiệu mà mình vừa tìm kiếm trên mạng, rõ ràng vẫn còn thiếu thông tin về tuổi tác, cung hoàng đạo, quê quán, nghề nghiệp của cha mẹ, sở thích, v.v. nữa mà.

Cô mím môi:

[Thích Hòa Âm: … Được rồi]

Vừa định kết thúc cuộc trò chuyện, đầu bên kia lại nhanh chóng gửi đến một vài tin nhắn khác:

[Thương Văn Trạch: Cần gì phải làm quen với người khác, Hòa Âm cứ chơi với tớ là được rồi]

[Thương Văn Trạch: Họ không hiểu cậu bằng tớ đâu]

Thôi khỏi. Thích Hòa Âm vô cảm.

Im lặng một lát, cô cúi đầu, trả lời một cách hợp lý và có bằng chứng:

[Thích Hòa Âm: Nhưng ngoài tôi ra, cậu vẫn còn có những người bạn khác mà]

[Thương Văn Trạch: Vậy tôi không chơi với họ nữa]

[Thương Văn Trạch: Hòa Âm mới là quan trọng nhất, sau này tôi chỉ chơi thân với Hòa Âm nhất thôi]

[Thương Văn Trạch: *Cú tuyết con xoay vòng.jpg*]

Thích Hòa Âm: “…”

Thích Hòa Âm hơi cạn lời, cô không muốn trả lời nữa, đột nhiên cảm thấy việc đi hỏi Thương Văn Trạch là một quyết định rất ngớ ngẩn.

Anh rõ ràng rất phản đối việc cô kết bạn với người khác ngoài mình, là một người có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ đối với tình bạn của họ.

Thích Hòa Âm từ bỏ việc tìm kiếm câu trả lời từ Thương Văn Trạch.

Nhưng ngoài anh ra, về vấn đề giao tiếp giữa các cá nhân, cô còn có thể hỏi người cùng trang lứa đáng tin cậy nào khác nữa đây?

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc