Ta Dựa Vào Bãi Lạn Cứu Vớt Toàn Tông Môn

Chương 2: Cướp Phù Du Thảo (2)

Trước Sau

break

Từ đầu đến cuối, chưa từng có ai hỏi qua Diệp Kiều xem nàng có đồng ý hay không, hoặc là nói, ở trong mắt họ, ngay cả tư cách phản đối nàng cũng không có. Nàng là đồ đệ của Vân Ngân, theo lý thường hẳn Vân Ngân cho rằng Diệp Kiều sẽ không cự tuyệt.

 

Diệp Kiều đứng bên dưới nhìn một màn hài hòa đang diễn ra trước mắt, thình lình mở miệng: "Sư phụ, ta nói sẽ cho tiểu sư muội Phù Du Thảo này bao giờ?"

 

Ai cũng không ngờ Diệp Kiều sẽ đột nhiên làm khó dễ, Tô Trạc ngây người sửng sốt vài giây, đôi môi khẽ giật mấy cái, miễn cưỡng giải thích: "So với ngươi thì tiểu sư muội của ngươi càng cần gốc linh thảo này hơn.."

 

Thiên phú của Diệp Kiều chỉ thường thường, muốn đột phá Trúc Cơ, không thể thiếu Phù Du Thảo trợ giúp. Lúc Tô Trạc nghe nói nàng muốn đi lấy linh thảo, không thể không nghĩ đến tiểu sư muội mà sư phụ mang về từ nhân gian. Tuổi tác hai người xêm xêm nhau, thế mà một người có thể tung tăng nhảy nhót, có thể đến ma uyên lấy linh thảo, một người lại chỉ có thể triền miên trên giường bệnh. Tô Trạc liền động chút lòng trắc ẩn, đem chuyện này nói cho sư phụ nghe.

 

"Thân thể A Thước mảnh mai." Vân Ngân có chút bất mãn với thái độ của nàng, hơi dừng một chút, ông ta vẫn cất tiếng giải thích: "Thân thể của ngươi tốt hơn con bé nhiều. Phù Du Thảo đưa cho Vân Thước dùng trước đi."

 

"Chờ sau này đại bỉ các tông môn mở ra, ta sẽ phái sư huynh của ngươi đi đến chiến trường viễn cổ lấy về cho ngươi một gốc Phù Du Thảo."

 

Chiến trường viễn cổ? Không nói đến Phù Du Thảo hiếm thấy như thế nào, dù cho trong bí cảnh chiến trường viễn cổ có nó, nhưng đại bỉ tông môn trăm năm mới một lần, nơi đó tụ tập bao nhiêu anh tài kia chứ? Vân Ngân lấy cái gì bảo đảm rằng hai vị sư huynh của nàng sẽ nhất định có thể cướp được Phù Du Thảo?

 

Diệp Kiều nhìn thoáng qua ba người thiên vị bằng trời trước mặt, đáy lòng âm thầm cười lạnh, chỉ nói: "Tóm lại nàng yếu đuối nên có lý, ta mạnh khỏe nên ta đáng chết!"

 

Đồ đệ trước giờ vẫn ngoan ngoãn, nay đột nhiên lại chống đối như vậy, Vân Ngân chợt cảm thấy bản thân bị mạo phạm, ông ta lạnh mặt, giận mắng: "Làm càn!"

 

Uy áp của tu sĩ cấp bậc Hóa Thần mạnh mẽ đè ép lên vai Diệp kiều, nam nhân lạnh lùng vung ống tay áo rộng đánh ra một cơn gió mạnh, Diệp Kiều bị đè ép không thể động đậy, ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, lập tức cả người bị đánh tung lên, đập mạnh vào cây cột phía xa.

 

Ma uyên cửu tử nhất sinh không làm nguyên chủ bị thương, vậy mà trở về tông môn tranh chút quyền lợi chính đáng lại bị sư phụ đánh thành ra như vậy. Cái thứ Tu chân giới khốn nạn này.

 

"Trời sinh phản cốt, không biết tôn ti." Vân Ngân lạnh lùng lưu lại một câu, sau đó phất tay áo bỏ đi.

 

"Cút về động phủ của ngươi hối lỗi cho ta."

 

Diệp Kiều lau máu mũi, sau đó, mặt không biểu tình giơ ngón tay giữa với bóng lưng Vân Ngân đang rời đi ngay dưới cái nhìn chăm chú của mọi người. Nàng quyết định không làm nữ phụ pháo hôi nữa.

 

"Tiểu sư tỷ." Tô Trạc đi đến bên cạnh nàng, hơi hơi rũ mắt, thấp giọng nói: "Xin lỗi."

 

"Ngày sau ta sẽ trả lại tỷ." Hắn có chút áy náy, bởi vì lòng riêng của mình mới khiến tiểu sư tỷ bị phạt.

 

Diệp Kiều lau lau máu mũi, thấy hắn tiến lại gần, liền vội vàng lui về phía sau, tránh như rắn rết mà cảnh cáo: "Đừng tới đây!"

 

Tất cả những thứ liên quan đến nữ chính đều cách xa nàng ra một chút.

 

Thiếu nữ nói không lưu tình chút, làm Tô Trạc có chút ngạc nhiên, không ngờ nhị sư tỷ từ trước đến nay luôn hiền lành nhút nhát lại có thể phát tác lớn như vậy.

 

Đại sư huynh có chút nhìn không được, tóm lấy tay Diệp Kiều, trầm giọng hỏi: "Sư muội, ngươi đừng có giận dỗi vô cớ nữa có được hay không?"

 

"Hiện giờ, ngay cả giường tiểu sư muội còn không thể xuống được, nàng cần Phù Du Thảo hơn ngươi."

 

Trên tay Diệp Kiều còn có thương tích, bị hắn túm chặt khiến nàng đau đớn đến phải hít vào một hơi khí lạnh, hoài nghi tên khốn nạn này là cố ý. Nàng không muốn chịu đựng nữa, lập tức nâng tay còn lại nện một quyền vào mặt hắn. Địch Trầm nhanh nhẹn né tránh, nhưng bàn tay đang túm chặt lấy tay Diệp Kiều cũng vì vậy mà vậy buông ra.

break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc