Ta Cùng Vai Ác CP Bạo [ Xuyên Thư ]

Chương 1

Trước Sau

break

Bắp Cải
"Cậu chẳng phải muốn trèo lên giường tôi sao?!"

Hắn chau mày, hắc khí đầy người, mặt đỏ bừng không rõ lý do.

"Được, tôi cho cậu cơ hội này!"

"Nhưng cậu đừng hòng mong tôi yêu cậu! Tư Nguyên tốt hơn cậu ngàn lần vạn lần."

"Cậu thật khiến người ta ghê tởm!"

Hắn vừa khinh bỉ chửi mắng, vừa kéo cà vạt, vừa ném cậu lên giường.

"Nằm sấp xuống!"

Thẩm Thanh: "……"??? Đồ thần kinh à?!

Thấy cậu không nhúc nhích, sắc mặt hắn càng khó coi, bèn xé quần cậu.

"Còn giả vờ e lệ gì nữa! Mau nằm sấp xuống!"

Bò cái con khỉ! Sức cậu vốn yếu, bị hắn lôi đi loạng choạng, ngã sõng soài trên giường, quần sắp bị hắn kéo tuột.

Thẩm Thanh tức điên, vớ lấy cái đèn bàn ở đầu giường, nhắm gáy hắn mà phang tới. Thằng cha thần kinh ở đâu ra vậy?!

"Cậu!" Hắn trợn mắt không dám tin, rồi ngất lịm đi.

Thẩm Thanh đẩy cái thân nặng trịch của hắn xuống đất, tiện thể đạp cho một phát vào đùi hắn. Cậu ngồi dậy, ghét bỏ ngửi mùi trên người mình, sao mà thơm thế nhỉ? Không đúng, rõ ràng cậu chẳng bao giờ xịt nước hoa cả.

Cậu lại nhìn quanh căn phòng, rõ ràng đây là phòng nghỉ khách sạn, nhưng không phải căn cậu quen thuộc, bài trí thiên về sự nhã nhặn, không hợp gu cậu. Không phải cậu đang ở trên máy bay sao? … Lẽ nào xuyên không rồi?

"Chúc mừng ký chủ đã nhận ra tình trạng của mình! Ting ting ting, tiểu khả ái của ngài đã online rồi đây!"

Thẩm Thanh nhíu mày. "Cái của nợ gì thế?"

"Chào ký chủ, cậu đúng là đã xuyên không rồi. Tôi là hệ thống 007 của cậu ở đây, chào mừng cậu sử dụng hệ thống Bà Mối Vạn Giới."

Hệ thống Bà Mối?

"Đúng vậy."

"Xin phép cho tôi giới thiệu một chút. Ai cũng biết, tỷ lệ nam nữ ở các thế giới vì một lý do không rõ nào đó ngày càng chênh lệch, rất nhiều nam giới chỉ có thể sống độc thân, cuộc sống không hòa hợp nên tính tình cũng trở nên cáu kỉnh. Để giải quyết vấn đề này, hệ thống Bà Mối Vạn Giới đã ra đời đúng lúc."

"Chúng tôi tận lực kết nối duyên lành cho các cặp nam nam, tạo nên những mối nhân duyên tốt đẹp, hòa hợp, khiến cả thế giới trở nên tốt đẹp hơn. Ngài chính là một trong những ký chủ được chúng tôi lựa chọn."

"…Nam nam?"

Giọng Hệ Thống sang sảng hùng hồn: "Đúng vậy! Chỉ có tình yêu nam nam mới có thể giải quyết triệt để vấn đề này!"

… Cảm ơn, tôi thích con gái.

Hệ Thống quả quyết: "Không thể nào, tôi đã tra cứu hồ sơ đời cậu trước đây, phát hiện tất cả những người theo đuổi cậu đều là con trai… Cậu không lừa được hệ thống đâu!"

Mặt Thẩm Thanh sa sầm lại. Quỷ tha ma bắt mới biết tại sao từ nhỏ đến lớn những kẻ theo đuổi cậu toàn là đàn ông! Hệ Thống rõ ràng không cho rằng đây là vấn đề, mặc kệ cậu đang phản bác trong lòng, hứng khởi nhảy qua chuyện khác:

"Cậu có phải vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra không?"
"Vì có người định mệnh nhân duyên ở một không gian song song khác, nếu ở lại thế giới cũ thì chắc chắn sẽ cô độc cả đời, cho nên hệ thống Bà Mối đã đổi các cậu qua đây rồi —— Hệ thống Bà Mối của chúng tôi là hệ thống duy nhất có thể xuyên qua không thời gian đấy!"

"Cậu chính là đã đổi thân xác với bản thân ở thế giới song song này!"

"Chỉ cần cậu giải quyết viên mãn vấn đề đời mình, tìm được một ông xã yêu cậu, mỗi lần có tiến triển, hệ thống đều sẽ phát thưởng đó nha!"

Thẩm Thanh còn chưa kịp hỏi về phần thưởng, đã ngập tràn kinh ngạc: "… Ông xã?!"

"Các người còn chỉ định giới tính đối tượng nữa à?"

"Đúng rồi."

"Nếu không thì giải quyết vấn đề kiểu gì?"

Hệ Thống hào hứng nói: "Nói thật nhé, tôi đề nghị cậu chọn luôn người trước mặt đi. Có lẽ cậu không biết, một vài hình ảnh ở thế giới này đã chiếu đến thế giới của cậu, có người dựa vào đó mà viết thành một cuốn sách, tên là 《Sủng Ngươi Ngàn Vạn Lần》, người đàn ông trước mặt cậu chính là nam chính công đấy."

Tên sách này nghe quen quen. Thẩm Thanh nhớ lại lúc vừa ngồi máy bay, nghe được hai cô gái bên cạnh bàn tán về cốt truyện. Lúc đó cậu nghe được nam chính công tên Minh Hiên, nam chính thụ tên Thẩm Thanh.

Nhân vật thụ trong truyện giống hệt cậu, đều là con nhà trọc phú mới nổi, cha mẹ mất sớm, cô độc một mình chỉ còn lại tiền. Lúc đó cậu còn tưởng là người quen nào đó dựa theo mình mà viết, nên mới để ý một chút. Vạn lần không ngờ cốt truyện và tên sách hoàn toàn khác nhau.

Dùng lời của một trong hai cô gái đó để đánh giá, đây là một cuốn truyện tra công tiện thụ. Tra công có một bạch nguyệt quang, hắn và bạch nguyệt quang lớn lên bên nhau như thanh mai trúc mã, đang định tỏ tình thì bạch nguyệt quang xuất ngoại.

Lần xuất ngoại này kéo dài 6 năm, trong thời gian đó tra công tiếp quản công ty giải trí của gia đình, phát hiện một thực tập sinh dưới trướng rất giống bạch nguyệt quang của hắn —— thực tập sinh này chính là Thẩm Thanh.

Trong 6 năm bạch nguyệt quang không trở về, để giải tỏa nỗi nhớ, tra công ngày nào cũng đến tìm thực tập sinh, cho thực tập sinh tài nguyên, nâng đỡ cậu ra mắt. Thực tập sinh ban đầu rất kháng cự, cậu là trai thẳng, nhưng dần dần bị tra công bẻ cong.

Bốn năm trôi qua, thực tập sinh vừa mới ở bên tra công thì bạch nguyệt quang lại trở về —— Bạch nguyệt quang ở nước ngoài phát triển không thuận lợi, sau khi về nước cũng gia nhập giới giải trí, sau khi khóc lóc kể lể với tra công, hắn và Thẩm Thanh cùng tham gia một chương trình tuyển chọn tài năng với vai trò huấn luyện viên.

Hắn và Thẩm Thanh có chút giống nhau, con đường phát triển cũng tương tự, tài nguyên của Minh Thanh Giải Trí bắt đầu dồn hết cho hắn. Thẩm Thanh phát hiện ra chuyện này, không tin mình chỉ là thế thân, muốn đi tìm tra công hỏi cho rõ ràng. Đêm đó, tra công vừa hay bị người ta bỏ thuốc.

Hai người ngủ với nhau một đêm, ngày hôm sau bạch nguyệt quang đến bắt gian. Tra công bị bạch nguyệt quang chỉ trích, bèn đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thẩm Thanh, vừa lên giường với cậu vừa nhớ nhung bạch nguyệt quang, đúng kiểu ngược thân ngược tâm kinh điển.

Hơn nữa vì Thẩm Thanh và bạch nguyệt quang có chút giống nhau, mà người giống nhau thì chỉ cần một là đủ, để Thẩm Thanh nhường đường cho bạch nguyệt quang, tra công còn bắt đầu chèn ép cậu.

"……"

Phần còn lại Thẩm Thanh không biết. Nghe nói như vậy mà cuối cùng Thẩm Thanh vẫn ở bên Minh Hiên sao? Trời ạ, đây là loại thánh mẫu cảm động đất trời gì vậy?! Lúc đó Thẩm Thanh ngồi trên máy bay thiếu chút nữa thì nôn ra, ngay cả món vàng miếng yêu thích nhất cũng không cứu vãn nổi cậu.

Nếu cho cậu biết ai đã viết ra cuốn sách ghê tởm như vậy, cậu nhất định sẽ cho kẻ đó nếm thử mùi vị muốn chết không được! Vạn lần không ngờ cậu lại xuyên vào cuốn sách này.

"Vậy nên ký chủ, cậu có muốn đặt Minh Hiên làm mục tiêu không? Cậu đều biết cốt truyện sau này rồi, chỉ cần làm theo hướng dẫn là nhất định có thể HE, đỡ tốn công sức nhất, 007 mãnh liệt đề cử cậu chọn hắn đó."

Thẩm Thanh khinh bỉ liếc xéo lên trời. "Chọn cái khỉ."

Cậu sợ mình không nhịn được mà đi tù mất. Cậu đứng dậy sửa sang lại quần áo, chuẩn bị mở cửa đi ra ngoài, nghĩ đến đủ loại hành vi cưỡng ép trong cốt truyện khốn kiếp này, hắn đã làm cậu ra nông nỗi này, liền không nhịn được mà tặng cho hạ bộ của hắn một cú. Nếu không phải cậu có học chút võ phòng thân…

Hệ Thống ré lên: "Ký chủ dừng chân!"

Nam chính công dù đang hôn mê cũng đau đến toàn thân run rẩy.

Hệ Thống xót xa kêu la: "Ký chủ sao cậu lại có thể như vậy chứ, nam chính công tỉnh lại sẽ tức giận đó!"

Thẩm Thanh mặc kệ nó lải nhải, đi ra khỏi cửa khách sạn.

Hành lang tráng lệ huy hoàng, treo đủ loại tranh nghệ thuật.

Thẩm Thanh đi đến chỗ thang máy, không biết là do điều hòa quá nóng hay đèn quá sáng, chiếu đến cậu có chút choáng váng. Thẩm Thanh kéo cổ áo, lắc lắc đầu. Một cảm giác khô khát từ trong ra ngoài khiến cậu không khỏi liếm môi.

Keng. Thang máy mở.

Người đàn ông đứng giữa nhất mặc áo gió màu đen, thân hình thon dài cao lớn, đôi mắt sâu thẳm khiến người ta không dám nhìn thẳng. Hai người đàn ông mặc vest đen khác hơi lùi lại phía sau hắn một bước, dáng vẻ cung kính, tay cầm văn kiện đang xin chỉ thị gì đó. Cửa thang máy mở. Người đàn ông đó thờ ơ liếc mắt qua đây, giọng nói hơi lạnh lùng:

"Về rồi nói sau."

"Vâng." Người đàn ông mặc vest đen đẩy gọng kính, cung kính đáp.

Thẩm Thanh bước vào thang máy, không gian chật hẹp và kín mít khiến đầu cậu càng thêm choáng váng. Người đàn ông bên cạnh hơi rũ mắt, cảm giác áp lực mơ hồ ập thẳng về phía cậu. Nhưng cậu lại có ý muốn lao tới. Người đàn ông này chắc chắn rất có sức lực…

Một cảm giác nóng rực không tên từ trong ra ngoài bùng lên, Thẩm Thanh không khỏi liếm môi, cậu dựa vào vách thang máy, sự lạnh lẽo khiến đầu óc cậu tỉnh táo hơn một chút.

"Hệ Thống, trạng thái của tôi có phải không ổn lắm không?"

"Ủa, để tôi kiểm tra một chút, ký chủ cậu trúng thuốc rồi."

Hệ Thống hơi hoảng: "Ký chủ, cậu có muốn quay về ngay không? Nam chính vẫn còn ở trong phòng đó…"

Thẩm Thanh: "Vậy thì cậu tìm cho tôi một cô gái còn hơn."

Cậu vừa nói vừa cố gắng chống đỡ cơ thể, kiểm soát bản thân không lao vào người đàn ông kia. Yết hầu của người đàn ông này thật quyến rũ, cúc áo cài đến tận chiếc trên cùng, vẻ cấm dục khiến người ta không nhịn được muốn lột sạch quần áo hắn, cánh tay hắn chắc cũng rất có lực…

Chết tiệt, Thẩm Thanh mày đang nghĩ cái quái gì vậy?! Cơ thể này có vấn đề! Thẩm Thanh nhắm mắt lại, thế mà vẫn cảm nhận được vị trí của người đàn ông kia. Mẹ nó chứ, sao cảm giác tồn tại của ngươi lại mạnh như vậy?! Thẩm Thanh bực bội: "Hệ Thống, mau gọi 120 cho tôi!"

"Cái, cái gì?"

"Không gọi 120 thì cậu thật sự định tìm gái cho tôi đấy à?!"

Bẩn, cậu không nuốt trôi nổi.

"Cậu có thể đi tìm nam chính…"

Cứu mạng, thứ thuốc quái quỷ gì thế này, sao tác dụng lại mạnh như vậy?!

Keng. Thang máy đến rồi.

Thẩm Thanh cố gắng chống đỡ cơ thể, nhưng tầm mắt lại quay cuồng, chân cậu mềm nhũn, ngã vào lòng người đàn ông bên cạnh.

A, lạnh quá.

Toàn thân cậu lập tức phấn chấn hẳn lên.

break

Báo lỗi chương