Edit: Đào Sindy
Bây giờ nha đầu Họa Họa này càng ngày càng lười nhác, chút chuyện nhỏ này cũng phiền ma ma làm chân chạy. Vân Khánh Đế cười lắc đầu: Nha đầu này hẳn nên bị phạt.
Bệ hạ, là nô tỳ muốn làm chân chạy thay Quận Chúa một lần. Thường ma ma thở dài: Có nô tỳ trước mặt bệ hạ, lời nói càng quy củ. Những năm này nô tỳ luôn hầu hạ bên người Công Chúa Điện Hạ, bà không yên tâm nhất là tôn tử của người, nô tỳ thấy bệ hạ tận mắt, mới có thể yên tâm. Huống chi, trên người Quận Chúa để tang, tiến cung lại không tốt lắm.
Vân Khánh Đế nghe nói như thế, trên mặt có chút rung động: Trẫm... Ai.
Thường ma ma đứng người lên: Nhìn thấy thân thể bệ hạ cường tráng, long hành hổ bộ*, nô tỳ cũng yên tâm. Bệ hạ nhật lý vạn ky**, nô tỳ cũng không dám phiền lâu, nô tỳ cáo lui.
*rồng bay hổ bước.
**ngày đi vạn dặm
Vân Khánh Đế cố ý giữ Thường ma ma lại một hồi, nhưng ông biết Thường ma ma là nô bộc bên người cô mẫu hay dùng nhất, cũng trọng quy củ nhất, hôm nay bà nói nhiều lời quy củ như vậy, ông muốn giữ cũng giữ không được.
Rơi vào đường cùng, ông đành phải phái nữ quan đưa Thường ma ma xuất cung, đồng thời lại thưởng một đống đồ đến Ban gia.
Ai khiến ông vui vẻ, ông sẽ khiến người đó vui vẻ theo.
Ban gia, Ban Hằng cắn một miếng đồ chơi làm bằng đường, hắn xém chút nữa đã phun ra.
Tỷ, đồ chơi làm bằng đường này quá ngọt rồi, không thể ăn nỗi. Ban Hằng ném đồ chơi làm bằng đường lại trong mâm, chùi nước đường ở miệng, uống từng ngụm từng ngụm nước.
Ai bảo đệ ăn, ta lấy ra để đệ nhìn mà. Ban Họa ghét bỏ nhìn Ban Hằng : Đồ chơi làm bằng hình đệ mà đệ vẫn hạ miệng cắn được?
Chỉ cần có thể ăn, ta liền có thể hạ miệng cắn. Ban Hằng uống nửa chén trà nhỏ, không hiểu nhìn Ban Họa: Tỷ mua đồ chơi này về làm gì?
Đúng lúc gặp trên đường, nên bảo người ta nặn. Ban Họa đứng người lên: Sớm biết đệ không thèm, ta còn có thể tiết kiệm hai mươi đồng tiền.
Đối với người bình thường mà nói, đường là một thứ hiếm có, cho nên đường trong đám đó giá cao hơn bột mì. Bởi vì Ban Hoạ cần nhiều, sư phó làm đồ chơi bằng đường cố ý tăng thêm đường, đây là hắn hào phóng tỏ lòng cảm kích với người mua.
Ai nói ta không thèm, ta thích mà. Ban Hằng sợ tháng này trên người mình không có ngân lượng dùng, thế là tranh thủ thời gian nhặt đồ chơi làm bằng đường trong mâm liếʍ hai cái: Tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ ăn sạch nó.
Còn ăn sạch nó? Ban Họa bị hắn chọc cười, đưa tay túm lấy đồ chơi làm bằng đường, dùng khăn thô lỗ chà lên mặt hắn hai lần: Ngọt như vậy đệ ăn hết làm gì, còn cần răng hay không?
Ban Hằng cười đùa tí tửng uống một ngụm trà: Tỷ, có phải tỷ muốn ra ngoài không?
Ban Hoạ nhướng mày: Làm gì?
Không có gì, không có gì. Ban Hằng cười hắc hắc nói: Chỉ là mấy ngày gần đây, không ít người nghe được tỷ đính hôn với