Đôi mắt Uyển Nương mơ màng, eo nhỏ hơi ưỡn về phía trước, cả người đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ được gãi ngứa sau bao ngày nhẫn nhịn.
Cửa huyệt không ngừng co rút, dâm thủy từ từ chảy ra, ngưng tụ thành giọt, rơi xuống ga giường.
"Thoải mái lắm sao?"
"Dạ..." Uyển Nương thở gấp, mong tay hắn đừng dừng lại. "Mấy hôm nay... vết thương luôn ngứa ngáy... Đa tạ gia..."
Thạch Thương Tiều khẽ hừ một tiếng, không ngờ đường đường là đại gia Thạch gia mà hắn lại phải gãi ngứa cho một ŧıểυ thiếp.
Hắn lại đưa ngón tay vào, muốn biết ŧıểυ huyệt của nàng giờ đã ướt đến mức nào.
Vừa tiến vào đã thấy bên trong toàn là nước, chỉ vì cửa huyệt quá hẹp, gần như bị khóa chặt lại.
"Chậc."
Thạch Thương Tiều tặc lưỡi, đoán rằng nữ nhân này chỉ cần thoải mái, dâm thủy sẽ trào ra ào ạt. Trước kia còn tưởng nàng khô khan như sa mạc, thì ra chỉ là "phương pháp" không đúng.
"Còn chỗ nào ngứa nữa không?"
Ngón tay vẽ vòng tròn trong ŧıểυ huyệt, cố gắng làm cửa huyệt giãn ra một chút, để dễ dàng tiến vào hơn.
Hắn giúp nàng gãi vết thương đã là hạ mình lắm rồi, Uyển Nương vẫn luôn biết điều, không dám đòi hỏi nhiều, nhẹ nhàng lắc đầu.
"Đã... gần hết rồi..."
"Không sao, cứ nói thật đi."
"Ưm..." Uyển Nương cắn môi, lấy hết can đảm, đỏ mặt nói, "Phía, phía trên."
"Phía trên?" Ngón tay rời khỏi cửa huyệt, di chuyển lên trên, tiến vào khe thịt. "Chỗ này sao?"
"Lên, lên trên một chút nữa..."
Là âm hạch đang ngứa sao?
Thạch Thương Tiều đoán.
Hắn trực tiếp vê lên hạt đậu nhỏ hơi nhô lên, quả nhiên nghe thấy Uyển Nương thở gấp, rêи ɾỉ khe khẽ.
Đúng là bị hắn đoán trúng.
"Chỗ này ngứa sao?"
"Dạ..."
Âm hạch ngứa chắc chắn khác với vết thương, chẳng lẽ nàng bị gãi đến mức nổi lên ham muốn rồi sao?
Hai đầu ngón tay Thạch Thương Tiều kẹp lấy âm hạch, kéo lớp da mỏng manh ra sau, hạt đậu nhỏ lộ ra, đỏ tươi, rõ ràng là đang cương cứng.
Âm hạch trần trụi vô cùng mẫn cảm, chỉ cần chạm nhẹ, Uyển Nương đã có phản ứng.
"A ưm..."
Tiếng rêи ɾỉ mềm mại, còn quyến rũ hơn cả khi được gãi ngứa.
Ánh mắt Thạch Thương Tiều bỗng trở nên sâu thẳm, ©ôи th!t giữa hai chân cũng càng thêm cương cứng.
Hắn nâng mông Uyển Nương lên, đặt hai chân nàng lên đùi mình, ©ôи th!t chọc vào khe thịt, hai cánh hoa mềm mại bị đẩy sang hai bên, gần như bị hắn làm cho phẳng lì.
Quy đầu cọ xát qua âm hạch, Uyển Nương lại rên lên một tiếng.
"Như vậy có thoải mái không?"
"Thoải, thoải mái..."
Thạch Thương Tiều lại khẽ hừ một tiếng, quỳ gối, đưa hông về trước về sau, phần nhô lên trên rãnh quy đầu liên tục cọ xát vào âm hạch, hai túi tinh nặng trĩu phía dưới vỗ vào thịt hoa của ŧıểυ huyệt, không chỉ Uyển Nương thấy sảng khoái, mà ©ôи th!t của hắn cũng thấy sung sướиɠ.
Âm hạch bị quy đầu của hắn đẩy tới đẩy lui, toàn bộ ý thức của Uyển Nương đều tập trung vào nơi này.
Cảm giác thoải mái chưa từng có này khiến thân thể nàng theo bản năng đón nhận góc độ cọ xát của hắn, mở rộng tối đa diện tích tiếp xúc.
Nàng lên đỉnh.
Dâm thủy phun ra từng đợt, không chỉ làm ướt ©ôи th!t, mà cả túi tinh cũng nhỏ nước.
Thạch Thương Tiều nâng mông nàng lên cao hơn, ©ôи th!t nhắm thẳng vào cửa huyệt ướt đẫm, một hơi đâm mạnh vào.
"A..."
Đầu nàng ngửa ra sau, rên lên sung sướиɠ.
Nàng không hề cảm thấy đau đớn, chỉ có kɧoáı ©ảʍ khi ŧıểυ huyệt bị ©ôи th!t lấp đầy.
ŧıểυ huyệt lập tức bị lấp kín mít, khi đâm sâu vào trong cùng, quy đầu chạm thẳng vào cổ tử ©υиɠ, cảm giác tê dại dâng lên, eo nàng mềm nhũn, thở ra một hơi dài, cả người như tan chảy ra.
Đối với Thạch Thương Tiều, mỗi lần mạnh bạo đâm vào, Uyển Nương đều thấy đau, trước khi dâm thủy của nàng chảy ra, hắn cũng không thấy thoải mái lắm.
Nhưng lần này thì khác.
ŧıểυ huyệt tuy ướt át trơn trượt, nhưng không hề mềm nhũn vô lực, thịt hoa vẫn khít khao, đặc biệt là khối thịt cứng hơn phía trên, vẫn mạnh mẽ áp chặt hắn, như muốn ép ©ôи th!t của hắn biến dạng.
Nhưng khi hắn đưa đẩy ra vào, chỗ đó cọ xát với ©ôи th!t của hắn vô cùng thoải mái, nếu hắn di chuyển nhanh hơn, du͙© vọиɠ muốn xuất sẽ trào dâng mãnh liệt, hắn phải kìm nén lại, mới không nhanh chóng xong việc.
Hắn gập hai chân nàng lại trên bụng, hai tay giữ lấy đầu gối, cúi đầu nhìn nơi giao hợp, nhìn ©ôи th!t to lớn của mình bị ŧıểυ huyệt của nàng nuốt trọn.
Mỗi lần rút ra, đều có dâm thủy theo đó chảy ra, vệt nước trên ga giường ngày càng lan rộng, hắn ngạc nhiên vì dâm thủy của nàng không ngừng chảy ra, khác hẳn hai lần trước.
Dưới lớp áo trong, dù nàng nằm thẳng, vẫn có thể thấy hai bầu ngực lắc lư mạnh mẽ, như muốn phá áo nhảy ra.
Hắn kéo dây áo, kéo cả áo lót ra, để lộ chiếc yếm đã bạc màu.
Hắn định đẩy thẳng lên ngực, nhưng lại bị vướng ở phía dưới.
"Chậc." Thạch Thương Tiều đang nóng lòng muốn xoa nắn bầu ngực đầy đặn của nàng, không nhịn được tặc lưỡi.
Đáng lẽ ngay từ đầu hắn nên bảo nàng cởi hết rồi mới lên giường.
Hay là, lúc ở trong ŧıểυ viện, không cần mặc yếm, dù sao ŧıểυ viện này chỉ có nữ tỳ, hậu viện ngoài hắn ra, không cho phép nam tỳ nào khác bước vào, kể cả trẻ nhỏ.
Như vậy, khi hắn muốn sờ ngực, chỉ cần đưa tay vào trong áo là được.
Hắn cảm thấy hưng phấn với ý nghĩ này.
Hắn buông chân nàng ra, đồng thời rút ©ôи th!t ra khỏi ŧıểυ huyệt.
©ôи th!t tràn đầy sinh lực vừa được giải phóng, liền ngẩng cao đầu, theo động tác bật lên, vài giọt dâm thủy rơi xuống đùi Uyển Nương.
"Quay người lại, quỳ xuống." Thạch Thương Tiều ra lệnh.
Uyển Nương đã bị hắn làm cho mềm nhũn cả người, khi đứng dậy, đầu gối vẫn còn run rẩy.
Nàng quỳ trên giường, vểnh cao mông, dâm thủy chảy dọc theo mặt trong đùi xuống.
Thạch Thương Tiều kéo dây yếm ở lưng và gáy, chiếc yếm rơi xuống, hai bầu ngực nhọn hoắt như măng, đầu vυ" đỏ hồng như quả mọng.