Sửu Thiếp

Chương 16: Giải ngứa (H)

Trước Sau

break

Ngứa?

Thạch Thương Tiều hơi nhướng mày.

Nữ nhân này thoạt nhìn đơn thuần nhu nhược, nhưng lại cố ý câu dẫn hắn?

Làm thiếp thất luôn thích giở trò này, vì được sủng ái mà không từ thủ đoạn nào.

Chẳng lẽ hắn đuổi Lư cô cô, nàng cho rằng hắn đang trút giận cho mình, tự cho mình là có địa vị?

Buồn cười!

Hắn chỉ là giết gà dọa khỉ, để cho bọn hạ nhân biết điều, đừng vọng tưởng leo lên đầu chủ tử.

Nhà có gia quy, không tuân thủ thì theo luật xử phạt.

Hơn nữa mục đích hắn nạp thiếp chỉ là để sinh con, muốn được hắn sủng ái, kiếp sau đi!

Đặc biệt là với khuôn mặt xấu xí này!

Thật là không biết tự lượng sức mình.

"Ngứa ở đâu?"

"Vết, vết thương..."

Nàng mím môi, vẻ mặt khó xử.

Đêm Lư cô cô bị đuổi, Ngô tổng quản đã mời đại phu đến khám cho Uyển Nương.

Đơn thuốc uống trong và bôi ngoài đều có, thuốc bôi ngoài tự nhiên là dùng để bôi vết thương trên trán.

Uyển Nương đã từng thừa dịp không có ai, đánh bạo, lén bôi thuốc lên vết thương ở chỗ kín, không ngờ vừa bôi vào, ŧıểυ huyệt liền đau rát như lửa đốt, chỉ đành vội vàng rửa sạch.

Không thể bôi thuốc chỉ đành chờ vết thương tự lành, hơn nữa chỉ cần cử động là chỗ kín sẽ cọ xát, nên lành rất chậm, vất vả lắm vết thương mới đóng vảy, nhưng cũng ngứa ngáy vô cùng.

"Không biết dùng tay gãi sao?"

"Không, không dám..."

Cả đời chưa từng chạm vào chỗ kín, bảo nàng đưa tay vào ŧıểυ huyệt gãi ngứa, nàng thật sự không làm được.

Quá xấu hổ!

"Ý ngươi là muốn ta giúp ngươi gãi?"

Uyển Nương nghe vậy kinh hãi, vội vàng lắc đầu.

"Tiện thiếp không dám."

"Vậy ngươi muốn thế nào?"

Giọng điệu của Thạch Thương Tiều có chút hùng hổ.

Uyển Nương mở to mắt, luống cuống, chỉ sợ nói sai một câu sẽ chọc giận hắn.

"Tiện thiếp không có ý đó, chỉ là gia hỏi về vết thương, thành thật trả lời mà thôi."

Thạch Thương Tiều cười lạnh.

Ngón tay đột nhiên cách lớp vải, xoa quanh ŧıểυ huyệt, vết thương được xoa dịu, thoải mái đến mức khiến Uyển Nương không nhịn được rên lên một tiếng.

"Ưm..."

Nhận ra mình vậy mà lại rêи ɾỉ, nàng vội vàng che miệng cúi đầu, mặt đỏ bừng.

"Rất thoải mái sao?"

Đầu ngón tay lại xoa quanh cửa huyệt.

Uyển Nương khẽ gật đầu.

Vẻ mặt trông rất e lệ.

Tuy Thạch Thương Tiều ghét bộ dạng nịnh nọt của nữ nhân, nhưng mục đích hắn đến đây hôm nay chính là để giải tỏa du͙© vọиɠ, để Uyển Nương mau chóng mang thai.

Nếu mấy tháng nay bụng nàng vẫn không có động tĩnh gì, hắn tuyệt đối sẽ đuổi nàng đi.

"Cởi váy, cởi qυầи ɭóŧ ra." Thạch Thương Tiều ra lệnh.

Hắn quả nhiên là đến để ân ái.

Uyển Nương không dám chậm trễ, cho dù trong phòng ánh sáng rõ ràng, nàng vẫn đè nén sự xấu hổ, nhanh chóng cởi bỏ y phục bên dưới, lộ ra đôi chân thon dài và âʍ ɦộ phủ một lớp lông mỏng.

Nàng đứng đó, dáng vẻ gợi cảm, khiến hơi thở của Thạch Thương Tiều trở nên nặng nề.

Yêu nữ!

"Nằm xuống, dạng chân ra."

Uyển Nương vội vàng bò lên giường.

Nàng đưa lưng về phía hắn mà trèo lên giường, hai cánh mông tròn trịa lắc lư, thấp thoáng thấy được sắc hồng phấn phía sau, nếp gấp ở cửa huyệt trông như đóa cúc nhỏ xinh, khít khao vô cùng. Nếu không phải nơi này chẳng ích gì cho việc sinh con, hắn thật muốn thử xem sao.

Chắc hẳn sẽ bị kẹp chặt đến sung sướиɠ.

Uyển Nương nằm trên giường, dang rộng hai chân, ánh mắt nhìn thẳng lên trần nhà được trang trí lộng lẫy, như thể làm vậy có thể vơi bớt phần nào sự xấu hổ.

Thạch Thương Tiều lên giường, đẩy hai chân nàng sang hai bên, khe thịt vì thế không thể khép kín hoàn toàn, ŧıểυ huyệt cứ thế phơi bày ra trước mắt hắn.

Xung quanh cửa huyệt là những vết vảy xấu xí, hắn hơi nhíu mày, không thích vẻ đẹp nơi đây bị phá hỏng.

Hắn đưa tay cạy những lớp vảy đó ra, để lộ làn da non hồng hào mới mọc.

Cạy vảy cũng có tác dụng giảm ngứa, ŧıểυ huyệt vì thế mà co rút lại, khẽ mấp máy như đóa hoa nhỏ e ấp.

Cảnh tượng này thật khêu gợi.

Hắn lại cạy tiếp mảng vảy thứ hai.

Mảng vảy thứ hai vừa được cạy ra, liền rỉ ra một chút máu, rõ ràng là vết thương chưa lành hẳn, nhưng cũng chưa đến mức gây đau đớn.

Hắn cạy từng mảng vảy một.

Thậm chí còn gãi nhẹ lên làn da non nớt.

"Ưm..." Uyển Nương không nhịn được rên lên khe khẽ, vội vàng đưa tay che miệng, ngăn chặn âm thanh xấu hổ phát ra.

Thạch Thương Tiều liếc nhìn Uyển Nương đang cố gắng nhẫn nhịn.

"Đừng che, cứ kêu ra."

Phải nói rằng, giọng nàng thật mềm mại, khi rêи ɾỉ càng khiến nam nhân động tình. ©ôи th!t của hắn đã sớm cương cứng, dựng đứng lên dưới lớp vải.

Uyển Nương ngượng ngùng buông tay, khi hắn tiếp tục cạy vảy, nàng lại khẽ ưm một tiếng, thân thể cũng khẽ run lên.

ŧıểυ huyệt không ngừng co rút, thấp thoáng ánh sáng long lanh.

Ngón tay hắn lướt qua, đầu ngón tay dính chút ướt át.

Chẳng lẽ đã ướt rồi?

Ngón trỏ hướng vào ŧıểυ huyệt, chậm rãi tiến vào, bên trong quả nhiên đã hơi ẩm ướt, không khô khốc như trong tưởng tượng.

Gãi ngứa cho nàng như vậy, sẽ khiến dâm thủy chảy ra sao?

Thạch Thương Tiều cạy hết những mảng vảy còn sót lại, sau đó nhẹ nhàng gãi lên làn da mỏng manh.

"A ưm..."

Cảm giác thoải mái quá mức khiến nàng rêи ɾỉ mê man.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc