Tô Nhã An vừa xuất hiện, mọi người
xung quanh vốn còn xì xào bàn tán, lập
tức yên tĩnh lại, toàn bộ đưa tâm mắt
chuyển lên người cô ta.
Rất nhanh, Tô Nhã An cùng mấy vị
giám đốc cấp cao, đã ngồi xuống vị trí cao
nhất ở phía trước.
Sau đó, chỉ thấy cô ta nhẹ nhàng nâng
mắt, ánh mắt kia khiến người ta hơi không
thoải mái, nhàn nhạt đi dưới đài đảo qua
một vòng: “Nhân viên cao cấp các bộ
phận, hắn đều đến rồi phải không?”
“Đấn rồi!”
Mọi người đồng thanh trả lời.
“Rất tốt.”
Tô Nhã An hài lòng gật đầu, lúc tầm
mắt nhìn đến Đường Ngọc Sở, hơi dừng
lại hai giây, rôi sau đó mới như không có
chuyện gì xảy ra dời đi chỗ khác, tiếp tục
nói: “Tôi là Tô Nhã An, từ hôm nay, tiếp
quản vị trí tổng giám đốc của Thời Thụy,
tôi hy vọng, trong khoảng thời gian tôi
nhậm chức, mọi người có thể tạy nắm tay,
làm cho Thời Thụy càng cao lớn hơn. Cho
nên, tiếp theo, mời giám đốc các bộ phận
giới thiệu bản thân một chút, bao gồm |
phó quản lý, tôi muốn làm quen mọi
người.”
“Bắt đầu từ trước mặt đi!”
Theo lời nói vừa dứt của Tô Nhã An,
giám đốc các bộ phận trong hội nghị, bắt
đầu đứng lên báo cáo.
“Chào tổng giám đốc, tôi là Triệu Văn
ở bộ phận điện ảnh và truyền hình, chức vị
giám đốc, vị bên cạnh này là phó quản lý,
Lý Huy.”
“Chào tổng giám đốc, tôi là tổng thanh
tra của bộ phận kế hoạch…”
_ Từng bộ phận báo cáo qua, mười lăm
phút sau, rốt cuộc đến phiên bộ phận
truyền thông.
Ánh mắt Đường Ngọc Sở híp lại, trong
lòng không khỏi dâng lên mấy phần cảnh
giác.
“Tôi là giám đốc bộ phận truyền thông,
Lina. Hai vị này là phó quản lý của bộ
phận tôi, Lại ŧıểυ Lan, Đường Ngọc Sở.”
Lina đứng lên, sắc mặt bình thản báo
cáo, biểu cảm đúng mực.
Tô Nhã An gật đầu, tâm mắt quét qua
một vòng trên người Lại ŧıểυ Lan và
Đường Ngọc Sở.
Lại ŧıểυ Lan ngược lại rất biết xem
tình thế mà làm, lập tức đứng lên, cung
kính nói: “Chào tổng giám đốc, tôi là Lại
ŧıểυ Lan, phó quản lý ở bộ phận truyền
thông gã bốn năm”
“Ừ, ngồi đi.”
Tô Nhã An cho Lại ŧıểυ Lan một nụ
cười, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm
Đường Ngọc Sở: “Giám đốc Lina, bộ phận
khác, cũng chỉ có một vị phó quản lí, vì
sao bộ phận cô lại có hai vị? Mặc dù tôn
chí công ty là quý trọng nhân tài, nhưng
trên một chức vị, lại có hai người chiếm
cứ, hình như hơi thừa?”
Đến rồi!
Nghe thấy lời này của Tô Nhã An,
trong lòng Đường Ngọc Sở ngừng lại một
lát.
Người đàn bà này quả nhiên là định
lấy mình khai đao mài
“Thưa tổng giám đốc, chức vị phó
quản lí của ŧıểυ Đường và ŧıểυ Lại, là
được các cấp lãnh đa͙σ đồng ý, đồng thời
không tôn tại dư thừa, hơn nữa, năng lực
làm việc của hai người bọn họ cũng rất
tốt, đảm nhiệm chức vị phó quản lý là dư
Sức.
khó dễ cho Đường Ngọc Sở, cho nên trả
Lina cũng biết Tô Nhã An muốn gây
lời trôi chảy.
Có điều,Tô Nhã An cũng không tốt đẹp
gì, lập tức cười lạnh nó: “Hai người ở cùng
trên một cương vị, luôn sẽ có ưu có
nhược. Trước khi tôi tới đã biết rồi, Lại
Tiếu Lan ở cương vị này luôn biểu hiện
xuất sắc, thời gian nhậm chức đã lâu,
muốn đảm nhiệm chức vị phó quản lý,
đúng là dư sức. Nhưng Đường Ngọc Sở,
vào công ty chưa tới ba năm, cũng đã
ngồi lên vị trí này. Nếu như tôi nhớ không
lầm, nhân viên nội bộ Thời Thụy muốn
thăng chức, tuổi nghề tối thiểu phải ba
năm trở lên phải không?”
“Hơn nữa, theo tôi hiểu, phong độ
Đường Ngọc Sở ở công ty luôn không
được tốt lắm, tin tức bay đầy trời, thậm chí
xuất hiện chuyện ảnh hưởng tên tuổi công
ty. Tôi rất muốn biết, người như vậy, làm
sao đạt được chức vị phó quản lí này?”
Mấy câu nói đơn giản, làm mọi người
vây xem như nghe ra được có cái gì đó
không đúng.
Tổng giám đốc mới nhậm chức này,
dường như là rõ ràng nhằm vào Đường
Ngọc Sởi!!
Lời nói của Tô Nhã An đúng là vô cùng
sắc bén, hơn nữa, trong lời nói cũng lấy lợi
ích công ty làm điểm xuất phát.
Người đàn bà này, quả thực rất khó
chơi.
Lina không khỏi nhíu mày một cái,
đang muốn nói gì đó, bào chữa cho
Đường Ngọc Sở.
Kết quả Đường Ngọc Sở bên cạnh đã
giành trước một bước, giọng có vẻ hơi
lười biếng nói: “Tổng giám đốc đối với
chức vị phó quản lí của tôi, dường như rất
có ý kiến?”
“Tôi chẳng qua là đứng ở góc độ của
tôi xem xét sự việc, bộ phận truyên thông
không cần phải tồn tại hai phó quản lý,
cho nên, từ hôm nay trở đi, chức vị phó
quản lý của cô lập tức bị hủy bỏ.”
Tô Nhã An không chút khách khí nói,
bộ dạng kia, không hề giữ lại chút đường
sống nào.
Người xung quanh vừa nghe, không
khỏi âm thầm lắc đầu, ánh mắt nhìn
Đường Ngọc Sở, đầy đồng tình.
Không ít người thậm chí ở trong lòng
phỉ nhổ, Đường Ngọc Sở này thật sự là kẻ
gây họa, đi tới đâu, cũng đắc tội với người
ta.
Đường Ngọc Sở đã sớm nghĩ tới cô ta
SẼ nói như vậy, đứng tại chỗ cười lạnh
một tiếng: “Tổng giám đốc thật là lớn mắt,
có điều cô muốn hủy bỏ chức vị của tôi,
sợ rằng vẫn chưa có tư cách này. Ban đầu,
quyết định thăng chức cho tôi, là quyết
định của hội đồng quản trị, có bản lĩnh, cô
đi tới đó nói đi, ở đây ra oai phong gì
chứ?”
“Cô nói gì?”
Từng câu nói chống đối của Đường
Ngọc Sở, làm sắc mặt Tô Nhã An lập tức
âm trầm xuống.
Người ngoài cũng xôn xao, rối rít vì
Đường Ngọc Sở bật lại Tô Nhã An , mà
cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Người phụ nữ này, lá gan cũng quá lớn
rồi đấy? Còn muốn lăn lộn ở công ty hay
không vậy?
“Tô Tổng, cô tôi đều là người quen, tại
chó nhiều người như vậy, cô càng muốn
khai đao với tôi, không phải là vì hả giận
cho Cố Ngọc Lam sao? Ha ha, nói thật là
để nghe, tuổi nghề cái gì, phong độ không
tốt. Đó cùng lắm là cái cớ, Đường Ngọc Sở
tôi tận tâm tận lực làm việc cho công ty,
thành tích cũng quá rõ ràng, cô muốn
mượn thế giở trò âm mưu, tôi chỉ có thể
nói, cô tìm lộn người rồi!”
Đối với ánh mắt kinh ngạc của người
ngoài, Đường Ngọc Sở không thèm để ý.
Tô Nhã An muốn cậy thế mạnh, vậy cô
càng phải mạnh hơn cô ta, cô trái lại
muốn nhìn xem, cô ta rốt cuộc làm gì
được cô không!
Toàn bộ đại sảnh hội nghị một mảng
tĩnh mịch, trong không khí thậm chí mơ hồ
có dấu hiệu mùi thuốc súng thiêu đốt.
Tất cả mọi người đều không dám lên
tiếng, rất sợ vừa mở miệng sẽ dẫn đến
hỏa thiêu thân.
Sắc mặt Tô Nhã An xanh mét.
Thân là tổng giám đốc, cô ta quyền
cao chức trọng, cho dù muốn đuổi Đường
Ngọc Sở, vậy tuyệt đối cũng sẽ không có
người dám nói câu thứ hai.
Nhưng mà, Đường Ngọc Sở không
khách khí chỉ rõ cô ta thiên vị như vậy, nếu
như lúc này cô ta thật sự đuổi cô, vậy thì
sau này khẳng định mọi người đều sẽ
không phục.
Trong lòng Tô Nhã An tràn đầy lửa
giận.
Với thân phận của cô ta, đi tới đâu,
Ñ không phải đều có một đám a dua nịnh
nọt sao?
Nhưng cô ta thế nào cũng không nghĩ
tới, Đường Ngọc Sở trước kia nhu nhu
nhược nhược, thấy cô ta cũng phải ngoan
ngoãn gọi một tiếng chị Nhã An ; lại dám
ngay trước mặt mọi người, đánh vào mặt
cô ta như vậy.
Giỏi cho Đường Ngọc Sở mài
“Đường Ngọc Sở, nơi này là công ty,
không phải chỗ cô chơi đùa hống hách.
Còn nữa, đây chính là thái độ cô đối với
cấp trên sao?”
Tô Nhã An trâm mặc hồi lâu, miễn
cưỡng đè xuống lửa giận trong lòng, trách
mắng Đường Ngọc Sở.
“Cấp trên tốt, tôi tự nhiên sẽ đối đãi
tôn kính, nhưng mà… Cô được tính sao?”
Đường Ngọc Sở liên tục cười lạnh, tiếp
tục lên tiếng chỉ trích: “Tất cả đồng nghiệp
ngồi ở đây, có thể làm được vị trí hôm nay,
không biết bỏ ra bao nhiêu cố gắng và
gian khổ, một mình cô mới vừa lên chức
tổng giám đốc, đã muốn bóp chết thành
quả khổ cực người khác có được. Tôi
ngược lại muốn hỏi cô một chút, chúng ta
một không tổn hại lợi ích công ty, hai
không sống lười biếng, vị trí này, đều là
nhờ thực lực của bản thân có được, cô
dựa vào cái gì nói bỏ là bỏ?”