“Sao lại trở vê nhanh như vậy?”
Sắc mặt Đường Ngọc Sở hơi thay đổi,
chân mày thanh tú không nhịn được cau
lại.
“Trái lại tớ cảm thấy, cô ta là muốn ra
oai phủ đầu với cậu. Tớ nghe nói, người
đàn bà này vừa lên chức, định chỉnh đốn
nội bộ công ty, ra uy phong!”
Mặc dù ngoài miệng nói giọng điệu
mỉa mai, nhưng chân mày Tống An Kỳ
cũng nhíu lại, nhìn có mấy phần nghiêm
túc.
Người đàn bà này mới trở về, đã làm
như vậy, rõ ràng không phải chuyện gì tốt.
Nói không chừng, cô ta làm như Vậy,
mục đích chủ yếu chính là vì nhằm vào
Đường Ngọc Sở.
Đường Ngọc Sở hiển nhiên cũng nghĩ
đến điểm này, gương mặt xinh đẹp nhất
thời trâm lại: “Quan mới nhậm chức muốn
1/10
lên mặt sao?”
“Ừ, có điều, cô ta làm như vậy, nội bộ
công ty hẳn sẽ không đồng ý chứ?”
Trong lòng Tống An Kỳ còn ôm may
mắn, nhưng rất nhanh bị Đường Ngọc Sở
bác bỏ.
“Rất có thể sẽ đồng ý.
Đường Ngọc Sở nhớ lại, tỉnh táo hồi
tưởng Tô Nhã An trong kí ức, nói rõ:
“Người phụ nữ kia mặc dù đáng ghét,
nhưng lại đối với quản lý vô cùng dốc
lòng. Nghe nói, mấy năm trước lúc cô ta
mới vừa gia nhập tập đoàn AR, trong tay
chỉ quản lý một nhà hàng trong chỉ nhánh
công ty mỗi năm đều tổn thất, có điều,
sau đó trong thời gian ngắn ngủi năm
năm, đã ngăn được cơn sóng dữ cứu
sống chỉ nhánh công ty kia. Nghe nói cô
ta còn có một tên gọi, là ‘kim bài quản lý,
danh tiếng không nhỏ.”
“Vậy theo như cậu nói, công ty không
chỉ không ngăn cản, ngược lại sẽ rất ủng
hộ cô ta?”
Trên mặt Tống An Kỳ cuối cùng hiện
lên vẻ lo âu.
“Rất có thể!”
Đường Ngọc Sở gật đầu, tay cũng lặng
lẽ nắm chặt lại
Người đến không thiện, người thiện
không đến mài
“Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì? Có
cần chuẩn bị chút gì để ứng phó hay
không?”
Tống An Kỳ cắn cắn môi, không biết
nên làm gì.
Gương mặt Đường Ngọc Sở ngược lại
vô cùng bình tĩnh: “Không cần, vẫn là câu
nói kia, binh tới tướng đỡ nước tới đất
ngăn, dù sao chỉ cần không ức hiếp lên
trên đầu tớ là được.”
Thấy mặt cô không sợ hãi, Tống An Kỳ
không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Không biết vì sao, mỗi lần chỉ cần
Đường Ngọc Sở bày ra bộ dạng cơ trí tỉnh
táo kia, cô sẽ bất giác có cảm giác an
tâm.
Khoảng mười giờ sáng, Thời Thụy tổ
chức gặp mặt truyền thông, công bố ra
bên ngoài tin tức Tô Nhã An nhậm chức.
Tập đoàn AR ở nước ngoài cũng có
chút danh tiếng, hơn nữa nghệ sĩ dưới
trướng công ty giải trí lại càng không
thiếu, lần này Tô Nhã An hết hạn hợp
đồng, chuẩn bị trở về nước phát triển, lần
công bố này, lập tức đưa tới không ít chú ý
trong giới.
Trong buổi họp, biểu hiện của Tô Nhã
An thật sự rất đáng chú ý.
Cô ta rất dẻo miệng, nói chuyện tương
lai, chuyện phát triển, chuyện kế hoạch, là
một người quản lý cao cấp, trên dưới cả
người cô ta toát ra một loại khí chất, khiến
ký giả dưới đài cũng sinh lòng bội phục.
Quản lí cấp cao của Thời Thụy đối với
biểu hiện của Tô Nhã An , cũng vô cùng
hài lòng.
Mà cuộc gặp mặt truyền thông vừa kết
thúc, nội bộ công ty lập tức mở một hội
nghị quản lý cao cấp, các bộ phận, giám
đốc, phó quản lý đều phải tham gia.
Đường Ngọc Sở bất ngờ ở trong hàng,
cho nên theo Lina, còn có Lại ŧıểυ Lan,
chạy tới đại sảnh hội nghị.
Lúc này, bên trong đại sảnh hội nghị
vô cùng náo nhiệt, trên dưới toàn công ty,
nhân viên quản lý các bộ phận đều đến,
cực kì náo nhiệt.
Sau khi ba người tiến vào, tìm một chỗ
tương đối gần chót ngồi xuống, yên lặng
chờ đợi Tô Nhã An đến.
“Tổng giám đốc này thật đúng là oai
phong, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy nhân
viên cấp cao hội tụ đây đủ như vậy.”
“Nghe nói, tổng giám đốc Tô là nhân
tài công ty bỏ ra số tiền lớn mời tới, thủ
đoạn lợi hại chưa.”
“Có điều, cô ta triệu tập mọi người tới,
là muốn làm gì?”
-Hình như là muốn chỉnh đốn nội bộ
nhân viên, quan lớn đúng là tự do phóng
khoáng!”
Xung quanh có không ít đồng nghiệp
tụ chung một chỗ xì xào bàn tán, giọng
tuy nhỏ, nhưng một chữ cũng không sót
rơi vào trong tai ba người Đường Ngọc Sở.
“Ha ha, cũng không biết lần này, là ai
gặp xui xẻo.”
Lại ŧıểυ Lan liếc Đường Ngọc Sở, che
miệng, hơi cười đùa trên đau khổ của
người khác.
Đường Ngọc Sở nhàn nhạt cười một
tiếng, thản nhiên không sợ nói: “Đúng vậy,
cuối cùng xuất hiện một cứu binh cứu
giúp, cũng không biết lần này có thể kiên
trì bao lâu.”
‘Ai biết được, có điều tôi lại rất rõ, có
vài người lần này sẽ không trôi qua yên ổn
dâu”
Nụ cười bên khóe miệng Lại ŧıểυ Lan
càng đắc ý.
Vào sáng sớm Tô Nhã An nhậm chức,
Cố Ngọc Lam đã gọi điện thoại cho cô ta,
báo cho cô ta biết chuyện này.
| Lần tổ chức hội nghị cao cấp này, Tô
| Nhã An chủ yếu chính là chuẩn bị khai
| đao với những người này, đạt được hiệu
quả giết gà dọa khỉ.
Còn về đối tượng, Tô Nhã An cũng đã
chọn xong, chính là Đường Ngọc Sở.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Lại ŧıểυ
Lan vô cùng vui sướиɠ. Ỹ
Từ sau khi Đường Ngọc Sở lên chức,
cô ta vẫn luôn bị cô chèn ép, nhẫn nại
trong lòng đã đến cực hạn.
Bây giờ, cô ta cuối cùng cũng tìm
được một núi dựa. Hôm nay, Đường Ngọc
Sở chỉ sợ là khó thoát tai kiếp rồi.
Lại ŧıểυ Lan dường như đợi không kịp
muốn nhìn thấy, chờ lát nữa lúc Đường
Ngọc Sở ngay trước mọi người bị cách
chức, sắc mặt kia khó coi lắm đây.
Ngay lúc Lại ŧıểυ Lan đang mơ mộng
đẹp, Lina ở bên cạnh nhíu mày một cái,
liếc nhìn Đường Ngọc Sở, dùng âm lượng
chỉ hai người mới nghe được hỏi: “Lời của
cô ta có ý gì? Cô quen quản lý Tô?”
| Đường Ngọc Sở bất đắc dĩ gật đầu
mô: cái, thấp giọng trả lời: “Tô Nhã An là
chị họ của Bùi Hằng Phúc”
Lina ngẩn ra, bỗng đã hiểu rõ, bất đắc dĩ
dĩ lắc đầu: “Phiên phức của cô, sao cuồn
cuộn mãi không ngừng.”
“Tôi cũng không muốn, nhưng thế giới
này luôn có một số người không nhìn thấy
được cái tốt tôi làm.”
Đường Ngọc Sở nhún nhún vai, dáng
vẻ kia, hoàn toàn không bởi vì tai họa sắp
đến, mà cảm thấy sợ hãi.
Trước kia cô không đủ lớn mạnh, mới
có thể không chút phòng bị mà chịu tổn
thương.
Cô của bây giờ, đã không sợ bất kỳ âm
mưu quỷ kế nào.
Có người muốn hại cô, vậy thì cô sẽ
căn ngược lại, cho dù không đấu lại, vậy
cũng phải để đối phương rơi chút máu.
| Bùi Hằng Phúc như vậy, Cố Ngọc Lam
như vậy, Tô Nhã An, cũng không nɠɵạı lệ!
Thấy gương mặt kiên định của Đường
Ngọc Sở, Lina không khỏi coi trọng cô hơn
mấy phần.
Một người năng lực đầy đủ, sẽ không
sợ bất kỳ kẻ địch nào, cô sẽ có dũng khí
chém giết với đối phương, không thể nghi
ngờ Đường Ngọc Sở chính là người như
vậy.
Lina rất quý trọng nhân tài giống như
Đường Ngọc Sở, cho nên không chút nghĩ
ngợi nói: “Chờ lát nữa nếu như tình hình
không hay, tôi sẽ giúp cô nói chuyện.”
“Cám ơn giám đốc.”
Trong lòng Đường Ngọc Sở ấm áp, đầy
cảm động.
Hai người trò chuyện kết thúc không
lâu, Tô Nhã An cuối cùng cũng xuất hiện.
Phương thức ra sân của người phụ nữ
kia vô cùng uy phong, sau lưng đi theo
một người trợ lí, hai vị phó tổng giám đốc,
ba vị giám đốc cấp cao, ngoài ra bên cạnh
còn có chủ tịch của Thời Thụy. Gương
mặt kia không tính là xinh đẹp, lúc này
đang nở một nụ cười cực kỳ giả tạo, làm
người xem cả người đều không được tự
nhiên.
Tô Nhã An cũng không tính là người
đẹp, mặt mũi thuộc về kiểu đại trà, có
điều cách ăn mặc, cũng rất thời thượng.
Toàn thân mặc bộ công sở của nhấn hiệu
nổi tiếng, vóc người có vẻ hơi đầy đặn,
một đôi mắt không được tính là lớn, vô
cùng ác liệt, cho người ta một cảm giác
như gai ở lưng, đôi môi thật mỏng nhìn
hơi cay nghiệt.
Tướng mạo tuy không tính là đẹp,
nhưng điều kiện của cô ta lại không tệ,
đặc biệt là năng lực làm việc của cô ta,
cộng thêm cho cô ta một ít điểm.