Sủng Thiếp Ở Vương Phủ

Chương 33 - Chương 30

Trước Sau

break
Ngọc Nương cưỡng chế bản thân tỉnh táo lại, đồng thời nàng cũng cảm giác được đối phương có cái gì đó không thích hợp.

Nóng như vậy, dường như có thể làm cho người ta bị bỏng dưới nhiệt độ của hắn, hình như hắn cũng rất thống khổ, trong cổ họng đè nén tiếng thở gấp rất nhỏ.

Ngọc Nương đã hầu hạ Tấn vương rất nhiều lần, có lẽ nàng còn hiểu rõ phản ứng của hắn hơn so với chính hắn, bình thường hắn sẽ không như thế này, cho dù xưa nay hắn rất vội, hắn cũng không phải như thế này.....

Bản vương trúng dược, rất khó chịu…..

Cảm giác được tiểu nhũ mẫu có thể giải được sự thống khổ của mình, Tấn vương cũng không muốn làm cho nàng thất kinh la to, vì vậy mới giảo hoạt nói như thế.

Ngươi để cho bản vương ôm một lát, một lát là được.....

Nhưng vấn đề ở đây là, một lát là có thể tốt sao?

Trong bóng tối, mặt của Ngọc Nương đỏ giống như trích máu.

Nàng cũng không biết phải làm thế nào mới tốt, đẩy không ra, cũng không dám gọi người..... Không, nàng gọi cũng không được, đầu lưỡi của nàng còn bị hắn áp chế, chỉ có thể nói ậm ờ.....Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Hắn trúng dược? Trúng dược gì? Sao lại biến thành dạng này, hẳn là trúng dâm dược gì đó? Là ai bỏ thuốc hắn, chẳng lẽ là Hồ trắc phi?

Nhưng sao hắn không đi tìm người khác, lại cố tình tìm đến mình.

Trong đầu Ngọc Nương có rất nhiều chuyện không lý giải được.

Dường như cảm giác được nàng sợ hãi, Tấn vương xoa nhẹ đầu lưỡi ấm áp của nàng, tựa như muốn trấn an nàng, thế nhưng lại bị sự ấp áp non mềm đó hấp dẫn, nhịn không được lại quấy quấy hai cái ở bên trong.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Cái vật nhỏ kia cứ tránh trái tránh phải, hắn theo sát không bỏ, một khi đã đuổi theo, ngón tay liền ấn lại mà hung hăng chà đạp giày vò một phen, có cái gì đó càng lúc càng nhiều, rõ ràng là phải chán ghét, thế nhưng Tấn vương lại muốn ‘ăn’.....

Hắn muốn ‘ăn’, muốn ‘ăn’ hết, toàn bộ đều ‘ăn’ hết.

Hắn lật người nàng lại, nhìn hai gò má ráng đỏ của nàng, đôi mắt hạnh ướt át long lanh nhu thuận, hình dáng cái miệng anh đào nhỏ nhắn xinh đẹp đang ngậm lấy ngón tay của hắn, có gì đó trong suốt không chịu bị khống chế chảy xuống từ khóe miệng của nàng.....

Hắn cúi xuống ngậm vào, hung hăng liếm mút, cảm thấy lửa nóng trong bụng rốt cuộc cũng hạ xuống một chút.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Tấn vương cũng không phải là hoàn toàn không có kinh nghiệm, trong quân doanh ở biên thành, một đám lớn đầu quê mùa tụ tập ở một chỗ, ‘ăn mặn hay ‘tiết mục ngắn’ gì mà bọn họ chưa từng nói qua, lại còn ‘ăn mặn’ bằng miệng gì đó mà chưa nghe qua, người khác kiêng kỵ thân phận và uy nghiêm của hắn, không dám đàm luận loại đề tài này cùng hắn, nhưng hắn không chỉ nghe qua một lần.....

Biết rõ cái miệng nhỏ của nữ nhân là địa phương có thể khiến cho nam nhân vui vẻ, đó là cảnh cực lạc, tất nhiên là hắn ra sức mút.

Quả nhiên ‘ăn’ ngon, vừa mê vừa say, nếu lại nhiều thêm chút nữa thì tốt hơn.

Ngọc Nương cảm giác linh hồn nhỏ bé của mình sắp bị hút không còn, cả người đều mơ hồ, tâm thần hoảng hốt.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Có chút xấu hổ, có chút sợ hãi, nhưng nhiều hơn là khát vọng, các loại tư vị ngọt bùi cay đắng cùng với hơi thở của hắn hỗn hợp lại cùng một chỗ, biến thành một loại độc mà nàng không rời bỏ được.....Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Đầu óc nàng hỗn loạn, cảm giác mình hóa thành một vũng nước, nhưng một vài hình ảnh ‘cưỡi ngựa xem hoa’ ở kiếp trước xuất hiện ở trong đầu nàng, nàng nhìn thấy khuôn mặt của Tiểu Bảo.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Ngọc Nương như bị sét đánh, lập tức tỉnh táo lại.

Không giống với lúc ban đầu, tay chân của Tấn vương đã bắt đầu không an phận, bàn tay xoa ngực nàng chậm rãi tăng lực, làm cho nàng cảm thấy đau.

Nàng đẩy hắn ra, căn bản là hắn không có phòng bị, rốt cuộc bị đẩy ra.

Dưới ánh trăng mông lung, Tấn vương tuấn mỹ tựa như yêu tinh, tóc dài rối tung, quần áo đã cởi một nửa, lồng ngực lộ ra hoàn toàn, nhìn xuống là quần lót, còn có địa phương đã nhô lên rất cao. Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Chỗ đó của Tấn vương hùng vĩ đến cỡ nào, không có người nào rõ ràng hơn so với Ngọc Nương.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Nàng tựa như bị phỏng, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Điện hạ, không thể, không thể .....

Còn như không thể cái gì, căn bản nàng nói không nên lời.

Đôi mắt của Tấn vương híp lại nhìn nàng, trong đôi mắt hẹp dài như gợn sóng khiến người ta đoán không ra hắn đang suy nghĩ gì, nhưng ánh mắt lộ vẻ xem thường, cùng khí thế xen lẫn sự phóng túng hiếm thấy kia lại đang nói cho Ngọc Nương biết -- - đối với hắn mà nói, không có gì là không thể.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Trên nét mặt của hắn ẩn ẩn sự không kiên nhẫn kín đáo, tựa hồ trong chốc lát sẽ nhào lên.

Bị hắn nhìn như thế, Ngọc Nương liền có ý nghĩ muốn trốn, nhưng nàng biết không thể trốn tránh, nàng phải nghĩ biện pháp.

Đột nhiên trong đầu như có một tia chớp xẹt qua, mặt Ngọc Nương càng đỏ hơn, đôi mắt lại ướt át, nàng nắm chặt tay, lo lắng đề phòng nói: Điện hạ nói bị trúng dược, nô tỳ có biện pháp có thể giải quyết.

Tấn vương khẽ nhướn mày, trên dưới Tấn vương phủ đều không thể giải quyết, nàng lại có thể giải quyết?

Ngọc Nương nhìn ra sự nghi vấn trong mắt Tấn vương, lông mi của nàng không ngừng run rẩy, nắm chặt hai tay: Nô tỳ có biện pháp, nhưng xin điện hạ đừng muốn thân thể của nô tỳ... Nô tỳ, nô tỳ còn phải về nhà, nô tỳ còn có ấu tử ở nhà... Vừa nói, nàng vừa muốn khóc, lại cố sức đè nén.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Nước mắt trong suốt treo trên hàng mi cong vểnh kia, tựa như cánh hoa dính sương sớm mai, Tấn vương nhìn chằm chằm sương sớm kia, có một loại xúc động muốn liếm sạch.

Ngọc Nương không dám chậm trễ nữa, cúi đầu, đỏ mặt, đẩy Tấn vương ngã trên giường.

Một bóng mờ nhẹ nhàng lay động, ngay cả ánh trăng trên trời cũng phải mắc cỡ che mặt.

.....

Bóng đêm yên tĩnh, tựa hồ có tiếng dế mèn kêu to lâm râm.

Phúc Thành rụt cổ lại, ngồi xổm dưới bệ đá ở hành lang trước cửa phòng của Ngọc Nương, chưa thấy qua ai bi thống hơn so với hắn, chủ tử đi trộm người, hắn cũng trở thành kẻ không thể gặp người.Mang truyện đi xin ghi rõ nguồn diendanlequydon

Nên biết, nơi này chính là Tấn vương phủ, trừ Tư Ý Viện là hắn không thể tùy ý bước vào, trên dưới cả phủ này có địa phương nào mà hắn không thể đi.

Không nghe được một

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc