Sóng Ngầm Kinh Áo

Chương 30: Thanh mai trúc mã

Trước Sau

break

Không khí bên ngoài sòng bạc không có mùi nước hoa mang theo hơi ẩm mặn của biển trong đêm xuân, nhưng lại khiến người ta cảm thấy thư thái hơn.

Ôn Ngưng liếc nhìn đồng hồ, đã 45 phút trôi qua.

Cũng coi như kịp lúc.

Vừa định vẫy taxi bên đường thì chiếc Mercedes màu xám bạc đó lại dừng trước mặt cô. A Trung hạ cửa sổ xe: "Ôn tiểu thư, lên xe đi."

Ôn Ngưng đẩy Trần Nguyệt Giao vào trước rồi tự mình ngồi vào ghế phụ.

"Sao anh vẫn còn ở đây?"

Cạch một tiếng dây an toàn đã cài vào khóa.

A Trung nhìn thẳng về phía trước: "Ôn tiểu thư ở đâu tôi ở đó."

Ôn Ngưng dựa vào cửa sổ xe một lúc lâu không nói gì. Cảnh vật bên ngoài không ngừng lùi lại, ánh sáng lướt qua trước mắt cô. Mãi đến khi rời khỏi khu vực sang trọng sáng như ban ngày đó Ôn Ngưng mới nhắm mắt lại.

Tim cô đập không đều trong lồng ngực.

Cảm xúc bị dồn nén đến tận bây giờ như thủy triều dâng trào, cô thậm chí muốn xuống xe tìm một nơi không người để hét thật lớn vài tiếng.

Nhắm mắt lại trong đầu vẫn lặp đi lặp lại cảnh tượng trên bàn cờ bạc.

Quá kích thích.

Quá mê hoặc lòng người.

Không ai có thể cưỡng lại cảm giác đổi đời chỉ sau một đêm đó.

Trừ đi phần hoa hồng, tối nay cô gần như đã mất trắng. Nếu chơi thêm một ván nữa để lật ngược tình thế, biết đâu...

Ôn Ngưng mạnh bạo bóp chặt vào hõm giữa ngón cái và ngón trỏ cho đến khi đau đến tê dại. Mí mắt từ từ mở ra, cô quay đầu nhìn A Trung: "Tôi không chơi tiếp, Tạ Chi Dữ không thất vọng chứ?"

A Trung nghi ngờ nghiêng đầu, có vẻ không hiểu tại sao Ôn Ngưng lại biết anh ta đã gặp Tạ Chi Dữ, càng không biết tại sao anh Dữ lại phải thất vọng.

Anh ta chỉ biết trước khi đi Tạ Chi Dữ đã dặn anh ta một lời.

"Cậu nói với Ôn tiểu thư, nếu có hứng thú thì tối mai tôi muốn mời cô ấy xem một vở kịch."

A Trung truyền đạt lại nguyên văn.

Ôn Ngưng "ừm" một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Chiếc Mercedes đến dưới khu chung cư, cô nói chúc ngủ ngon với A Trung, bảo rằng tối nay cô sẽ không ra ngoài nữa và mời anh ta về nghỉ ngơi.

A Trung nhận lệnh lái xe đi thẳng.

Đèn hậu của chiếc xe từ từ biến mất khỏi tầm mắt, Ôn Ngưng thay đổi vẻ bình tĩnh trước mặt mọi người, giận dữ nói: "Trần Nguyệt Giao, đầu em bị nước vào rồi à?"

Trần Nguyệt Giao biết mình đáng bị mắng, không dám cãi lại.

Mái tóc nhuộm đủ màu của cô bé bay trong gió, một cơn gió thổi qua chiếc quần jean rách lỗ chỗ của cô bé kêu vi vu.

"Chị, em sai rồi..."

"Tối nay rốt cuộc là sao, em kể cho chị nghe từ đầu đến cuối! Cẩn thận mà kể!"

Hai người về đến nhà chui thẳng vào phòng.

Trần Nguyệt Giao chỉ cảm thấy người trước mặt không chỉ là chị họ của mình, mà còn là ân nhân cứu mạng, cũng không dám giấu giếm mà kể lại toàn bộ câu chuyện.

Hôm đó ở bữa tiệc sinh nhật nhà họ Hà, Ngô Khai không đến.

Ngày hôm sau Trần Nguyệt Giao tìm được Ngô Khai, từ lời nói ấp úng của cậu ta mà biết rằng cậu ta sắp đi Mỹ ngay lập tức. Vừa nghe tin này Trần Nguyệt Giao khá sững sờ. Cô bé hỏi: "Không phải còn mấy tháng nữa cậu mới đi sao?"

"Có việc, gia đình bảo tớ đi trước."

"Việc gì?"

"Không có gì." Ngô Khai nói: "Sự sắp xếp của gia đình thôi."

Biết người bạn thanh mai trúc mã lớn lên cùng mình sắp rời Macao, Trần Nguyệt Giao lơ đãng. Tối đó lái xe mất tập trung vô tình lái qua hai con phố, cô bé nghĩ hay là tiện đường đưa Ngô Khai về nhà nhưng Ngô Khai đã xuống xe trước một ngã tư.

Trần Nguyệt Giao thấy lạ: "Chưa đến nhà cậu mà?"

"Ừ, uống hơi nhiều tớ đi bộ một chút." Ngô Khai nói.

"Tớ đi cùng cậu nhé?"

"Không cần."

Ngô Khai nói rồi rẽ vào con hẻm nhỏ bên cạnh.

Trần Nguyệt Giao cũng không hiểu sao, không lái xe đi ngay.

Khoảng một khắc sau cô bé lại thấy Ngô Khai đi ra từ bên trong. Chiếc xe đỗ dưới bóng cây, Ngô Khai có lẽ không để ý đến cô bé, chỉ lo đút tay vào túi quần đi thẳng. Trần Nguyệt Giao xuống xe đi theo một đoạn nhưng lại thấy cậu ta đi ngang qua ngôi nhà trắng của mình rồi đi một quãng đường dài nữa hướng về một tòa nhà chung cư cũ nát.

Cô bé nghĩ thằng nhóc này có chuyện giấu mình, gặp mặt không nói lời nào vỗ vai cậu ta: "Ngô Khai, cậu có phải..."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc