Sóng Ngầm Kinh Áo

Chương 21: Hiểu lầm

Trước Sau

break

Thấy mềm nắn rắn buông là bản năng của con người.

Mỗi người có mặt ở đây lúc này đều muốn lấy lòng nhà họ Hà, cái giá phải trả là đắc tội với một người khác.

Tạ Chi Dữ họ không thể đắc tội, đành chĩa mũi nhọn vào Ôn Ngưng đến từ Bắc Kinh.

Ít nhất họ tin rằng ở Macao Ôn Ngưng thế yếu lực mỏng.

Ôn Ngưng vừa nói những lời cứng rắn có người bắt đầu do dự.

Tối qua Hà tiểu thư buồn bực, họ là bạn thân trong giới nên muốn giúp cô ta khuây khỏa. Khi biết có người công khai ở bữa tiệc nhà họ Hà mà quyến rũ "con rể tương lai" của họ, mấy cậu chủ nhà giàu được nuông chiều từ bé này chỉ muốn trút giận giúp Hà Khê ngay lập tức.

Họ không quan tâm mình bị lợi dụng, chỉ quan tâm sau chuyện này "tình bạn" sẽ lên một tầng cao mới.

Chỉ cần tình bạn với nhà họ Hà bền vững, công việc làm ăn của gia đình tự nhiên cũng sẽ được nhà họ Hà bảo vệ và suôn sẻ.

Mỗi người đều có toan tính riêng, đồng thời tuân thủ một nguyên tắc.

Chàng trai đứng đầu, nguyên tắc của cậu ta là không đắc tội với "người".

Nghe có vẻ hèn nhát nhưng trong mắt cậu ta những người được gọi là "người" rất ít.

Tạ Chi Dữ là một, Hà Khê nhờ có nhà họ Hà cũng là một. Còn những người khác, cậu ta nhìn sang mấy người bạn đi cùng lộ vẻ khinh bỉ.

Chỉ là chó thôi.

Những người như vậy là thức thời nhất.

Cậu ta phất tay ra hiệu cho những người phía sau: "Lập tức đi điều tra, người phụ nữ này có lai lịch gì."

Nửa tiếng sau có người mang thông tin điều tra được đến báo cáo.

"Cô ta là chị họ của Trần Nguyệt Giao, gia đình làm ăn đá quý từ sớm. Hiện tại bố cô ta không quản lý kinh tế nữa, hình như đang làm người trung gian thương mại lớn."

Người trung gian thương mại lớn?

Đây là một thân phận phức tạp, người làm ăn phát đạt phần lớn đều có bối cảnh chính trị và thương mại vững chắc.

Người đứng đầu lập tức không chắc chắn.

Thật sự có thể vì Hà Khê mà đắc tội với cô tiểu thư đến từ Bắc Kinh này sao?

Hơn nữa vị tiểu thư này còn rất bình tĩnh, trong lời nói toát ra khí chất của tiền bạc và địa vị. Cả một đám người kéo đến gây sự rõ ràng chỉ có một mình nhưng cô vẫn ngồi đó thong thả dùng bữa sáng, thậm chí còn góp ý với ông chủ rằng xì dầu hơi mặn, trà chanh hơi đắng.

Chàng trai không khỏi nhíu mày suy nghĩ.

Giữa người với người, chỉ cần có sự chênh lệch thông tin mọi chuyện sẽ dễ dàng.

Ôn Ngưng cũng nghĩ như vậy.

Cô từ tốn dùng xong bữa sáng. Từ xa thấy người đó lại đến, cô dùng một giọng điệu ung dung nói: "Có vẻ như đã điều tra tôi rồi. Giờ vẫn muốn tiếp tục lấy lại thể diện cho người bạn thân của cậu sao?"

Chàng trai nheo mắt, phất tay ra phía sau.

"Trước đây là chúng tôi hiểu lầm..."

Vừa thấy cậu ta tỏ vẻ muốn dẹp chuyện, một cô gái có tính nóng nảy phía sau lập tức tỏ ra bất mãn, vừa nói "đã biết ngay đàn ông các cậu thấy gái xinh là đầu hàng" vừa đẩy mọi người ra để với lấy ly trà chanh trên bàn.

Cô gái này trông như một người ủng hộ trung thành của Hà tiểu thư.

Chát một tiếng, Ôn Ngưng chặn tay cô ta lại.

"Gái xinh, chiêu tạt nước này cũ lắm rồi." Cô nở nụ cười: "Ở Bắc Kinh bọn tôi không chơi trò này từ lâu rồi."

Cô gái rút tay về nhưng không rút được.

Ngược lại mu bàn tay mềm mại lại bị mấy vết móng tay sắc nhọn cào.

Cô ta hít một hơi lạnh.

Ôn Ngưng tỏ vẻ xót xa: "Xin lỗi nhé, bộ móng này của tôi hơi nhọn."

"Mấy người bị sao vậy?" Thấy những người đi cùng như chết lặng, không ai lên tiếng giúp cô gái tức đến nghiến răng: "Về còn mặt mũi nào nói chuyện với Hà Khê nữa không? Kệ cô ta ở Bắc Kinh làm gì, chúng ta đang ở Macao. Trời cao Hoàng đế xa, rốt cuộc mấy người muốn dựa vào ngọn núi nào hả?"

*Trời cao Hoàng đế xa: ở nơi xa xôi hẻo lánh, không bị cấp trên hay chính quyền kiểm soát chặt.

Một câu nói đã thức tỉnh mọi người.

Một vài người đang dao động lại lộ ra ánh mắt hung dữ.

Ôn Ngưng thở dài trong lòng, ghét nhất kiểu người đổ thêm dầu vào lửa này.

Cô buông tay thong thả hỏi: "Nhiệm vụ hôm nay của các người là làm tôi mất mặt, rồi đánh trống khua chiêng trở về à?"

"... Đừng nói chuyện với cô ta nữa." Cô gái hất tay nói.

"Xin hỏi nội dung 'mất mặt' là gì? Giờ là xã hội pháp quyền, không được đánh nhau, không được giết người phóng hỏa. Chẳng lẽ chỉ là trợn mắt nhìn nhau, dùng ánh mắt dọa tôi phải về sao?" Ôn Ngưng khoanh tay trước ngực, nghiêng người về phía trước như đang hóng chuyện: "Hay là cách chơi của học sinh cấp ba? Dụ tôi đến chỗ vắng người rồi bắt nạt? Dọa tôi sau này không được quyến rũ Tạ Chi Dữ?"

Mọi lời thoại đều bị cô nói hết.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc