Nhìn vào trình độ mà nói, Tần Tu đúng là thiên phú dị bẩm.
Tuy rằng lần đầu tiên anh bắn hơi nhanh một chút, bất quá sau khi cứng lại rồi thì kiên trì thật lâu.
Hệ thống điện của biệt thự đã được khôi phục, trong phòng tràn đầy ánh sáng, Tô Ánh Hàm cao trào một lần rồi lại một lần, Tần Tu vẫn chưa bắn lần thứ hai.
Bị ȶᏂασ chính diện, nằm nghiêng ȶᏂασ, ȶᏂασ từ phía sau, các loại tư thế đều thử một lần, đến nỗi Tô Ánh Hàm bị anh làm đến khóc.
“Từ bỏ…”
Lần này cô thật sự là từ bỏ.
Nhưng Tần Tu không nói lời nào, chỉ vùi đầu làm.
Sau đó, Tô Ánh Hàm đã bị làm đến ngất xỉu.
Chờ ngày hôm sau tỉnh lại, mặt trời đã lên rất cao, Tô Ánh Hàm mơ mơ màng màng mở mắt, phát hiện mình đang nằm trên một khuỷu tay ấm áp.
“Ngô?”
Cái mũi cao thẳng, khuôn mặt lạnh lùng, còn có bờ môi lương bạc…
Thật mẹ nó soái a!
Trái tim Tô Ánh Hàm đập thình thịch, cô đang muốn vươn tay sờ sờ người đàn ông gần ngay trước mắt thì bỗng nhiên cảm giác được một thứ cực nóng, nóng bỏng, quen thuộc đang nằm giữa hai chân mình.
Tần Tu ngày hôm qua làm nhiều như vậy còn chưa đủ sao? Như thế nào lại cứng lên rồi? dụ̶c̶ vọng của anh cũng quá mạnh đi?
Tim Tô Ánh Hàm đập càng nhanh hơn, mặt cũng trở nên đỏ ửng.
Ngẫm lại thể nghiệm tính ái ngày hôm qua, xác thật không tồi.
Nguyên bản cô còn tưởng rằng Tần Tu sẽ thực mau, không nghĩ tới anh chỉ là lần đầu tiên hơi nhanh một chút, sau đó liền kiên trì thật lâu.
Đến nỗi bao lâu, cô cũng không biết, dù sao cũng là bị làm đến ngất xỉu.
Nhìn áo ngủ được mặc trên người, cảm nhận được dưới thân là cảm giác thoải mái sạch sẽ, Tô Ánh Hàm ở trong lòng cảm thán, Tần Tu thật sự còn rất chiếu cố cô.
Mà đúng lúc này, Tần Tu giật giật mày, tựa hồ là muốn tỉnh lại. Tô Ánh Hàm không chút nghĩ ngợi liền nhắm lại mắt, giả bộ ngủ.
Tần Tu quả nhiên tỉnh, anh đầu tiên là cảm giác được dưới thân tràn đầy xúc cảm mềm mại, theo bản năng hướng vào trong chọc một cái, sau đó mới mở bừng mắt.
“Ngô ~”
Tô Ánh Hàm cũng ở ngay lúc này xoa xoa mắt, làm bộ làm tịch tỉnh lại.
“Anh,” Tô Ánh Hàm như là phát hiện tình huống dưới thân, mặt cô đỏ lên, ủy khuất muốn khóc, “Anh như thế nào như vậy a? Ngày hôm qua khi dễ tôi còn chưa đủ, hôm nay ngô ~ tôi vừa mới tỉnh, anh lại tiếp tục khi dễ…”
Tần Tu nhíu nhíu mày, quy đầu dưới thân lại không lưu tình chút nào, ấn vòng eo Tô Ánh Hàm, hướng đến chỗ huyệt khẩu thọc thật mạnh.
“A ~”
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một đa͙σ âm thanh quen thuộc: “Anh, Hàm Hàm, hai người đang ở đây sao?”