Sống Cùng (Cao H)

Chương 67:Làm xong rồi ăn

Trước Sau

break

Chương 67:Làm xong rồi ăn

Văn Tẫn không biết nói lời tình cảm.

Duy chỉ nói vài câu tình cảm đều giống như lời hứa đến chết không thay đổi, trong lòng Tưởng Tuyền cảm động vô tận.

Bị người thân vứt bỏ, lại gặp phải tai ương vào tù chín năm, cô vốn đã đối với cuộc sống không ôm chờ mong, tương lai lại càng không có bất kỳ kỳ vọng nào.

Cô chỉ muốn làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, mua nhà của riêng mình, từ từ tạo ra ngôi nhà của riêng mình, để cô không còn là một người có thể bị bỏ rơi bất cứ lúc nào.

Sau đó, cô gặp Văn Tẫn.

Người đàn ông này tính tình cổ quái, không thể cảm nhận được cảm xúc của người khác, nhưng anh thẳng thắn lại bộc trực, trong khoảng thời gian cô thống khổ, là anh cho cô cảm giác an toàn.

Cũng là anh, vẫn luôn ở bên cô.

Vừa về đến nhà, Tưởng Tuyền buông thức ăn trong tay xuống, xoay người ôm lấy eo Văn Tẫn, kiễng chân hôn lên môi anh.

Số lần cô chủ động rất ít, Văn Tẫn giữ chặt gáy,ngậm đôi môi cô, đẩy cô dựa vào tường, một chân chen vào giữa hai chân cô, ngón tay chui vào trong áo, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng cô.

"Chờ một chút..." Tưởng Tuyền thở hổn hển, cô vốn chỉ muốn hôn anh một cái, "Cơm nước xong rồi... A..."

Ngón tay thon dài của người đàn ông đã cởi bỏ nội y của cô, bàn tay nóng bỏng bao lấy bộ ngực mềm mại kia, năm ngón tay dùng sức xoa nắn.

Tưởng Tuyền bị xoa đến mềm nhũn, phía dưới đã chảy nước.

"Làm xong rồi ăn." Văn Tẫn cởϊ qυầи áo ra, một tay đẩy áo ngực của cô lên, cúi đầu ngậm đầu ngực của cô mút, tay kia đi mò xuống qυầи ɭóŧ của cô.

Tưởng Tuyền bị đầu lưỡi anh liếʍ đến da đầu tê dại, qυầи ɭóŧ bị vén ra, ngón tay thon dài của người đàn ông chui vào, ngón trỏ chui vào huyệt hoa nóng ẩm,trêu chọc từ trên xuống dưới.

Thân thể Tưởng Tuyền không tự chủ được căng lên, cổ họng nhỏ giọng nức nở: "Văn Tẫn..."

Anh kéo qυầи ɭóŧ của cô ra, ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn đã tới gần huyệŧ, anh một lần nữa hôn lên môi cô, cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ cọ cọ qua lại huyệŧ ướt đẫm của cô.

Tưởng Tuyền bị ƈôи ŧɦịŧ cọ xát đến thắt lưng run rẩy, lòng bàn chân tê dại từng trận, kɦoáı ƈảʍ tê dại khiến cô thở dốc dữ dội. Năm ngón tay của cô gắt gao bóp chặt cánh tay Văn Tẫn, cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ như khóc.

Văn Tẫn dùng ƈôи ŧɦịŧ cọ cọ vào huyệŧ cô vài cái, bụng dưới Tưởng Tuyền liền run rẩy,dâm thuỷ từ huyệŧ chảy ra, dọc theo lòng bàn chân chảy xuống.

Thân thể cô mềm nhũn, cả người hoàn toàn xụi lơ trong lòng anh.

Người đàn ông giữ chặt eo cô, nâng ƈôи ŧɦịŧ thẳng tắp tiến vào, kɦoáı ƈảʍ ập đến làm cho cô run rẩy kêu lên một tiếng, cô ôm cổ Văn Tẫn, chủ động hôn anh.

Văn Tẫn hung hăng hôn lại cô, hai tay nâng chân của cô, mở rộng huyệŧ.

Vừa đâm vào bên trong vừa đi về phía phòng khách.

"Rèm cửa!" Tưởng Tuyền thấy rèm cửa sổ còn mở, vội vàng hô to.

Văn Tẫn bị cô siết chặt đến mức trán, cổ nổi lên một mảnh gân xanh, anh xoay người trở lại chỗ hành lang, đè Tưởng Tuyền lên tủ giày, giữ chặt eo cô đâm vào mấy chục cái, khiến Tưởng Tuyền khóc không ngừng.

Hơn mười đôi giày vì sức lực mạnh mẽ của anh làm mà từ trong tủ giày rơi ra, rải rác bên chân anh.

Văn Tẫn cúi đầu nhìn, một lần nữa ôm lấy Tưởng Tuyền đi vào trong phòng.

Mỗi một bước đi, Tưởng Tuyền lại bị ƈôи ŧɦịŧ khổng lồ trong cơ thể chen vào một chút.

"Văn Tẫn..." Cô nắm bả vai anh thở dốc, còn chưa đi tới phòng, đã bị anh làm cho đến cao trào, cô khóc vừa hét chói tai, thân thể run rẩy.

Văn Tẫn dùng lòng bàn tay sờ dâm thuỷ chảy xuống mông cô, sau đó bôi lên ngực cô, ngón tay sờ soạng đầu ngực của cô.

Vào phòng, anh đè Tưởng Tuyền lên giường, kéo hai chân cô ra hai bên, sau đó giữ chặt eo cô.

Tưởng Tuyền khóc lóc kêu lên: "Văn Tẫn... Chậm một chút..."

Giường cọt kẹt, tiếng nước bạch bạch vang vọng khắp phòng, Tưởng Tuyền bóp cánh tay anh,cô hét lên trong kɦoáı ƈảʍ tột đỉnh.

break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc