Ơ một nơi nào đó trong Sài Gòn có một cô gái 19 tuổi xinh đẹp đang ȶᏂασ thức đêm khuya. Ngày mai cô có cuộc thi bán kết trong chương trình siêu trí tuệ Việt Nam. Hôm nay cô phải thức khuya để chuẩn bị ôn lại mọi thứ. Cuộc thi này cô đã tham gia được hơn một tháng rồi, ngày mai là vòng thách đấu, sẽ có một đối thủ cực kỳ lợi hại tranh giành vị trí của cô để vào vòng cuối, thi đấu giao hữu với đối thủ quốc tế. Hạng mục mà cô thi là siêu trí nhớ và tưởng tượng không gian.
Thế nhưng cô không lo lắm về cuộc thi mà cô đang lo lắng về một người khác. Đối với cuộc thi, đây như là một trò chơi nhỏ mà cô tham gia thôi. Kể từ khi tu luyện linh hồn lực và được anh ấy ước cho đầu óc mở mang thì việc ghi nhớ tức thì đối với cô không còn là chuyện gì khó khăn.
Thậm chí tốc độ đọc dữ liệu của cô còn rất nhanh nữa. Chỉ cần trong ba giây lướt qua nội dung sách mấy trăm trang, cô cũng có thể ghi nhớ rõ mồn một không sai chữ nào. Vì vậy, siêu trí tuệ đối với cô như là một trò chơi đơn giản mà thôi. Tham gia chỉ vì cô thích náo nhiệt và khoe mẽ là chính.
Người cô đang rất lo lắng đó đã hơn một tháng nay không liên lạc được rồi. Từ lúc cãi nhau với anh ấy vì anh ta đi cưới cô vợ cả kia xong thì liên lạc cũng bị đứt đoạn luôn. Cô đã gặp cô vợ cả của anh ấy nhưng vẫn không tìm được anh. Hừ, nhờ cô ta mạnh hơn mình, tu luyện trước mình, nếu không cô đã đánh cô ta một trận rồi hỏi cho ra lẽ là anh ấy đã bỏ đi đâu.
Trước đó mấy tháng mình đã làm mình làm mẩy đòi làm bà lớn rồi mà anh ấy không chịu. Đấy, lấy cô ta làm lớn có gì tốt đâu, vừa qua đêm tân hôn đã không biết trốn mất đi đâu. Hơn nữa cô ta còn lụm ở đâu về một đứa con nữa, bảo là con của anh với cô ta. Thật là đáng ghét mà.
Có quỷ mới tin. Ai có thể mang thai trong một ngày rồi đẻ ra đứa con quỷ quái chưa tới một tháng đã lớn như đứa bé ba tuổi chứ? Dám anh ấy bị cô ta thủ tiêu vì bị phát hiện có con riêng rồi không chừng. Mà cũng lạ, mình có thấy cô ta bự bụng lên đâu nhỉ. Hay đứa bé đó là con người khác. Dạo trước hình như nghe đâu anh ấy có bồ nhí đang mang thay tên Nhan thì phải. Ghét quá mà.
Haiz… Rốt cục thì anh đang ở đâu, đã hơn một tháng không có tin tức gì của anh rồi. Người ta có nhiều thắc mắc trong tu luyện, người ta cũng nhớ cái khuôn mặt đáng ghét của anh nữa.
Cô nàng ngồi trong phòng trọ, miên mang nhìn ra ngoài cửa sổ mà suy nghĩ. Ánh trăng đêm lạnh lẽo hắt vào phòng.
Hu hu, tức quá, em mà gặp lại được anh, em làm rùm beng cho coi, tung anh lên mạng xã hội cho bọn “anh hùng” chúng nó chửi cho anh biết tay em. “Ẻn?”
Xuyên Giới Liên có người gọi đến? Là anh ấy. Ha ha…
Cô nàng vui quá, vội gạt hai giọt nước mắt sắp khóc vì lo nghĩ đi, nhận cú gọi. Cuối cùng thì anh cũng chịu xuất hiện rồi. Đáng ghét, mấy tháng qua cứ bơ người ta.
“Alo, anh Nhiễm Nam, cuối cùng anh cũng chịu gọi cho em hả? Cả tháng nay anh đi đâu, anh có biết em nhớ anh lắm không, lấy cô ấy làm lớn có gì tốt đâu? Lấy xong là mất tích luôn? Có phải anh bị cô ta giết người diệt khẩu không? Chừng nào anh về, em nhớ anh lắm” Nguyệt Dạ nói nhanh rồi hồi hộp im lặng chờ đợi người gọi lên tiếng. Cú gọi này là bình thường không phải “video call” nên cô không thấy được mặt người gọi vì vậy cô sợ người bên kia lên tiếng mà lại không phải là Nhiễm Nam thì… Cô không dám nghĩ thêm nữa, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Nhiễm Nam bên kia đầu dây á khẩu không biết nói gì. Xem ra cô bé này bị gia đình dạy điên rồi, chỉ bị mình “dâm tặc” một lần mà chuyển qua yêu thích mình vậy sao? Lần đó mình cũng ngu, đèn pin xóa trí nhớ đang xóa trí nhớ cô bị hết pin giữa chừng lại cứ thế bỏ qua, không nạp pin rồi làm lại, cứ nghĩ vậy là được rồi. Haizzz… Nghĩ lại thì cũng may mắn. Giờ Ni đang nguy kịch, may mà còn có Nguyệt Dạ tu luyện mệnh lực, nếu không thì không biết ai sẽ cứu Ni đây nữa.
Nhưng mà Nguyệt Dạ lại ghét Ni, cũng là lý do mình chưa chấp nhận cô ấy. Bây giờ phải nói sao để cô ấy chịu giúp mình cứu Ni bây giờ đây?
“...”
“Alo, Alo… Có phải anh Nhiễm Nam đó không?” Nguyệt Dạ từ mong chờ chuyển dần sang tuyệt vọng… Cô thúc thích khóc… “Hu hu… Vậy là Nhiễm Nam anh ấy bị cô Ni đó giết thật rồi… Anh yên tâm… Sau này em đủ mạnh sẽ giết cô ta báo thù cho anh… Hức hức”
“...” Em hèm… Nghe Nguyệt Dạ soạn “drama” vợ giết chồng mà Nhiễm Nam cảm thấy không được tự nhiên. Hắn đành vội giả giọng chính mình để nói. Bởi vì cơ thể còn nhỏ nên giọng nói cũng biến thành non nớt. Một chút xíu mệnh lực vừa sinh ra đành phải dùng để điều chỉnh cổ họng lại để giả giọng chính mình lúc lớn vậy.
“Nguyệt Dạ… Em”
“Anh Nam, thật là anh hả? Tốt quá, vậy là anh đã thoát được bàn tay độc ác của cô ta… Anh đang ở đâu vậy? Anh có làm sao không? Anh cần em giúp gì, em đang ở Sài Gòn, năm mấy tháng trước em vừa đậu đại học, còn tham gia thi chương trình siêu trí tuệ Việt Nam nữa đó… Anh có thấy em thi trên tivi không?” Nguyệt Dạ khuôn mặt xinh xắn rạng rỡ, nói một tràng như súng bắn liên thanh.
Liếc nhìn Meow Meow đang được Lục Hồng Huấn kéo bay đi đằng trước. Nhiễm Nam liền nảy ra kế để thuyết phục Nguyệt Dạ giúp mình cứu Ni. Hắn nói.
“Có có… Anh không phải bị Ni truy sát mà là ra nước ngoài giải quyết kẻ địch tiềm ẩn… Cả tháng qua bị kẻ địch bắt nhốt nên không liên lạc được với ai hết… Vừa thoát ra anh liền gọi cho em nè...”
“Cái gì? Thế anh có bị chúng hành hạ không, anh diệt được bọn chúng chưa. Anh nhớ em đầu tiên nên gọi em hả? Em biết mà, anh sao lại không thích em được cơ chứ, em xinh đẹp như vậy, nếu không lúc xưa anh đâu có đột nhập vào nhà hãm hiếp em chứ”
“Sặc” Nhiễm Nam câm nín, cô nàng này lại nhắc đến chuyện đó, thật là… Lúc đó vừa ước ra được hồn kỹ Giả Niệm, chuyên để cấy ký ức giả, tuổi trẻ khuynh cuồng mới nhân dịp tết đi “thưởng thức” mỹ nữ là người lạ mà thôi. Haizzz…. Đúng là làm bậy phải trả giá. Bây giờ ôm cục nợ tối ngày ganh đua vị trí vợ cả với Ni.
“...”
---[1]---
Sau đó không lâu. Nhiễm Nam, Meow Meow cùng Huỳnh Ni tập trung trong Thời Không Giới. Lục Hồng Huấn thì ở ngoài chủ trì các anh em vệ sĩ và đưa mấy “ma nơ canh” nạn nhân của Đinh Tông bị John hắc hóa đến nơi an toàn, đợi Nhiễm Nam ra ngoài giải quyết sau. Trước khi cứu người bọn họ không lường được việc các nạn nhân bị hắc hóa cho nên bây giờ đành chờ đợi Nhiễm Nam nghĩ biện pháp.
Nguyệt Dạ đã đứng đợi sẵn bên trong Thời Không Giới trên hành tinh gốc lúc ban đầu. Nhìn Meow Meow bế Huỳnh Ni đang trọng thương khủng khiếp đi vào. Vốn định nói mấy câu trào phúng cũng đành nuốt ngược vào.
Quá kinh khủng a. Mình mà bị như vậy chắc đã chết lâu rồi a. Xem ra xung không cần quá đáng quá để sau này mình có bị giống vậy thì còn được giúp ngược lại. Hi hi, cuối cùng thì Nhiễm Nam cũng biết mình quan trọng thế nào đi. Hừ, không có mình, cô ả Huỳnh Ni này chết chắc.
Nguyệt Dạ bị Nhiễm Nam và Meow Meow hợp sức lừa gạt, cuối cùng cũng chịu trợ giúp cứu Ni. Đầu tiên hắn giả vờ quan tâm Nguyệt Dạ, lấy lòng cô nàng, rồi bất chợt gấp rút thông báo kẻ thù tìm thấy mình, hắn phải tắt Xuyên Giới Liên để chuyên tâm đánh nhau.
Ngay lập tức Meow Meow xen ngang vào cuộc gọi của hai người, thông báo việc Huỳnh Ni bị trọng thương sắp chết cần người giúp truyền mệnh lực trong khi Nhiễm Nam đang ở tận nước ngoài xa xôi, hiện tại lại kẻ thù xuất hiện, không tiện trở vào Thời Không Giới.
Nhiễm Nam nghe vậy thì năn nỉ ỷ ôi Nguyệt Dạ. Cô nghe bùi tai, hơn nữa Nhiễm Nam lại quan tâm cô, trong lúc nguy hiểm lại gọi cho mình hỏi thăm đầu tiên nên ậm ừ miễn cưỡng đi vào Thời Không Giới giúp Ni với điều kiện sau này Nhiễm Nam trở lại thì cô phải là vợ cả, phải tổ chức đám cưới hoành tráng cho cô, mời hết bà con họ hàng ba đời bên nɠɵạı để cô mở mày mở mặt thì mới được. Nhiễm Nam chỉ có thể thề thốt mà thôi. Mong rằng sau này khi Ni biết thì đừng có giận mình. Haizz...
Thế là Meow Meow, Hùng Nam và Huỳnh Ni phải đợi thêm mười phút ở ngoài. Tình trạng của Ni càng ngày càng tệ hơn, đến nổi Nhiễm Nam cũng khó khăn trong việc gọi tỉnh linh hồn nàng. Đến khi Nguyệt Dạ mở xong cổng Thời Không Giới thì tất cả mới cùng đi vào trong.
“Nguyệt Dạ… Em truyền mệnh lực cho Ni giúp chị nhé” Meow Meow đặt Ni nằm xuống lớp cỏ mềm dưới chân rồi nắm tay Nguyệt Dạ, giọng dịu nhẹ nói.
Bất ngờ bị Meow Meow nắm tay năn nỉ, Nguyệt Dạ có chút không thích ứng, cúi đầu nói “Đánh với ai mà bị thương kinh khủng vậy chị?”
Mặc dù Meow Meow lúc nào cũng tự nhận mình là bé, hay đùa giỡn nhưng Nguyệt Dạ cũng biết. Trong cái nhóm kỳ quái này. Người Nhiễm Nam thương nhất là Ni, người mà hắn nghe lời nhất là bà chị Meow Meow ba trợn này.
Còn cô, dĩ nhiên trước đây là người bị Nhiễm Nam cho ra rìa rồi. Không thể để lại ấn tượng xấu được, kẻo bà chị này to nhỏ với Nhiễm Nam rồi anh ấy lại cho mình ra rìa như trước thì không ổn. Mình mới vừa được anh ấy để ý tới thôi a. Cũng không hiểu tại sao mọi người lại đi đánh nhau làm gì? An ổn sống không được sao?
“Bọn chị đi trả thù cho Hồng Nhan, lúc trước em cũng có gặp cô ấy một lần rồi đó, cô ấy chết rồi, cả con của Nhiễm Nam với cô ấy cũng vậy” Meow Meow hận thù nói. Cô cũng khá là thân với Hồng Nhan, còn cùng Hồng Nhan chơi “3P - Hardcore” với Nhiễm Nam mấy lần nữa. Khi biết Hồng Nhan bị hại chết một cách thê thảm, đầu mình chia lìa thì cô đã rất tức giận, thậm chí vì vậy còn giận Nhiễm Nam một thời gian, không cho hắn “cưỡi” lên người cô nữa.
Khi trước Nguyệt Dạ bị trọng thương, Nhiễm Nam dạy cho cô tu mệnh lực rồi đưa vào Thời Không Giới dưỡng thương thì cô đã gặp qua Hồng Nhan rồi. Về sau cái bầu ngày càng lớn, Hồng Nhan cũng ít vào Thời Không Giới hơn nên hai người ít có cơ hội trao đổi.
Cuối cùng thì Nguyệt Dạ cũng xém quên mất Hồng Nhan là ai, cô chỉ tập trung đầu óc giành giật với Huỳnh Ni mà thôi. Tiếc là Ni không thèm tranh giành mà vẫn nghiễm nhiên làm lớn khiến cô rất là tức, tức anh ách.
“Ni sẽ sống nổi chứ? Em chỉ mới là mệnh tu cấp 5 mà thôi a” Nguyệt Dạ cố nhịn buồn nôn, ngồi xuống, tay chạm vào ngực Ni, mệnh lực khởi động truyền qua người cô vợ cả.
Hùng Nam ở bên cạnh vẫn làm nhiệm vụ lay tỉnh tinh thần Ni để cô ấy tỉnh táo tự trị thương. Cùng lúc thằng nhóc cũng ngồi xuống, phân tân đa dụng bắt đầu thiền để phục hồi mệnh lực.
Trong cả cái nhóm của Nhiễm Nam, không tính đến mấy anh em vệ sĩ tầng dưới cùng thì từ Trưởng Ban như Nguyễn Văn Chiến, Hỏa Nha, Thủy Nha, Phong Nha cho đến giám đốc Lục Hồng Huấn, từ Nhiễm Nam cho đến Meow Meow điều có thiên phú tu luyện lực lượng từ trung cấp đến cao cấp, thánh cấp.
nɠɵạı trừ Nguyệt Dạ, cô là người thiên phú tệ nhất, chỉ ở mức trung bình. Hơn sáu tháng ở bên ngoài nhưng trong Thời Không Giới có thể trôi qua hơn 17 năm rồi, cho dù ít vào thì Nguyệt Dạ có tổng thời gian trôi qua trong Thời Không Giới của cô cũng phải được 4 đến 5 năm, vậy mà cô chỉ tu luyện được tới cấp năm mà thôi. Cùng thời gian tương tự, Nhiễm Nam đã có thể vượt qua được cấp 10 rồi.
Thiên phú tu luyện có thể chia thành sáu cấp bậc khác nhau, ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của từng cá thể. Bao gồm: không thích hợp, bình thường, khám trung cấp, cao cấp và thánh cấp. Dù là cấp bậc nào thì cũng điều có thể tu luyện mọi loại công pháp có trong Vũ Trụ này.
Lục Hồng Huấn là thuộc về thiên phú trung cấp, bậc 4. Nhờ vào chăm chỉ nên có thể đuổi kịp Meow Meow, hiện tại điều cùng là linh tu cấp 27 như nhau.
Meow Meow, bé Nhã Hân và bé ŧıểυ Ly điều có thiên phú cao cấp, bậc 5 nên dù khá lười tu luyện, ham chơi nhưng cấp bậc vẫn khá cao. Meow Meow thì cấp 27 trong khi hai bé gái chín tuổi lại hiện tại một đứa đã cấp 24, một đứa là linh tu cấp 23.
Nhiễm Nam cũng là thiên phú cao cấp nhưng nhờ vào đặc điểm của mệnh tu, càng trọng thương càng mau lên cấp, hơn nữa lại có Ý Thể tu luyện giùm 24 trên 24 giờ mỗi ngày nên cấp bậc cũng lao nhanh tiến mạnh, hiện tại sau khi tái sinh thì đã đạt tới Giới Cấp thứ tư, cấp 40, có bốn điểm sáng Giới Tinh xuất hiện mỗi khi thi triển mệnh lực.
Huỳnh Ni là người duy nhất có thiên phú tu lực lượng đạt đến thánh cấp trong hàng tỷ tỷ tỷ tỷ cá thể chưa chắc có được một, thậm chí có thể cao hơn cả thánh cấp, cấp độ không xác định.
Cô ít chiến đấu, trừ lúc trước cô tự tàn để lên cấp nhằm muốn đi cứu Nhiễm Nam khi hắn bị bắt nhốt ở đảo Ẩn Viện thì sau này cô chỉ sống bình bình mà thôi, ngày đi học ở trường đại học, đêm đến lại tìm Nhiễm Nam trò chuyện thì cũng không có ý chí tu luyện gì. Thế nhưng dựa vào Ý Thể cô vẫn đuổi kịp Nhiễm Nam, hiện tại đã là mệnh tu cấp 39. Sau lần này nếu cô qua khỏi, rất có thể sẽ giống như Nhiễm Nam, đạt đến Giới Cấp thứ 4.
Thật ra. Dù có thiên phú mạnh hay yếu như thế nào thì cột mốc đầu tiên để có thể nhận ra rõ ràng nhất chính là khi đạt đến Giới Tầng đầu tiên, từ cấp độ 100 trở đi. Đến khi đó, tốc độ chênh lệch trong tu luyện của các cấp bậc thiên phú sẽ rất lớn. Thánh cấp có thể nhanh gấp 10 lần cao cấp, cao cấp nhanh hơn trung cấp 8 lần, trung cấp gấp 6 lần khá, khá gấp 4 lần bình thường. Mà bình thường thì tu luyện dễ dàng và nhanh hơn thiên phú không thích hợp gấp đôi.
Thể tu, linh tu hay mệnh tu điều không ảnh hưởng gì đến thiên phú. Thiên phú một khi đã tệ thì tu thể lưc hay tu linh lực đều tệ như nhau. Còn hồn tu lại có hệ thống thiên phú riêng, không liên quan gì đến 6 cấp bậc này. Nguyệt Dạ chính là khác biệt nhất trong nhóm, tu linh lực rất lề mề nhưng hồn lực chỉ cần bắt đầu tu là tăng nhanh vùn vụt, không cần cố ý tu luyện. Thiên phú về hồn tu của cô có thể nói là đạt đến mức thánh cấp.
Nguyệt dạ chỉ mới cấp 5 mệnh tu. Sẽ không duy trì được lâu nên Nhiễm Nam phải cấp tốc hồi phục lại mệnh lực, nhanh chóng thay thế cô. Nếu chỉ thiền để hồi phục có lẽ không kịp, vì vậy Nhiễm Nam truyền âm nhờ Meow Meow đem Ý Thể của hắn đến. Chuẩn bị tìm cách chuyển hóa Ý Thể thành mệnh lực rồi truyền sang cho Ni, trợ giúp trị thương.
Mệnh lực của người khác vốn cũng là nɠɵạı vật sẽ không thích hợp ở lại trên người Ni quá lâu nhưng Nguyệt Dạ và Nhiễm Nam chỉ là truyền mệnh lực vào trợ giúp trị thương, mớ mệnh lực này sau đó cũng sẽ biến mất chứ không giống như là hấp thu Ý Thể, hấp thu Ý Thể thì mệnh lực của Ý Thể sẽ ngấm vào và trở thành mệnh lực của chủ nhân nên Nhiễm Nam sau khi tái sinh thì không thích hợp để hấp thụ.
Sau 10 phút, Nguyệt Dạ thở hồng hộc vì hết mệnh lực mà vẫn cố truyền cho Huỳnh Ni, thật ra là cô đang làm màu cho Meow Meow xem để lấy điểm với chị ta. Không muốn Meow Meow mét với Nhiễm Nam là mình không làm hết sức mà thôi.
Thấy vậy. Nhiễm Nam nhờ Meow Meow đưa Nguyệt Dạ sang bên ngồi nghỉ. Nhóc Hùng Nam thì một tay chạm lấy Ý Thể của Nhiễm Nam, chuyển hóa hấp thu nó thành mệnh lực nhưng không để nó thay thế tế bào cơ thể mình, ngăn cách mớ mệnh lực này bằng thần khí Khí Bảy Màu rồi dùng chút mệnh lực ít ỏi vừa khôi phục đẫn động kéo theo mệnh lực của Ý Thể chui vào người Ni.
Có luồng mệnh lực màu đỏ khổng lồ cấp 39 của Ý Thể ào ạt gia nhập. Huỳnh Ni nhẹ nhõm hẳn. Thương thế rất nhanh tốt lên, da thịt, xương cốt bị mất đang chậm rãi tái sinh lại. Vì sẽ có thất thoát trong quá trình này nên chỉ một cái Ý Thể là không đủ, cho đến khi Huỳnh Ni đủ sức tự khôi phục mệnh lực, tự trị thương thì Nhiễm Nam vẫn phải liên tục truyền mệnh lực vào hỗ trợ.
Thế là Hùng Nam một bên phân tâm dẫn dắt mệnh lực của Ý Thể hòa vào người Ni, một bên hắn phải phân thần hồi phục mệnh lực chính mình. Bên cạnh đó Nguyệt Dạ cũng phải hồi phục lại mệnh lực và gia nhập hỗ trợ khi cần thiết.
Nguyệt Dạ kinh ngạc hết nhìn Hùng Nam lại nhìn sang Ý Thể của Nhiễm Nam đang bị thằng nhóc con làm cho tan dần ra. Thật kỳ quái, sao nó có thể điều khiển Ý Thể của anh ấy được nhỉ?
Ý Thể tan hết thì Nguyệt Dạ tiếp tục thay thế truyền mệnh lực giúp Ni có năng lượng để trị thương. Linh hồn Ni cũng dần tỉnh táo lại, không còn cảm giác nặng đầu muốn ngất như trước. Nguyệt Dạ hết mệnh lực thì lại kinh dị nhìn đứa nhóc ba tuổi Hùng Nam truyền mệnh lực cho Ni, cô cảm nhận được mệnh lực của đứa bé này còn mạnh hơn cô gấp 7 đến 8 lần, quả là vô lý hết sức.
Thật ra thì thằng nhóc này là con của Nhiễm Nam thật sao? Là con của anh ấy hèn gì kinh như vậy, chỉ có thần tiên như Nhiễm Nam thì mới có đứa con khủng bố như vậy thôi. Hi hi.
Nguyệt Dạ mang theo tự hào vì quen được thần tiên như lời Nhiễm Nam xạo lờn lúc trước khi gặp cô ở cuộc thi tuyển bạn gái mắm dố của hắn tổ chức. Cô ngồi ngay ngắn tiếp tục khôi phục mệnh lực của mình.
May mắn là Nhiễm Nam đã lên cấp 40, tuy mệnh lực không được nhiều do cơ thể hạn chế nhưng đẳng cấp lại cao hơn một Giới Cấp khiến cho khả năng trị thương của nó cũng mạnh hơn nhiều. Nhờ vậy thương thế của Ni chuyển biến tốt hơn, vừa hay qua cơn nguy kịch. Sau hai lần thay phiên giữa hắn và Nguyệt Dạ thì Ni cũng đã có thể bắt đầu từ từ chậm rãi tự chữa trị. Nếu kéo dài lâu hơn nữa thì hai người sẽ không hồi phục kịp nữa, lúc đó thì khó khăn hơn rồi.
Trong Thời Không Giới đã trải qua hơn tháng trời, bên ngoài còn chưa được một ngày. Thương thế của Ni đã tạm ổn, còn ở lại bên trong dưỡng thương. Nguyệt Dạ thì rời khỏi để đi thi siêu trí tuệ. Nhiễm Nam phải ở lại bên cạnh Huỳnh Ni vì sau khi cô tỉnh táo lại thì không chịu để “con” của cô đi ra ngoài với Meow Meow mạo hiểm. Tối ngày ôm Hùng Nam trò chuyện cứ như thế nó đã biết nói rõ ràng rồi vậy. Nhiễm Nam đau khổ trước nụ cười chọc quê của Meow Meow bị Ni giữ lại.
Lục Hồng Huấn sau khi nghe tin thì cũng có vào thăm Ni một lần. Nhân tiện anh ta cũng bàn bạc với Nhiễm Nam việc lợi dụng tin tức Huỳnh Ni bị trọng thương chết chắc lần này để tung hỏa mù kẻ địch.
Giữa tân Đường Chủ và John là có sự cạnh tranh. Tên John nhăm nhe lấy lại chức Đường Chủ mà tân Đường Chủ chắc chắn là cũng sẽ không yên tâm nếu tên này còn sống. Vì vậy lần này muốn dụ tân Đường Chủ và lực lượng Đinh Tông ở miền Trung và miền Bắc tập trung về đây, cần phải tạo hai điều kiện thì mới được.
Thứ nhất là bên mình không thể biểu hiện quá mạnh. Tốt nhất là bên mình và bên John nên thể hiện ra lưỡng bại câu thương. Như vậy mới khiến tên Tân Đường Chủ này yên tâm xuất hiện. Vừa hay Huỳnh Ni là chiến lực cao cấp bị trọng thương, cứ thế giả chết thì tốt nhất. Với chênh lệch thời gian của Thời Không Giới thì cô sẽ kịp thời hồi phục để tiếp tục tham gia khi cần thiết. Đến lúc đó một đòn bất ngờ tiêu diệt luôn tên Tân Đường Chủ là đẹp.
Thứ hai thì phải tìm cách ép tên John diễn trò, giả vờ bị trọng thương mới được. Có hai điều này, không tin tên Tân Đường Chủ kia không đến để diễu võ dương oai.
Lục Hồng Huấn và Nhiễm Nam bàn bạc hồi lâu, lại báo cho Ni biết kế hoạch tiếp theo rồi anh ta cũng ra ngoài chuẩn bị. Thời gian không còn nhiều nữa. Thời cơ tổng tấn công đã ngày càng gần rồi.
---[2]---
Trong lúc Huỳnh Ni được cứu trị trong Thời Không Giới thì tên John lại bắt đầu tìm kiếm đường lui cho mình. Hiện tại kẻ khống chế linh hồn hắn đã chết, hắn không tin ai có thể sống nổi sau thương thế nặng như vậy được, cần cổ và phần ức ngực bị nổ bung bét, khuôn mặt phía trước cũng bị nổ không còn miếng da thịt nào, hai mắt cũng không còn chỉ chừa lại hốc mắt sâu hoắm, máu tươi chảy đầy đất. Nếu bị như vậy mà đang biến thân như hắn hoặc Ngân Giác thì mới còn sống được chứ cơ thể máu thịt thì sống kiểu gì?
Một mối đe dọa mất đi, bây giờ chỉ còn tên tân Đường Chủ và tên mập kia mà thôi. Nếu có thể liên lạc được với bọn Ngũ Đại Quốc Vệ thì tốt rồi. Không hiểu có chuyện gì mà điện thoại của ả tên là Meow Meow kia lại không gọi được không biết nữa. Hắn định bàn với Meow Meow cách để dụ Đường Chủ mới đến mà không được. Thôi, cái đó cứ để mai gọi lại, bây giờ cũng nên gọi cho tên đó rồi. Hừ hừ. Tân Đường Chủ, ta tìm thêm kẻ thù cho mi đây.
Một tên dị nhân mạnh mẽ đang bơ vơ lặng lẽ lái xe một mình trên đường quốc lộ. Mất không ít thời gian tên này mới chạy xe từ Sài Gòn đến được Cà Mau, mang theo tâm trạng xấu cùng cực, lái chiếc xe hắn cướp được lao như điên. Ngũ Đại Quốc Vệ, Ngũ Đại Quốc Vệ. Tao sẽ không để cho bọn mày được yên đâu. Đợi tao tập hợp lại với các đồng đội khác, phối hợp với tân Đường Chủ, tao sẽ tìm bọn mày trả thù.
Reng… Reng…
Điện thoại của hắn đổ chuông. “Hử, đàn em của Hydro gọi điện cho mình làm gì nhỉ. Lúc này Ngân Giác và Hydro chắc ngủ rồi, tại sao lại để đàn em gọi cho mình? Hay là đã có chuyện gì rồi?”
Cảm giác xấu lại dấy lên trong lòng Black Monkey. Chỉ còn vài cây số nữa là hắn sẽ đến khu xưởng gỗ rồi. Cứ nghe xem sao.