Si Mê Em (Cao H)

Chương 2: Ta chưa từng xem em là con gái

Trước Sau

break

An Huyên về đến nhà mặc kệ An Trịnh còn chưa đỗ xe xong đã nhảy xuống chạy đi thử đồ. Dù chỉ có thể mặc đồ đẹp khi ở nhà vẫn luôn khiến cô vui vẻ. An Trịnh tay đem balo đi vào đã thấy An Huyên chạy đến xoay một vòng trước mắt hắn:
- Dượng mau nhìn xem, có phải rất vừa hay không? Vẫn là dượng có mắt nhìn nhất.
An Trịnh nhìn đến khung cảnh trước mắt yết hầu bất giác chuyển động lên xuống. Khi đặt làm bộ váy này hắn liền nghĩ đến cảnh tượng An Huyên mặc nó. Khuôn ngực lớn bị bó lấy đẩy lên lộ ra phân nửa, xương quai xanh lộ ra dưới hai dây váy cùng làn ra trắng ngần không tì vết. Cái eo nhỏ xiết lại bên dưới chính là cặp mông mẩy núng nính cùng đôi chân nhỏ dài. Làn lụa mỏng mờ ảo làm thoắt ẩn thoắt hiện những bộ phận bên dưới. Quả là một cực phẩm, cực phẩm này cũng chỉ có thể để hắn thấy, chỉ có thể là của hắn.
An Trịnh nghĩ muốn lập tức nhảy vào nắm lấy hai cặp vυ" to mềm kia lại sợ dọa đến bảo bối sợ liền thở dốc ném balo trên sofa tự mình rớt một ly nước lạnh uống hết. An Huyên không thấy An Trịnh nói gì sợ hắn còn giận chuyện ban nãy ở cổng trường liền chạy theo phía sau bất ngờ mà ôm lấy lưng hắn lắc qua lại làm nũng:
- Dượng.. con mặc bộ này không đẹp sao? Mỗi lần con thử váy mới dượng đều ngắm nhìn rất lâu mà. Dượng còn giận chuyện bên ngoài cổng trường sao? 
Cách lớp vải An Trịnh có thể cảm nhận được bộ phận mềm mại kia, tất cả các dây thần kinh của hắn hiện tại đều tập trung lại phía sau lưng để cảm nhận. Nước lạnh không khiến cảm giác khô nóng của hắn thuyên giảm mà còn tăng thêm cơn khát. An Huyên ở phía không thấy hắn trả lời lại càng ôm chặt hơn khiến hai quả bồng đào ghì chặt trên lưng hắn. Đôi khi An Trịnh Cảm thấy An Huyên chính là vừa tra tấn lại vừa mang đến ngọt ngào cho hắn.
An Trịnh nắm chặt ly nước trong tay như cố gắng kìm chế cơn xúc động của bản thân nhưng bộ phận bên dưới liền có xu hướng thức tỉnh. 
- Dượng, người đừng không để ý ŧıểυ Huyên mà. Con không hề thích lớp phó.
Một tiếng lớp phó hai tiếng cũng lớp phó được phát ra từ miệng An Huyên kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến sự chiếm hữu tuyệt đối trong lòng An Trịnh. Nhớ đến hình ảnh An Huyên nằm gọn trong lồng ngực tên nhóc kia cũng đủ khiến hắn muốn phát điên. Ánh mắt hắn tối đi bàn tay nằm ly nước cũng buông ra bắt lấy tay ngọc đang ôm treo eo mình vuốt ve:
- An Huyên, ta không cho phép. Tuyệt đối không cho phép em đến với kẻ khác.
An Trịnh xoay người nhấc bổng An Huyên còn chưa tiêu hóa hết lời hắn nói đi về hướng cầu thang lên tầng hai. An Huyên tự nhiên vòng tay qua cổ hắn giống như hành động thân mật này là chuyện thường xuyên chẳng có gì to tát. Hơi thở AN Trịnh dồn dập, xung quanh chóp mũi đều là hương thơm của cô gái nhỏ trong lòng khiến đôi chân gấp gáp bước nhanh hơn.
An Huyên vẫn ngây thơ không biết mình sắp vào hang sói mà còn vui vẻ khi được cha dượng bế lên. Đến khi thấy An Trịnh bế cô đi về phía phòng hắn mới mở miệng:
- Dượng, phòng con bên kia mà. Dượng đi nhầm sao?
An Trịnh thẳng chân đá cửa phòng mình mở ra đi vào, giọng khàn đi trả lời:
- Không nhầm.
Cánh cửa phòng khép lại An Trịnh cũng không mở đèn mà một mạch nương theo ánh sáng bên ngoài rèm cửa đi về phía giường thả cô gái nhỏ trong lòng xuống đệm giường rồi lập thức phủ thân hình bản thân lên.
Hắn đưa tay vuốt sợi tóc lòa xòa trước mặt cô ra sau tai:
- An Huyên, ta tuyện đối không cho phép em thuộc về người khác.
Dứt lời liền cúi đầu phủ lên đôi môi của cô gái nhỏ còn đang ngơ ngác bên dưới. Cả cơ thể của An Huyên lập tức cứng lại từ lúc gương mặt cha dượng lại gần đến khi hôn trên môi cô. Đầu tiên là nhẹ nhàng mềm mại rồi dần mạnh mẽ như vũ bão cạy mở hàm răng trắng đều tăm tắp mà xâm nhập vào bên trong khoang miệng thơm tho. Cái lưỡi mềm mại như con rắn vẽ một vòng trên hàm răng rồi đi sâu tìm kiếm lấy lưỡi nhỏ còn lại quấn lấy không buông.
An Huyên lúc này mới giật mình nhận ra việc cha dượng đang làm với mình mà phản kháng. 
- Ưm.. ưm
Sức lực nhỏ yếu đuối phản kháng cũng không làm An Trịnh phía trên có chút di chuyển nào. An Trịnh hôn đến khi An Huyên bên dưới sắp không thở nổi mới từ từ buông tha đôi môi cô hổn hển nói:
- An Huyên, ta nuông chiều em không phải để em ngã vào lòng thằng đàn ông khác.
An Huyên nhìn đến An Trịnh đang biến thành người khác lắp bắp trả lời:
- Dượng… Chúng ta là cha con..
- Ta chưa từng xem em là con gái.
Từ trước đến nay hắn luôn có ý đồ riêng, hắn chưa từng xem cô là con gái mà vẫn luôn xem cô như người phụ nữ của hắn.

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc