Sau Khi Yêu Online Với Tình Địch Bị Lộ, Tôi Bị Anh Ấy Hôn Đến Choáng Váng.

Chương 3: Thêm bạn trong game

Trước Sau

break

Lâm Độ gần như chạy nước rút để kịp về ký túc xá. Dù đã tắt đèn, nhưng ký túc xá nam thường không ngủ sớm, huống chi hôm nay là thứ Sáu.

Trong phòng chỉ có Hứa Yến Thanh. Hai người bạn cùng phòng khác vốn là dân thành phố A, nên ít khi ở lại ký túc xá.

Hứa Yến Thanh cũng ít nói, trầm tính. Có lẽ vì thế mà hai người ở chung khá hợp.

Lâm Độ vội vã bật máy tính, bắt đầu tải Giang Hồ Lệnh.

Có lẽ do ở quán net lâu, Vương Trí xem cậu như bạn tâm giao, liên tục nhắn WeChat khóc lóc kể lể.

【Vương Tử Cay Nồng】: Không phải bảo mày đừng đi, lát nữa đi nhậu với tao à?

【Vương Tử Cay Nồng】: Tao chưa thấy ai nhẫn tâm thế! Gọi điện thì một thằng con trai nghe máy, đã thế còn bảo Khinh Khinh chính là nó, chẳng thèm giải thích câu nào, thẳng tay chặn hết liên lạc của tao! Mẹ nó! Tao còn chả biết nó ở đâu!

【Vương Tử Cay Nồng】: Không có cô ấy, tao lại thấy trống rỗng cô đơn lạnh lẽo.

【Vương Tử Cay Nồng】: Hu hu hu, cảm giác trời sập rồi, mất đi ý nghĩa cuộc đời. Cảm giác sẽ chẳng thể yêu được nữa. Tao sống thế này khác gì xác sống!!!

【Vương Tử Cay Nồng】: Ông trời ơi, tôi không gọi người là ông nữa, vì người chẳng coi tôi là cháu!!!!!

Lâm Độ liếc qua, càng quyết tâm tải game.

Trong Giang Hồ Lệnh có nhiều vai để chọn. Con gái thường chơi vai hỗ trợ. Trong lúc chờ tải game, Lâm Độ đã bắt đầu suy tính.

Với đẳng cấp như Thẩm Dịch, chắc chắn không ít con gái bám theo.

Có khi, đàn ông lại hiểu tâm lý đàn ông hơn. Nếu cậu cũng lao đầu vào Thẩm Dịch, chắc chắn chẳng được lợi lộc gì.

Trước đây, Lâm Độ từng bị Vương Trí rủ chơi một thời gian, cũng ở khu Hoa Bắc. Sau này bận quá, không có thời gian nên bỏ game. Lúc đó, Vương Trí bảo cậu chơi hỗ trợ để tiện cày phó bản cùng.

Cậu khá nhạy trong việc chơi game. Sau khi bỏ chơi, Vương Trí còn bảo không tìm được hỗ trợ nào “sữa” tốt như cậu.

Trước đây cậu thấy chơi hỗ trợ mất thời gian, khá chán. Giờ nghĩ lại, Vương Trí đúng là có tầm nhìn xa.

ID trong Giang Hồ Lệnh của cậu là 【Lâm】. Lúc đặt tên, lười nghĩ nên nhập đại.

Lâm Độ định đổi tên, nhưng phát hiện mua thẻ đổi tên mất tận 60 tệ.

Nghĩ lại, Thẩm Dịch không xứng.

Tất nhiên, cậu chẳng hề nghĩ đến khả năng kế hoạch thất bại.

Dù sao mạng và đời thực cũng có ranh giới, đến lúc đó, cậu có thể chặn Thẩm Dịch.

Lâm Độ cày vài phó bản đơn để luyện tay, làm quen lại.

Cậu nhớ Thẩm Dịch bao nguyên đêm, giờ này chắc chắn đang online.

Lâm Độ còn đang nghĩ cách tiếp cận, thì thấy một tin trong kênh thế giới.

Thế giới

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Tây Giao cày phó bản, thiếu nãi mẫu, có ai đến không?

ID này trông quen quen.

Khoan đã!

Lâm Độ nhớ ra, lúc ở phòng bao của Thẩm Dịch, cậu từng thấy qua ID này.

Đã hai ba giờ sáng, số người online ít hơn ban ngày nhiều.

Bình thường giờ này, Lâm Độ đã ngủ từ lâu. Nhưng hôm nay cậu không ngủ được, cả người như bừng bừng sức sống.

Cậu lập tức nhắn riêng.

【Lâm】: Em được không anh?

【Lâm】: {・ω-*}

Thật ra cũng có kha khá người nhắn tin riêng cho Tống Thời Vũ, nhưng Tống Thời Vũ liếc mắt đã thấy 【Lâm】.

Nhìn ID 【Dịch】, anh ta còn thấy khá hợp. Có lúc anh ta nghĩ Thẩm Dịch sát khí nặng quá, đúng là nên yêu đương để hóa giải.

Dù sao tình yêu có thể xoa dịu nỗi đau.

【Giấc Mơ Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Được, vào đội đi.

Lâm Độ thấy lời mời vào đội, đang uống nước thì phấn khích đến run tay, sặc nước ho sù sụ, suýt nữa tắc thở.

Cậu nhấp vào đội, quả nhiên thấy được Thẩm Dịch. Nhân vật của Thẩm Dịch là một hiệp khách, tay cầm Thanh Ngục Kiếm, mặc hắc y viền vàng toát vẻ cao quý, khí chất lạnh lùng khó gần, trang bị của anh toàn loại đắt nhất server.

Đúng là tư bản xấu xa.

Trang phục của cậu cơ bản là quà tặng từ hệ thống, cô y sư áo trắng đứng cạnh hiệp khách của Thẩm Dịch, càng lộ vẻ nghèo túng.

Đội

【Dịch】: Người này là ai?

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Phó bản này cần ít nhất ba người mới đánh được, bang không có mấy y sư online, nên tôi kéo đại một người từ kênh thế giới.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Anh đừng kén chọn nữa.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Xin lỗi em nha, tính cậu ấy là vậy đó.

【Lâm】: Không sao đâu ạ…

【Lâm】: Sau khi mẹ em mất, em không còn nhiều tiền sinh hoạt. Nếu anh thấy em nghèo nàn quá, em có thể rời đội. Xin lỗi anh nha.

Gửi xong đoạn tin nhắn, Lâm Độ còn điều khiển nhân vật của mình bước sang bên cạnh vài bước, kéo giãn khoảng cách với Thẩm Dịch.

Dù câu chuyện này là Lâm Độ bịa ra, nhưng thật ra cũng không khác gì hoàn cảnh của cậu.

Đội

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Không thấy nghèo nàn gì hết, em chơi chung với tụi anh đi.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Đừng xin lỗi.

【Lâm】: Dạ! Cảm ơn anh.

【Lâm】: ^^

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Em bao nhiêu tuổi?

【Lâm】: Em vừa tròn mười tám…

Nói xong, Lâm Độ điều khiển nhân vật tiến lại gần người đàn ông mặc huyền giáp hai bước, có lẽ cảm thấy an toàn hơn.

Trong suốt thời gian đó, Thẩm Dịch không nói gì.

Tính tình khó chịu của Thẩm Dịch nổi tiếng trong bang. Trước đây cũng có không ít nữ chơi game bám theo anh, nhưng đều bị dọa chạy mất. May mà Tống Thời Vũ, phó bang chủ, được mệnh danh là bạn của phụ nữ, rất biết cách giao tiếp với con gái, khiến họ cười nói vui vẻ.

Thẩm Dịch vốn đã quen, chơi game thôi, cần gì nói chuyện tình cảm.

Nhưng hôm nay thì…

Anh vốn nghĩ cô y sư này chỉ là một bình hoa di động. Phó bản này nổi tiếng khó, nhưng phần thưởng là đá quý cấp cao.

Kỹ năng của lão yêu U Minh suýt nữa khống chế được anh, nhưng cô y sư dường như đoán trước được, gần như cùng lúc giải khống chế cho anh. Một lần có thể là ăn may, nhưng những lần hồi máu sau đó lại mượt mà đến hoàn hảo.

Thẩm Dịch hiếm khi đánh boss mà sảng khoái thế này. Phát ngôn ban nãy của anh quả thật không thân thiện, người bình thường hẳn sẽ giận dỗi.

Nhưng cô y sư đã cứu anh mấy đợt, thậm chí còn đỡ đòn của boss thay anh.

Cuối cùng, lão yêu U Minh bị hiệp khách kiếm pháp điêu luyện của Thẩm Dịch hạ gục trong một đòn.

Thế giới: Chúc mừng người chơi 【Dịch】 nhận được Nguyệt Quang Bảo Thạch.

Nguyệt Quang Bảo Thạch là đá quý cấp cao nhất, hiếm ai đánh phó bản mà nhận được.

Hôm nay vận may mở rương không tệ.

Đội

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Không ngờ luôn nha, em chơi đỉnh thế.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Đá quý em cầm đi, vừa hay nâng cấp trang bị.

【Lâm】: Vừa nãy toàn nhờ anh Dịch mới hạ được boss. Nếu em đi với người khác, chắc chắn không đánh nổi phó bản này. Đá quý cho anh ấy đi (>_<).

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Em thật sự không lấy à?

【Lâm】: Vậy để phó bản sau em lấy nha.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Ok, anh bạn, vậy cậu lấy đi. Phó bản sau để cho em gái.

【Dịch】: Ừ.

Nhìn câu trả lời ngắn gọn của Thẩm Dịch, Lâm Độ đã sớm có kế hoạch. Ai mà không thích nghe lời nịnh nọt chứ?

Sau đó đánh thêm một phó bản nữa, thái độ của Thẩm Dịch đã dịu đi nhiều.

Ngoài việc hơi sợ giao tiếp, Lâm Độ khá giỏi ở các mặt khác, bằng không cậu cũng chẳng thể thi đậu vào đại học A.

Dù bề ngoài Lâm Độ tỏ ra thân thiết với người đàn ông mặc huyền giáp, nhưng tâm tư của cậu đều đặt trên người Thẩm Dịch.

Khi boss tấn công, cậu luôn ưu tiên chắn trước hiệp khách áo đen. Bộ dạng y phục rách rưới, yếu đuối đáng thương của cô gái này, chỉ cần là đàn ông, ít nhiều cũng sẽ động lòng trắc ẩn.

Đánh xong boss, mọi người đều chờ 【Lâm】 mở rương.

Đội

【Lâm】: Các anh ơi, em xin lỗi, bố em gọi điện thúc em về nhà, em phải đi trước đây π_π.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Hả? Giờ muộn thế này mà em không ở nhà à? Vậy em đang ở đâu?

【Lâm】: Đó không còn là nhà của em nữa…

【Giấc Mơ Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Sao thế?

【Lâm】: Bố em tái hôn, còn có một em trai. Họ luôn đổ lỗi mọi chuyện lên em. Em cảm thấy mình ở nhà thật dư thừa.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: …Xin lỗi em.

【Lâm】: Không sao, may mà hôm nay gặp được các anh chơi game cùng em. Lâu lắm rồi em mới vui thế này. Em thấy các anh đều là người tốt ^ω^.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Em cũng tốt mà. Em có muốn gia nhập bang Khuynh Nguyệt không?

【Lâm】: Thôi ạ, em sợ kéo chân các anh…

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Hả? Không sao đâu, anh dạy em được mà. Mai còn tổ đội chơi chung được không?

【Lâm】: Nếu các anh không chê, em xin kết bạn với anh nha.

【Dịch】: Nhặt đá quý đi.

Sợ bị bỏ sót, Thẩm Dịch cũng lên tiếng đúng lúc.

Thông thường, nhắc đến bang Khuynh Nguyệt, chẳng ai không muốn vào.

Bang này nổi tiếng giàu có. Tuy bang chủ trông khó gần, nhưng tiêu tiền thì như thể đang trả thù xã hội.

Cô gái trước mặt lại từ chối, thật khiến người ta bất ngờ.

Lâm Độ gửi lời mời kết bạn rồi thoát game.

Nhưng một cô gái tan vỡ như thế thường dễ khơi dậy ham muốn cứu rỗi của đàn ông.

Dục cự hoàn nghênh, rời đi khi đàn ông còn chưa thỏa mãn, họ sẽ nhớ mãi.

Gia nhập Khuynh Nguyệt dễ dàng thế, chẳng phải sẽ giống mọi người sao?

Trong đội chỉ còn hai người. Tống Thời Vũ đọc xong hoàn cảnh của cô gái, không kìm được đỏ mắt.

Thảm.

Quá thảm.

Đến đá quý đánh boss được cũng không kịp nhặt, vội vã rời đi.

Đội

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Đáng thương quá.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Haizz, tôi thấy cô bé này khổ quá.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Lần đầu gặp người chơi chung với mình mà chẳng đòi hỏi gì.

【Dịch】: Hiếm thật.

【Giấc Mộng Của Mười Tỷ Thiếu Nữ】: Cô ấy không phải thích tôi thật đấy chứ?

【Dịch】: Cậu nghĩ nhiều rồi :).

Nhìn thông báo kết bạn mới trong danh sách, vẻ mặt lạnh lùng của Thẩm Dịch dường như dịu đi đôi chút.

Từ thao tác vừa rồi, cô gái này chơi game rất dứt khoát, như một ngọn cỏ dại mọc trên vách đá, dù gió mưa khắc nghiệt vẫn kiên cường vươn lên.

Thẩm Dịch đồng ý kết bạn, hiếm hoi cảm thấy tò mò, nhấp vào xem thông tin của cô gái. Nhưng cô ấy đã cài đặt quyền riêng tư, không xem được gì nhiều.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc