Sau Khi Xuyên Vào Trò Chơi Cyber, Tôi Hạ Boss Và Thành Công Đoạt Ngôi.

Chương 44: Vùng biển không ánh sáng

Trước Sau

break

Editor: L’espoir

*

“Cũng ổn, tôi là người mới, đội trưởng và những người khác rất chiếu cố tôi.” Quy Tân nói một cách khô khan.

“Cô có thể tâm sự với tôi về những phiền muộn của cô.” Dương Tinh Vẫn nói: “Quy Tân, người có thể vào tổ công tác bên ngoài đều không phải là người thụ động, cô phát hiện vấn đề thì phải chủ động giải quyết vấn đề, không thể trở nên bị động.”

Quy Tân ngẩn ra.

“Đúng thật là tôi có một nỗi phiền muộn.” Cô rũ mắt uống trà, đặt tách trà xuống: “Trước kia tôi cũng cảm thấy mình là một người chủ động, tôi cố gắng học tập, cố gắng học đại học, cố gắng kiếm tiền… Nhưng gần đây tôi trở nên rất thụ động.”

“Phần lớn thụ động là do không xác định được mục tiêu phấn đấu.” Dương Tinh Vẫn nói: “Mục tiêu của cô là gì, cô đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Quy Tân không chắc chắn nói: “Làm một kẻ lắm tiền chăng?”

Dương Tinh Vẫn cười cười: “Cô thấy đấy, chính cô cũng không xác định được mục tiêu của mình. Mục tiêu phải khiến lòng cô tràn đầy động lực chỉ cần nghĩ đến nó, giọng điệu của cô khi nhắc đến mục tiêu phải chắc chắn và quyết tâm, chứ không phải do dự.”

Quy Tân nhíu mày.

“Việc xác định mục tiêu rất khó khăn, tôi biết. Thời điểm tôi lên đại học cũng trải qua một thời kỳ mê mang dài đằng đẵng, cuối cùng mới biết được mình muốn cái gì.” Dương Tinh Vẫn nói: “Cô có thể từ từ suy nghĩ.”

“Được.” Quy Tân gật đầu.

“Trước tiên chúng ta tập trung giải quyết chuyện trước mắt.” Dương Tinh Vẫn nói: “Tôi nghe đội trưởng của cô nói, cô rất không quen với việc giết người.”

Quy Tân khẽ “ừ” một tiếng.

“Có thể nói cho tôi biết cảm giác của cô không?” Dương Tinh Vẫn nói.

“Cảm giác làm tổn thương một loài khác khác với làm tổn thương đồng loại, anh có biết cảm giác đó không, chủ nhiệm Dương?” Quy Tân nói.

“Sinh vật dị chủng là dị chủng, cho nên cô không có gánh nặng mà nổ súng, nhưng đối mặt với con người, cô khó lòng giữ được lý trí để bắn, đúng không?” Dương Tinh Vẫn nói.

Quy Tân đối mặt với nghi vấn của hắn, không gật đầu cũng không lắc đầu.

Trong quan niệm của Quy Tân, cô và Sài Kiếm là đồng loại, và Tập Lương cũng là đồng loại.

Ở thế giới thứ hai, ngoại trừ người chơi ra, tất cả mọi người ở trong mắt cô đều là ngoại tộc.

Quy Tân nói: “Tôi đã giết chết đồng loại, mặc dù tôi biết tôi không làm gì sai cả, nhưng điều đó vẫn khiến tôi cảm thấy không thể nào nguôi ngoai.”

“Sự đồng cảm của con người quyết định cô sẽ sinh ra cảm xúc như vậy, là một nhân viên an ninh, cô được định sẵn phải đối mặt với những cảm xúc này, chiến đấu chống lại chúng.” Dương Tinh Vẫn nói: “Bây giờ chúng ta hãy đưa ra một giả thuyết nhé, Quy Tân.”

“Giả sử mọi người không gặp phải sinh vật dị chủng, hay mối đe dọa từ thủy tức ký sinh trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, cô sẽ đối xử với Sài Kiếm như thế nào?”

Quy Tân không suy nghĩ gì, cô nói: “Nếu y cầm vũ khí, tôi sẽ đánh gãy cái tay cầm vũ khí của y, nếu y muốn tiếp tục phản kháng, tôi sẽ tiếp tục nhắm vào cái tay còn lại của y, không còn tay thì còn chân, cho đến khi y mất đi khả năng chống cự, lúc đó đội trưởng có thể bắt giữ y.”

Dương Tinh Vẫn nói: “Từ đầu đến cuối, cô không hề nghĩ tới việc chọn thẳng tay bắn chết y, cô chỉ muốn khiến y mất đi khả năng chống cự thôi, đúng không?”

Quy Tân gật đầu.

“Cô là một người thiện lương, Quy Tân.” Dương Tinh Vẫn nói.

Nếu Sài Kiếm phản kháng, Adam sẽ mặc định y là mối đen dọa, đồng đội của Quy Tân sẽ trực tiếp bắn chết y.

Chỉ có cách khiến Sài Kiếm hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng thì y mới có thể bảo toàn được tính mạng.

Y không thể chống cự, cũng không thể trốn thoát, vùng vẫy là vô nghĩa.

Bị mất tay chân có thể lắp cơ khí, không chừng cơ khí còn dùng tốt hơn cả đồ nguyên bản.

Người chết là chết thật, không thể sống lại được.

“Bây giờ giả thiết này không còn ý nghĩa nữa, y đã chết rồi.” Quy Tân nói.

“Sau này cô sẽ còn phải đối mặt với nhiều tình huống như thế này nữa, cô…”

Dương Tinh Vẫn chưa nói xong, Quy Tân đã nói: “Tôi đang cố gắng kiểm soát sự đồng cảm của mình. Quả thật tình huống này chắc chắn sẽ thường xuyên xảy ra trong tương lai, tôi đã vượt qua được rồi.”

“Cô cũng là người mạnh mẽ, Quy Tân.” Dương Tinh Vẫn ôn hòa nói.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc