Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Tôi Mang Thai Con Của Nam Chính Rồi Bỏ Trốn

Chương 24

Trước Sau

break

Nguyên chủ từng có thời gian qua lại với anh ta, vì giữa Hoắc gia và Hàn gia có chút quan hệ hợp tác, nên cũng từng giao dịch vài lần.

Nghĩ tới đây, Diệp Phi càng thêm bất mãn.

Hàn gia rõ ràng không bằng Diệp gia, vậy mà nguyên chủ lại cúi đầu làm người ta như tiểu đệ, chẳng trách ai cũng xem thường.

“Được rồi, dẫn tôi qua đó.”

Một là cô muốn giữ mặt mũi, hai là có lẽ có thể lợi dụng Hàn Nguyên Vũ để thực hiện kế hoạch.

Khi cô đến gần bàn VIP, Hàn Nguyên Vũ đang ôm hai cô gái, mặt đỏ gay vì rượu. Xung quanh cũng toàn thiếu gia, tiểu thư con nhà giàu, đang uống rượu vui vẻ.

Vừa thấy Diệp Phi, cả đám liền sững lại.

Một cô gái ăn mặc hàng hiệu, dáng vẻ xinh xắn mà sắc mặt lại tỏ vẻ khó chịu, trề môi: “Gió nào thổi đại tiểu thư Diệp gia tới đây thế?”

“Đúng đó, hiếm thật. Nghe nói cô đang mang thai con Hoắc tổng, dưỡng thai ở nhà cơ mà, tới đây làm gì?”

“Chẳng lẽ Hoắc gia không định cưới cô, cô sốt ruột quá nên tới nhờ Hàn thiếu liên hệ giúp? Thảm thế còn gì.”

Mấy tiểu thư nhà giàu phá lên cười ngả nghiêng, ánh mắt đầy châm biếm và khinh thường.

Tinh Thành này, từ trên xuống dưới, ai cũng muốn giẫm lên Diệp Phi một bước.

Đây mới là chỗ thất bại nhất của nguyên chủ.

Ở kiếp trước, chỉ cần cô nằm trên giường bệnh thở dốc, người khác dù khinh thường cũng không dám thể hiện ra mặt. Tối thiểu cũng phải cung kính vài phần.

Diệp Phi ngẩng đầu, ra hiệu cho người phía sau bày hết trái cây lên bàn. Nhiều đến nỗi che lấp mấy chai rượu Tây đắt tiền. Mấy thùng trái cây cao đến tận eo, khiến ai cũng phải ngoái nhìn.

“Nếu bây giờ các người chịu làm theo lời tôi, tôi có thể bỏ qua chuyện tối nay. Nhưng đừng quên, tôi hiện tại rất quý giá. Muốn khiến nhà các người sụp đổ, ba tôi chỉ cần một cái gật đầu.”

Mấy người đi theo không nói gì, lặng lẽ mở từng thùng trái cây ra.

Khí thế y như pháo đài vừa khai hỏa vào giữa bàn tiệc.

Hàn Nguyên Vũ đang mơ mơ màng màng, mãi mới tỉnh táo lại được. Anh ta nửa mở mắt, vẻ mặt hoang mang, còn tưởng Diệp Phi lại học được chiêu trò gì mới để gây chú ý.

Dù sao thì cô gái này, trước đây từng vì muốn nhìn Hoắc Tuần một cái mà trèo tường ngã vào bể bơi cơ mà.

“Anh nói này, không biết đàn ông ăn mềm không ăn cứng à? Giờ lại muốn chơi trò cứng đầu với tôi? Lúc trước ai là người năn nỉ tôi dắt đi gặp Hoắc Tuần như kiểu tội nghiệp lắm vậy?”

Diệp Phi nhếch môi cười, nhìn anh chàng thận hư trước mặt từ trên xuống dưới, khẽ vén tóc:
“Xin lỗi nhé, bây giờ đến Hoắc Tuần muốn gặp tôi còn phải trả tiền đó, anh không còn giá trị lợi dụng đâu. Nhưng mà lúc trước anh sai tôi như tiểu đệ, giờ cũng nên trả tí công xá đi chứ? Anh cũng biết ba tôi thương tôi cỡ nào rồi, không cần tôi nói nhiều. Muốn đối đầu với tôi sao? Không biết ai là người xui xẻo đâu nhỉ?”

Lời cô nói rất rõ ràng, ánh mắt cũng tràn đầy tự tin và thản nhiên, không hề thấy chút gì giống với hình ảnh yếu đuối, khẩn cầu thương hại như trước đây.

Nguyên chủ ngày xưa chỉ biết đâm đầu vào Hoắc Tuần, chẳng thèm để ý giao tế, mà giới phú nhị đại ở Tinh Thành thì lại chẳng lớn lắm. Em họ cô, Diệp Nhiên, thường xuyên ra vào trong cái vòng đó, ngày nào cũng mang chuyện xấu của chị họ ra bàn tán, không dìm người ta xuống bùn thì không chịu được.

Giờ nghĩ lại, đúng là Diệp Nhiên lâu rồi không còn nhiều chuyện về Diệp Phi nữa.

Mấy người trong phòng sắc mặt thay đổi, bán tín bán nghi.

Ngay cả Hàn Nguyên Vũ cũng thu lại vẻ cà lơ phất phơ. Dù sao ba Diệp Phi nổi tiếng là người bênh con, nếu chuyện này mà làm lớn, anh ta chắc cũng không yên thân nổi.

“Vậy giờ cô muốn gì? Trước đây là cô tự nguyện tới lui, giờ sao lại tính lên đầu tôi?”

Diệp Phi nghe thế, khẽ cười một tiếng, đổi sắc mặt cực nhanh khiến mấy người xung quanh sửng sốt.

Cô thực sự rất xinh đẹp, làn da trắng hơn tuyết, ánh mắt mang đầy phong tình.

“Không làm khó các anh đâu. Chuyện chỉ đơn giản vậy thôi. Đây là mấy thùng trái cây mà Hoắc Tuần gửi tới cho tôi, nhiều quá ăn không hết, mời các anh ăn giúp một ít.”

Cả đám nhìn nhau, kiểu "tới gây chuyện mà hóa ra là để mời ăn trái cây?", đầu óc có vấn đề à?

Một cô gái trong đám, giọng mỉa mai:
“Chỉ vậy thôi? Hay cô bỏ thuốc trong đó rồi?”

Trong lòng cô ta rất khó chịu khi phải cúi đầu trước Diệp Phi, nhưng Hàn Nguyên Vũ là người đứng đầu nhóm, anh ta đã lên tiếng thì ai dám phản đối?

Trong cái vòng phú nhị đại này, chuyện bị xa lánh là rất nghiêm trọng. Như Diệp Phi, thật ra ngoài việc thích Hoắc Tuần thì chẳng làm gì sai. Nhưng cô xinh đẹp, từ nhỏ đã thu hút ánh nhìn của đám con trai, lại nóng tính, chẳng biết cư xử, toàn làm mấy chuyện bốc đồng nên dễ bị người ta ghét bỏ. Đến bạn thân uống trà chiều tám chuyện cũng không có lấy một người.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc