Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Trong Truyện Ngược

Chương 35

Trước Sau

break

Đó là đến để xin lỗi cô sao? Nguyễn Nguyệt Tịch không muốn vạch trần cô ta, "Ồ." Cô ồ một tiếng cho có lệ.

Đường Tình Tình đứng dậy cúi đầu xin lỗi Nguyễn Nguyệt Tịch: "Xin lỗi, đồng thời cảm ơn cô đã không nói những chuyện này trước mặt anh Thương Nghiêu và anh Dực Lương."

Giọng cô ta rất khẽ, chỉ Nguyễn Nguyệt Tịch mới nghe rõ cô ta đang nói gì.

"Ai bảo tôi không nói cho Nghiêu ca ca biết." Nguyễn Nguyệt Tịch cười cợt nhả nhìn Đường Tình Tình.
Mặt Đường Tình Tình lập tức trắng bệch: "Cô Nguyễn… " Cô ta dường như bị đả kích, nhìn chằm chằm Nguyễn Nguyệt Tịch bằng ánh mắt không thể tin được.

Nguyễn Nguyệt Tịch cười ha hả: "Lừa cô đó, tôi đâu có nhiều mưu mô như cô."

Đường Tình Tình: "… " Trên đời sao lại có người như cô chứ…

Nguyễn Nguyệt Tịch thấy mặt tái mét vì căng thẳng của cô ta, cười đến nỗi nước mắt sắp trào ra, vui quá chừng.

Đường Tình Tình siết chặt lòng bàn tay, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. Anh Thương Nghiêu vẫn còn trên lầu, cô ta không thể để anh Thương Nghiêu có ấn tượng xấu về cô ta.

"Cô không ghi hận tôi là tốt rồi." Đường Tình Tình cố nặn ra một nụ cười gượng gạo.

Nguyễn Nguyệt Tịch lúc này mới bớt cười: "Ai bảo tôi không ghi hận cô? Tôi hận không thể biến cô thành tổ ong vò vẽ."

Đường Tình Tình lập tức căng thẳng lại: "Cô nói thật sao?"

"Đương nhiên là giả rồi, chuyện này mà cô cũng tin à?" Nguyễn Nguyệt Tịch lại ôm bụng cười ngả nghiêng trên ghế sofa.

Đường Tình Tình: "… " Cô thật là đáng ghét!

Nguyễn Nguyệt Tịch cười đến đau bụng: "Người lương thiện như tôi sao lại không tha thứ cho cô được chứ. Tuy rằng cô làm rất nhiều chuyện xấu nhưng tôi tốt bụng không nỡ trách ai cả."

Lúc này cô cảm thấy phía sau mình có một vầng hào quang thánh mẫu lấp lánh.

Trái tim Đường Tình Tình như bị đâm thêm một nhát dao, nhưng không thể không cảm ơn: "Cảm ơn cô." Cô ta dường như sắp tức đến hộc máu rồi.

Quản gia Lý ban đầu đã muốn nhắc nhở phu nhân cẩn thận người phụ nữ này, nào ngờ người cần cẩn thận lại là đối phương. Phu nhân phản bác hay quá! Đỉnh của chóp.

Nguyễn Nguyệt Tịch dường như không nhận ra sự uất ức của Đường Tình Tình lúc này, chỉ thấy cô ta vẫn nhìn thẳng lên lầu hai.

"Cảm ơn cô đã nói xong rồi, còn chuyện gì khác không?" Nguyễn Nguyệt Tịch cố ý hỏi.

Đường Tình Tình rõ ràng vẫn chưa muốn đi: "Tôi có thể đợi anh Thương Nghiêu xuống không? Tôi muốn tự mình cảm ơn anh ấy." Cô ta ngại ngùng cúi đầu.

Quản gia Lý trợn mắt, vô liêm sỉ! Trước mặt phu nhân mà còn dám ngang ngược như vậy.

Nguyễn Nguyệt Tịch đoán được sẽ như vậy: "Ồ." Cô không để tâm cũng không ngăn cản. Nữ chính đợi nam chính là chuyện bình thường, một nữ phụ pháo hôi như cô sẽ không can thiệp.

Đường Tình Tình dường như không ngờ Nguyễn Nguyệt Tịch thoải mái như vậy, dường như không hề có chút giận dữ nào.

"Cô đừng hiểu lầm, tôi và anh Thương Nghiêu không có quan hệ gì cả."

"Tôi đương nhiên sẽ không hiểu lầm. Ngay cả khi các người cởi hết quần áo nằm chung trên một chiếc giường, tôi cũng tin các người không có chuyện gì xảy ra đâu." Nguyễn Nguyệt Tịch hoàn toàn vô tư, các người muốn làm gì thì làm, đừng liên lụy đến một nữ phụ pháo hôi như cô là được.

Mặt Đường Tình Tình đỏ bừng: "Cô… tôi… " Cô ta xấu hổ không biết nói gì.

Quản gia Lý không nghe được nữa, sao phu nhân có thể hiền lành như vậy: "Phu nhân! Người không thể ngốc nghếch tin mấy người không ra gì vậy được, người ta rõ ràng có ý đồ xấu."

Đường Tình Tình bị ánh mắt đó nhìn đến cả người không ổn, nghiến răng nhưng không biết giải thích từ đâu.

Nguyễn Nguyệt Tịch nhận ra đây là cơ hội tốt để tăng giá trị ngược văn: "Haizz, chú Lý, Nghiêu ca ca thích, cháu sao nỡ để Nghiêu ca ca buồn chứ. Cháu có thể thành toàn cho Nghiêu ca ca và họ, chỉ cần Nghiêu ca ca vui, cháu cũng yên lòng rồi."

Quản gia Lý tức đến mức ruột gan nóng như lửa đốt: "Phu nhân, người đừng tốt tính như vậy… "

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc