Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Gả Cho Ngốc Tử Vương Gia

Chương 4: Phu quân phải yêu thê tử (1)

Trước Sau

break

 

Hoàng thất kết hôn là một việc trọng đại, huống chi đây còn là vương gia mà hoàng đế yêu quý nhất, lễ nghi tất nhiên không thể xem thường, đợi khi mọi việc kết thúc, mặc dù bản thân đang ngồi trên giường lớn trong Thần Vương tẩm điện, nhưng Lục Thời Thu cả người đều muốn rụng rời thành từng mảnh nhỏ, đặc biệt trên đầu còn đội mũ phượng nặng mấy cân như muốn bẻ gãy cổ y.

Nhưng Lục Thời Thu vẫn chưa thể động đây, chỉ có thể đoan trang ngồi thẳng người, nghe có người đang dỗ dành phu quân ngốc nhà mình:" Vương gia, Vương phi vẫn còn đang đợi ngài, tới, cầm Ngọc Như Ý này giúp Vương Phi vén khăn chùm đầu lên."

" Ma ma,ma ma, chỉ cần vén lên là có thể ăn cơm sao? Ta đói đói."

Lục Thời Thu chính là tên thanh khống, giọng nói này trầm thấp lại từ tính, chính là kiểu y mê nhất, đáng tiếc ngữ khí khi nói chuyện làm người ta không thể nào nhất lên nổi hứng thú.

Bên này, Lục Thời Thu thầm than đáng tiếc, bên kia Thần Vương Dung Tễ đã lấy Ngọc Như Ý từ tay Thôi ma ma, bước nhanh đến trước giường tùy tay nhấc khăn lên, vật cản trước mắt bỗng biến mất, Lục Thời Thu theo phản xạ ngẩng đầu nhìn nam nhân đang đứng trước, lại thấy Thần Vương một thân hỉ phục đỏ thẫm, mặt như quan ngọc, hai mắt sáng rực như sao trời, nhìn như thế nào cũng không giống một tên ngốc.

Mà đứng một bên Thôi ma ma vốn là người bên cạnh Thái Hậu, sau khi Hoàng đế cùng Thần Vương sinh ra liền theo hai người hầu hạ đến giờ, thân là tâm phúc, đương nhiên biết rõ tình huống của vị Vương phi này, hiện giờ tinh tế quan sát, mới thấy Vương phi mắt ngọc mày ngài, da trắng mịn màng, phấn hồng chỉ nhẹ điểm nhưng càng tô nên mỹ mạo của y, hoàn toàn không thể nhìn ra là người song tính.

Trong mắt người khác, Dung Tễ cùng Lục Thời Thu, một người tuấn lãng bất phàm, một người tuyết phu hoa mạo, quả thật là một đôi bích nhân.

Đáng tiếc chính là không đợi họ nói ra mấy điều người nghe vui mừng, Thần Vương liền ném khăn trùm đầu, bước vội đến bàn, ngồi xuống tự mình ăn điểm tâm.

Như thế nào đi nữa, Lục Thời Thu vẫn là người Quốc Công phủ, Thôi ma ma không dám lơ la y, mỉm cười tiến tới đỡ Lục Thời Thu ngồi xuống, cung nữ bên cạnh dâng lên một đôi long phượng lễ cẩm ly.

Thôi ma ma tự mình rót hai ly rượu, nói với hai người:" Thỉnh Vương gia, Vương phi cùng uống rượu giao bôi."

Lục Thời Thu duỗi tay cầm lấy ly rượu trước, trong khi Dung Tễ vẫn còn đang hăng say chiến đấu với bánh táo đỏ bất chấp tình hình, phải đến khi Thôi ma ma thì thầm hai từ "Thái Hậu", lúc này mới ngoan ngoãn cùng Lục Thời Thu uống rượu.

Thôi ma ma lại nói một hồi những lời cát tường, hầu hạ giúp Lục Thời Thu cởi mũ phượng, thay áo ngủ sau đó liền mang theo cung nữ rời đi, bởi vì tình huống Vương phi đặc thù, bọn họ không thể ở bên hầu hạ, chỉ cần ở ngoài tẩm điện chờ là được. Về phần động phòng , Thần Vương cái dạng này, cũng chỉ có thể nhờ Vương phi chủ động, việc này hẳn là bên Quốc Công phủ đã giải thích trước hôn lễ.

Nghĩ nghĩ như thế, ngược lại lại thấy hai người quả thật là xứng đôi.

Lại nói đến tẩm điện lúc này, Lục Thời Thu nhìn phu quân ngốc nhà mình chỉ lo ăn mà không ngóc đầu nhìn bản thân một cái, nếu không phải vừa xuyên qua đã ngồi ở kiệu hoa thì có lẽ còn có cơ hội thay đổi, chỉ là ván đã đóng thuyền, hôn không thể nào hủy, cũng không thể tùy tiện vứt đi cái mạng!

Đã chết một lần rồi, không thể để nó lại tiếp diễn ở một địa phương khác.

Y phải sống thật tốt.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc