Sau Khi Xuyên Sách Ta Dựa Vào Làm Con Buôn Tình Báo Thành Thần

Chương 44

Trước Sau

break
Editor: L’espoir

*

“Cậu thì biết cái gì chứ, ánh mắt lườm nguýt của người đẹp cũng đẹp mà, tình cờ gặp nhau, được nhận một cái lườm nguýt cũng là lời lãi của tôi rồi.” Hạng Hoa Công mặt dày mặt dạn nói: “Hơn nữa, thế đạo này nguy hiểm như vậy, chúng ta vừa mới đi tàu điện ngầm đã gặp phải quái vật biến dị lại giống, suýt nữa mất mạng, còn bận tâm cái gì gọi là xấu hổ nữa, muốn làm gì thì làm đi.”

“Luật sư Hạng, lần trước ở tòa án cậu đâu có nói vậy đâu.”

Nghĩ đến chuyện cách đây không lâu, hắn nghĩ tới mà còn sợ, nếu vừa rồi không phải họ chạy liều mạng, có lẽ đã bỏ mạng ở đó rồi.

Nhưng hắn không hiểu, Hạng Hoa Công này rõ ràng vừa rồi còn nguy hiểm hơn hắn, suýt nữa đã bị quấn lấy chân kéo đi, vậy mà hắn vẫn có thể vừa chạy vừa chửi bới tên dị hóa giả kia, giờ đây còn ngồi trên bục đá huýt sáo với người đẹp, chẳng hề có chút bóng ma nào.

Chưa kể, cách đây không lâu sự nghiệp còn gặp khó khăn.

“Cậu đã bị văn phòng luật sa thải rồi, cậu định làm gì tiếp đây?”

Hạng Hoa Công bắt chéo chân, ngón cái nhô ra khỏi tất lúc ẩn lúc hiện: “Ai biết được.”



Cảnh Bội vừa mới đi dạo trong vườn sau một lúc thì đồng hồ rung lên, vì thế dựa vào lan can cầu nhỏ, lấy điện thoại ra xem email.

Đối phương thật đúng là không có chút nào giấu diếm, không biết là bởi vì hoàn toàn buông tha, hay là bởi vì khát vọng cô trợ giúp.

【Xin chào, tôi tên là Ứng Thiến, năm nay 32 tuổi, nhà ở căn hộ 2901 tòa nhà số 1 khu chung cư Vân Hân mới khu Nhất Giang, thành phố Lạc Dương bang Thanh Điểu, kiếm sống bằng cách làm công việc thời vụ cho vài hàng xóm trong khu chung cư.

Hôm nay hắn uống rượu về nhà, chỉ vì tôi chưa nấu canh xong mà hắn đánh tôi một trận rồi nằm trên sô pha ngủ thiếp đi, không biết vì sao đầu óc tôi trống rỗng, như thể không thể kiểm soát bản thân mình mà làm ra những chuyện này. Tôi đã dùng dây thừng trói tay chân hắn lại, sau đó đổ nước canh đã nấu sôi lên mặt hắn.

Hắn bừng tỉnh tại chỗ, nhưng không thể thốt lên tiếng kêu la được, tôi đoán là canh quá nóng, đã làm bỏng cổ họng của hắn rồi. Nhưng tôi sợ hắn vẫn có thể kêu lên, kinh động tới hàng xóm, nên đã cầm con dao gọt hoa quả đâm vào bụng hắn vài nhát, khiến hắn tử vong.

Hắn là một tên rác rưởi, hắn đánh tôi, đánh cha mẹ tôi, thậm chí còn đánh cả cha mẹ hắn, hắn giết con tôi, hắn bị trừng phạt.

Nếu như có thể, tôi thực sự không muốn chết vì thứ rác rưởi này.】

“Hừm…”

Cảnh Bội nắm cằm suy nghĩ, xem ra đây là một vụ án phản kháng lại bạo hành gia đình, nhưng tình hình của cô ấy quả thật rất nguy hiểm, đầu tiên là trói tay chân, sau đó đổ canh, lại đâm liên tiếp mấy nhát.

Khả năng tòa án kết luận cô ấy phạm tội có chủ đích là rất rất cao, cho dù cuối cùng không bị phán tử hình, thì theo pháp luật liên quan của bang Thanh Điểu, cô ta cũng sẽ phải ngồi tù chung thân.

Hơn nữa, căn cứ vào miêu tả của cô ấy, cô ấy làm những chuyện này trên ghế sô pha, nói cách khác những bằng chứng tội phạm này hoàn toàn không thể xóa sạch, giả sử chiếc ghế sô pha làm bằng da, có thể lau chùi sạch bằng nước, nhưng thuốc thử Luminol chỉ cần kiểm tra vẫn sẽ phát hiện ra ngay lập tức, chưa kể đến việc trong loại vụ án này, người đầu tiên cảnh sát nghi ngờ chính là phối ngẫu.

Muốn dựa vào đường lối tà đạo để thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật là không thể nào.

Nhưng cũng không phải là không có cách nào khác hữu ích có thể giúp cô ấy, nếu như tất cả những gì cô ấy nói đều là thật, mà không phải đang nói dối để lấy lòng thương hại.

Cảnh Bội trở về phòng ngủ, mở máy tính lên mạng tìm kiếm, khoảng nữa tiếng sau, đã nhận được thông tin mình cần, vì thế trả lời email.

Không lâu sau, người phụ nữ nhận được thư hồi âm.

Chị nóng lòng mở lên đọc, câu nói đầu tiên đã khiến chị cảm thấy tuyệt vọng.

【Căn cứ vào những gì bà miêu tả, tôi cho rằng bạn khó thoát khỏi vòng pháp luật, tôi không thể cung cấp thông tin mà bà yêu cầu được.】

Chị nhắm mắt lại, mới đọc tiếp những câu sau.
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc