Sau Khi Xuống Nông Thôn, Nữ Phụ Ác Độc Khiến Cả Thôn Run Lẩy Bẩy

Chương 8

Trước Sau

break

Không lâu sau, hai mẹ con nhà kia dẫn người đến bắt gian. Nhìn quần áo nguyên chủ xộc xệch đang quấn lấy một người đàn ông lạ, mọi người đều nghĩ họ đã làm chuyện đó rồi.

Người mẹ kế “tốt bụng” kia vì danh tiếng của nguyên chủ mà rơi nước mắt gả nguyên chủ đi. Nhưng việc tốt chẳng truyền xa, việc xấu thì vang khắp nơi.

Danh tiếng của nguyên chủ bị hủy hoại hoàn toàn, đi đến đâu cũng bị người ta chỉ trỏ, sau lưng bị mắng là con đĩ không biết xấu hổ.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô ấy cũng đoán được là mình bị tính kế. Vốn dĩ cha cô ấy chẳng đáng để tin cậy.

Vì vậy, nguyên chủ quyết định liều một phen, âm thầm đăng ký xuống nông thôn. Cô ấy còn tìm cách lấy được giấy báo trước thời hạn, trộm tiền trong nhà rồi bỏ trốn.

Khi người nhà phát hiện cô ấy biến mất, thì cô ấy đã yên vị trên chuyến xe lửa đi về phía Đông Bắc.

Tuy nhiên, nguyên chủ không ngờ rằng, bi kịch thật sự của đời cô ấy mới chỉ bắt đầu.

Trên xe lửa, cô ấy gặp nữ chính – một người dịu dàng, lương thiện. Nữ chính vô tình giúp cô ấy một tay. Khi biết cả hai cùng đến một thôn, họ nhanh chóng trở thành bạn thân.

Tới điểm tập trung của thanh niên trí thức, nguyên chủ nhìn thấy nam chính – một người cao ráo, tuấn tú, nho nhã lịch sự, đứng đó như một công tử con nhà quyền quý, dù không làm gì cũng khiến người khác phải chú ý.

Nguyên chủ vừa nhìn đã phải lòng anh ta, rồi bắt đầu dây dưa, tìm mọi cách để nam chính thấy được tấm chân tình của mình. Nhưng một nữ phụ độc ác như cô ấy, sao có thể thắng nổi nữ chính với hào quang sáng rực?

Nữ chính luôn nghĩ cô ấy là chị em tốt nhất của mình, vậy mà nguyên chủ lại hết lần này đến lần khác muốn cướp người đàn ông của cô ta. Cuối cùng, trong một lần tranh cãi, nam chính lại đứng ra bênh vực nguyên chủ, điều này hoàn toàn chọc giận nữ chính.

Nữ chính lập tức bày ra một màn “cứu người rơi xuống nước”, lợi dụng sức ép dư luận ép nguyên chủ phải gả cho con trai thứ ba nhà họ Vương ở trong thôn, cũng là nam phụ số ba, tay sai trung thành của nữ chính.

Vì nam phụ số ba muốn bênh vực nữ chính nên đã đánh đập nguyên chủ, mẹ chồng thì sau khi biết trong lòng nguyên chủ có người khác, còn định cắm sừng cho con trai mình, liền tức giận ra sức hành hạ cô ấy. Hai chị em dâu cũng chẳng tử tế gì.

Nguyên chủ bị hành hạ đến mình đầy thương tích, không chịu nổi nữa, cuối cùng lấy hết dũng khí lén đi cầu xin nam chính dẫn mình rời đi.

Nhưng nam chính lạnh lùng từ chối. Nguyên chủ đau khổ rời đi, không ngờ cảnh này lại bị nữ chính vô tình nhìn thấy.

Khi nam phụ số ba trở về, anh ta tức giận đến mức đánh gãy chân nguyên chủ. Những năm sau đó, cô ấy bị ngược đãi tàn bạo, cho đến khi chết thảm!

Còn nữ chính và nam chính thì trở về thành nhờ kỳ thi đại học, sau khi tốt nghiệp đại học, nam chính theo con đường chính trị, nữ chính kinh doanh buôn bán. Họ kết hôn, sinh một trai một gái, chẳng bao lâu trở thành nhân vật nổi tiếng toàn quốc, sống cuộc đời hạnh phúc viên mãn.

Hồi tưởng xong, Tô Tiểu Tô chỉ muốn chửi thề!

Đã nhập vào thân xác nguyên chủ, cô nhất định phải thay đổi số phận nữ phụ bị bỏ rơi này, thay nguyên chủ báo thù.

Đàn ông trên đời này thiếu gì? Nam chính là cái thá gì chứ! Cô muốn xây dựng đế chế thương nghiệp cho riêng mình, mỹ nam vây quanh, từ đây bước lên đỉnh cao cuộc đời!

Khát vọng này còn xa vời quá… Thôi bỏ đi, ngủ cái đã. Tô Tiểu Tô nằm dài dang rộng tay chân ra, chưa đến vài phút đã nghe thấy tiếng thở đều đều.

Sáng hôm sau, khi Tô Tiểu Tô tỉnh dậy thì trong nhà đã không còn ai. Sau khi rửa mặt xong, cô mở ngăn kéo của Tô San San, lấy ra một chiếc gương nhỏ. Một đôi mắt đào hoa quyến rũ, sắc nước hương trời, lại pha thêm chút linh khí nhẹ nhàng khiến người ta say mê. Thần thái thong dong, mắt sáng linh động, má đào điểm chút ý cười, khí chất như lan, mang theo vẻ dịu dàng khó tả.

Khuôn mặt này giống kiếp trước của cô đến tám phần, cũng là một mỹ nhân, chỉ là làn da có phần thô ráp, thân hình hơi gầy, chỗ cần nảy nở thì chưa nảy nở, muốn lấy lại vóc dáng kiếp trước thì phải dưỡng lại cho tốt.

Sờ bụng mình, Tô Tiểu Tô đi xuống bếp, cạy tủ ra thì thấy nửa bát thịt gà còn thừa từ hôm qua. Chắc là do mẹ kế tốt bụng kia lén giấu lại, hừ, đến thuốc còn tiếc không muốn cho nguyên chủ ăn nhiều, thịt thì càng khỏi nói, đúng là chua ngoa độc địa.

Tô Tiểu Tô lấy thịt gà, trứng gà và gạo trắng, không hề khách sáo nấu luôn cơm trắng, chiên ba quả trứng, hâm nóng thịt gà rồi ăn một bữa no nê thỏa thích.

“Đã phát nhiệm vụ, mời ký chủ tiếp nhận nhiệm vụ!” Một giọng nói máy móc vang lên.

Tô Tiểu Tô…

“Có kỳ nghỉ không vậy?”

“Có.”

“Một tuần nghỉ mấy ngày?”

“Không nhận nhiệm vụ là nghỉ.”

Cảm ơn tám đời tổ tiên nhà mày nhé…

“Mời ký chủ tiếp nhận nhiệm vụ, vì điểm tích lũy, xin hãy hành động!”

Tô Tiểu Tô mở giao diện ánh sáng, nhìn bảng nhiệm vụ màu đỏ đang nhấp nháy liên tục rồi nhấn nút tiếp nhận.

Người cần thực hiện nhiệm vụ: Ngụy Quảng Tằng.

Giới tính: Nam.

Tuổi: 67.

Địa điểm: Phòng 304, lầu 3, Bệnh viện Nhân Dân thành phố A.

Nguyên nhân tử vong: Chết tự nhiên.

Thời gian tử vong: Sáng nay, lúc 11 giờ 45 phút.

Tô Tiểu Tô nhìn thông tin nhiệm vụ, bây giờ cũng khoảng chín giờ sáng, nghĩa là cô còn hơn ba tiếng nữa.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc