Sau Khi Thái Tử Đăng Cơ, Biểu Muội Nhỏ Nhoi Bị Cưỡng Ép Đoạt Lấy

Chương 24

Trước Sau

break
“Đây là… dưa hấu?”

Cố tướng nghe vậy cũng nhìn theo, bắt gặp quả dưa tròn vo đặt trên bàn, sắc xanh mướt như ngọc bích. Từng tia nắng len qua kẽ lá nho chiếu xuống mặt dưa, phản chiếu ánh sáng lung linh rực rỡ như đá quý.

“Quả dưa này sao trông khác với dưa hấu thường ngày nhỉ?” – Cố tướng bước lại gần, chăm chú quan sát –

“Nhìn vừa lớn hơn, lại nghe mùi cũng thanh mát hơn nhiều.”

“Tuế Tuế, đây thật sự là dưa hấu sao? Hay chỉ là quả gì đó trông giống vậy?” – Vương thị cũng tò mò cúi xuống ngửi thử, rồi hỏi.

“Cha, mẹ, đây đúng là dưa hấu.” – Cố Tuế An mỉm cười giải thích –

“Chẳng qua là nữ nhi có cải tiến lại giống dưa một chút. Loại dưa này ăn vào ngọt thanh, mát lành, rất hợp để giải nhiệt trong mùa hè nóng nực thế này.”

Nói xong, nàng quay sang phân phó Xuân Lan mang dao lại.

Cố Tuế An đích thân cầm lấy dao, cẩn thận bổ quả dưa ra làm đôi.

Ngay khi dao chạm tới ruột dưa, một tiếng “rắc” giòn tan vang lên, nước dưa bắn nhẹ ra, mùi thơm ngọt dịu lan tỏa khắp không gian.

Bên trong hiện ra màu đỏ tươi rói, xen lẫn những hạt dưa đen óng điểm xuyết, vỏ xanh bao quanh ruột đỏ rực rỡ, trông vô cùng bắt mắt, khiến người ta nhìn thôi cũng đã chảy nước miếng.

Cố Tuế An ngắm quả dưa chín mọng trước mắt, gật đầu hài lòng. Quả này lớn lên thật đẹp.


“Dưa hấu ruột đỏ đây sao?” Cố tướng ngạc nhiên hỏi.

Khi còn trẻ ông từng đi khắp nam bắc, kiến thức cũng không phải ít, vậy mà đây là lần đầu tiên ông thấy loại dưa hấu ruột đỏ như thế này.

“Dưa hấu ruột đỏ thế này, mẫu thân cũng là lần đầu tiên thấy, nhìn qua đã thấy hấp dẫn vô cùng rồi. Tuế Tuế, mau cắt cho ta một miếng nếm thử xem nào.” Vương thị nhìn trái dưa mà không giấu nổi vẻ nôn nóng.

“Vâng ạ.” Cố Tuế An mỉm cười gật đầu, rồi cầm dao cắt hai miếng nhỏ, lần lượt đưa cho Cố tướng và Vương thị.

Vừa cho vào miệng, vị giòn ngọt mát lạnh liền khiến hai người sửng sốt. Tuy nhìn qua cũng đoán được là dưa ngon, nhưng dưa hấu thông thường thường có vị chua thanh, hơi gắt. Còn loại dưa này lại mềm ngọt dịu dàng, ăn vào mát lạnh dễ chịu, cảm giác rất khác biệt.

“Dưa ngon quá!” Cố tướng không kiềm được mà tán thưởng. Biết đây là giống dưa do chính Tuế Tuế cải tiến, ông lại càng thêm tự hào. Khuê nữ nhà ông thật thông minh, đúng là thừa hưởng toàn bộ tinh hoa từ ông rồi!

Cố Tuế An thấy hai người ăn một cách thỏa mãn, liền mỉm cười vui vẻ. Ai mà có thể cưỡng lại nổi vị ngọt mát của dưa hấu giữa mùa hè cơ chứ?

Nàng lại cắt phần dưa còn lại thành vài miếng nhỏ, chia cho Xuân Lan, Tứ Hỉ và Vương ma ma mỗi người một miếng. Mấy người ăn vào đều đồng loạt gật gù khen ngon.

Cố Tuế An cũng tự cắt cho mình một miếng. Vừa cắn một miếng thôi mà sống mũi đã cay cay, suýt thì bật khóc. Mùi vị quen thuộc này khiến nàng vô cùng biết ơn chính mình của quá khứ, lúc vừa thi xong đại học đã chọn học một ngành nghề thực tế như vậy!

Thật sự biết ơn!

Cả nhóm người vui vẻ ăn hết một trái dưa to.

Cố Tuế An ngồi dưới giàn nho, thoải mái xoa xoa cái bụng nhỏ của mình.

“Xuân Lan, Tứ Hỉ, hai ngươi đi hái thêm hai quả dưa nữa. Một quả đưa cho đại ca và tiểu đệ, nhớ kỹ, khi mang đi thì dùng rổ đậy kín lại, đừng để người ngoài nhìn thấy. Cũng nói với đại ca và tiểu đệ là đừng để người khác biết chuyện này.” Cố Tuế An căn dặn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc