Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 77: Tỉnh rượu

Trước Sau

break

Khi cả hai thu xếp xong xuôi, họ cùng nhau tới điện Thừa Minh. Trời đã nhá nhem tối, điện Thừa Minh lên đèn rực rỡ, nhìn từ xa sáng bừng một góc trời.

Bên ngoài điện Thừa Minh, Uẩn Đường chạm mặt Lăng Kiêu; không cần hỏi nàng cũng biết hắn đang đợi ai. Lăng Kiêu thấy Liễu Kỳ đi cùng Uẩn Đường thì không khỏi ngạc nhiên. Yến tiệc đêm lễ Gia Hội, tuy quy cách không thể sánh bằng triều yến ban ngày, nhưng khách mời đa phần đều là hoàng thân quốc thích hoặc những cận thần của thiên tử, đủ cho thấy tầm quan trọng của buổi tiệc.

Ở chốn đông người nhiều mắt, Liễu Kỳ không tiện trò chuyện cùng Lăng Kiêu, nên chỉ cùng Uẩn Đường lướt qua hắn. Dù vậy, Uẩn Đường vẫn thấy trong đáy mắt cả hai người họ đều ánh lên ý cười. Bên trong điện Thừa Minh, châu ngọc lấp lánh, xiêm y lộng lẫy. Trong yến tiệc, chỗ ngồi của Uẩn Đường và Liễu Kỳ cũng gần nhau.

“...Khi nãy con đi đâu vậy?” Liễu phu nhân khẽ hỏi Liễu Kỳ, giọng đầy quan tâm.

Liễu Kỳ đưa mắt nhìn về phía Uẩn Đường, rồi khẽ giọng giải thích đôi lời với mẫu thân.

Nghe xong, Liễu phu nhân thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì phải cảm tạ người ta cho chu đáo mới được.”

“Vâng, thưa mẫu thân.”

Con gái sắp xuất giá, Liễu phu nhân nào dám để xảy ra sơ suất. Nay Khương tiểu thư đã giúp đỡ Kỳ nhi, bà thầm ghi nhớ mối ân tình này.

Giờ Dậu nhị khắc, phượng giá của Thái hậu tới điện Thừa Minh. Ngai vị tôn quý nhất ở phía trên, bên tay phải, là bảo tọa của Thái hậu; còn ngôi chính giữa vẫn để trống đợi người. Tiếng nội thị truyền báo vang vọng từng lớp. Trong điện Thừa Minh, ngoại trừ Trang Tuệ Thái hậu, tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy. Giữa muôn vàn ánh mắt dõi theo, vị đế vương trẻ tuổi uy nghi tiến vào, theo sau là một đoàn tùy tùng.

“Chúng thần cung nghênh Bệ hạ! Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế!”

Tiếng hô vang như sấm dậy, rung chuyển cả điện Thừa Minh, thể hiện uy quyền chí tôn của bậc đế vương.

Buổi đại điển lê thê ban ngày đã kéo dài mãi đến giờ Mùi mới mãn. Vậy mà giờ đây, tại yến tiệc, Bùi Hàm đang trò chuyện cùng Trang Tuệ Thái hậu vẫn đầy thần thái, không hề tỏ ra mệt mỏi. Dù tiếng chúc tụng vang lên không ngớt, chén rượu qua chén rượu lại, Bùi Hàm cũng chỉ nhấp môi vài chung do các vương thúc kính mời. Chỗ ngồi của Uẩn Đường ở khoảng giữa đại điện nên không mấy ai để ý đến nàng.

Bùi Hàm ngự trên ngôi cửu ngũ, ánh nến lung linh soi chiếu gương mặt, làm nổi bật những đường nét thanh tú, trang nhã khi nhìn nghiêng. Chính khoảnh khắc ấy, Uẩn Đường chợt hiểu vì sao hắn đã một mực tranh đoạt bằng được ngôi báu này. Đó là vinh quang của việc đứng trên vạn người – thứ mà với Bùi Hàm, dường như chỉ cách một gang tấc và hắn phải nắm lấy. Uẩn Đường nâng chén, uống cạn ly rượu, thầm chúc mừng sinh thần Bùi Hàm. Tửu lượng của nàng vốn khá, ly rượu này uống vào có dư vị ngọt ngào, lại thoảng hương nho thanh nhã.

Bùi Hàm chẳng ở lại bao lâu, chỉ viện một cớ rồi rời tiệc trước, nói rằng lát sau sẽ quay lại. Hắn là bậc đế vương, nào ai dám dị nghị nửa lời. Sơn hào hải vị liên tục được dâng lên, và thị nữ lại rót thêm rượu cho Uẩn Đường. Chẳng rõ có phải do ly rượu trước nàng uống hơi vội hay không, mà men rượu bất chợt bốc lên, khiến nàng cảm thấy khó chịu trong người.

“Đỡ ta ra ngoài cho tỉnh rượu,” Uẩn Đường khẽ bảo Thải Lê.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc