Khi về đến viện, thấy Uẩn Đường không phản đối, Thái Lê liền cùng Thái Đào mở tủ quần áo. Sáu bộ y phục mới may cho Uẩn Đường mùa này được người hầu bày ra chỗ dễ thấy nhất.
Vải may vốn là gấm lụa thượng hạng, lại được các tú nương khéo léo thêu thùa, khiến những bộ váy áo càng thêm rực rỡ. Đôi chỗ trên váy còn điểm xuyết châu ngọc, trông lộng lẫy tựa ráng mây, rất hợp để diện trong tiết xuân.
Uẩn Đường chỉ lướt nhìn rồi chọn một bộ y phục màu hoa đào: “Vậy lấy nó đi.”
Thái Đào cười tươi: “Tiểu thư thật tinh mắt! Nô tỳ nghe ma ma nói đây là gấm lụa thêu do Giang Nam tiến cống. Lão phu nhân đã đặc biệt dặn giữ lại tấm duy nhất này cho tiểu thư đấy ạ.”
Uẩn Đường nhẹ nhàng phe phẩy quạt tròn: “Ở trong cung lâu ngày, tiểu thư của các ngươi chút nhãn lực ấy tất nhiên vẫn có.”
Nàng đứng dậy, nói tiếp: “Ta muốn đi ngủ một lát, việc còn lại các ngươi cứ liệu thu xếp.” Hiếm khi được nghỉ, nàng quả thực cần nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, Uẩn Đường bị gọi dậy sớm. Nàng ngồi trước gương đồng, mắt vẫn còn mơ màng. Thái Lê vốn khéo tay, hôm nay càng tỉ mỉ chải tóc cho Uẩn Đường.
Nàng được vấn búi tóc vọng tiên, cài thêm chiếc trâm ngọc cẩm tú hải đường. Tổng thể trên đầu hài hòa với bộ y phục lộng lẫy nàng đang mặc.
Trang điểm xong, Uẩn Đường ngắm mình trong gương. Ngày thường, nàng hay mặc quan phục, để mặt mộc, đã quen giản dị. Hôm nay trang điểm cầu kỳ, nàng thấy hơi không quen. “Đi thôi, đừng trễ giờ.”
Khương phủ chuẩn bị hai cỗ xe ngựa. Sau khi Uẩn Đường và các tỷ muội chào hỏi nhau ở cổng phủ, nàng để ý nhị muội Khương Uyển Đường cũng trang điểm, ăn mặc rất cầu kỳ. Bộ y phục màu cam san hô càng tôn vẻ thanh tú, dịu dàng của nàng ấy.
Xét về dung mạo, Khương Uyển Đường có phần giống mẫu thân hơn, mang nét duyên dáng, ý nhị đặc trưng của thiếu nữ Giang Nam.
Thấy sắp đến giờ, An thị dẫn Khương Uyển Đường lên xe ngựa đầu tiên. Uẩn Đường thì đưa tam muội Khương Thanh Đường vào xe thứ hai.
Hôm nay, Khương Thanh Đường chủ yếu đi cùng cho có chị có em nên chọn một bộ y phục màu vàng mơ, giản dị mà không kém phần thanh nhã.
Phủ công chúa cách Khương phủ không xa, khuôn viên rộng lớn chiếm trọn nửa con phố. Đi qua nhiều lớp hành lang uốn khúc, mọi người tiến vào vườn hoa. Nơi đây, trăm hoa đua nở rực rỡ, chính là địa điểm tổ chức yến tiệc.
Đại trưởng công chúa chưa tới nhưng phần lớn tân khách đã đông đủ. Họ nhân cớ thưởng hoa mà tản ra chuyện trò, tạo nên khung cảnh vui vẻ, hòa nhã.
Gọi là Bách Hoa yến, nhưng thực chất đây cũng là dịp để các thế gia tụ họp. Các công tử, tiểu thư trẻ tuổi thì nhân cơ hội này gặp gỡ, tìm hiểu đối tượng.
Kỳ quốc tang đã qua, việc cưới hỏi không còn bị ràng buộc. Các thế gia ở kinh thành vốn im ắng một thời gian, nay đều nhân “ngọn gió đông” từ phủ công chúa mà bắt đầu rục rịch trở lại.
Vừa yên vị chưa lâu, An thị đã bắt chuyện với mấy vị phu nhân quen biết ngồi gần. Bà là đương gia chủ mẫu Khương phủ, lại mang hàm Tứ phẩm Cáo mệnh nên rất được nể mặt. Các quý phụ kinh thành hễ tụ tập là có vô số chuyện để nói.
Uẩn Đường không mấy hứng thú, chỉ cố giữ vẻ đoan trang, lịch sự cho phải phép. Ở trong cung đã lâu nên những kỹ năng xã giao bề ngoài này với nàng không khó.