Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 4: Ngã ba

Trước Sau

break

Sau dăm ba câu chuyện khác, Trang Tuệ Thái hậu liền bảo: "Giờ cũng không còn sớm nữa, Bệ hạ nên về cung nghỉ ngơi dưỡng sức , sớm mai còn phải thượng triều."
Bùi Hàm cũng thuận theo ý đó: "Vậy nhi thần xin phép cáo lui."

Nói rồi, hắn đứng dậy đi ra ngoài. Lúc này, Thái hậu mới quay sang Khương Uẩn Đường, ôn tồn nói: "Ai gia thấy hơi mệt rồi, Khương thượng nghi cũng về nghỉ sớm đi."

"Vâng, thần xin phép cáo lui." Thái hậu đã có lời, Khương Uẩn Đường đương nhiên không tiện nán lại thêm. Nàng đành cùng Bùi Hàm một trước một sau rời khỏi cung Từ An.

Ráng chiều nhuộm đỏ cả một khoảng trời phía tây. Khương Uẩn Đường chủ ý giữ một khoảng cách nhất định với hoàng đế, cúi đầu lặng lẽ bước đi. Bùi Hàm thong thả sải bước, dường như cũng không có ý định cho truyền kiệu. Điều này khiến Khương Uẩn Đường cảm thấy có chút không tự nhiên, nhưng dù thế nào đi nữa, nàng cũng không thể vượt lên đi trước hoàng đế.

Cung Chiêu Dương và Thượng nghi cục ở cùng một hướng. Muốn trở về Thượng nghi cục thì phải đi chung đường với hoàng đế một đoạn khá xa, Khương Uẩn Đường thực lòng không muốn thế. May thay, vừa rẽ qua một đoạn tường cung, trước mắt nàng đột nhiên hiện ra một ngã ba. Một ý nghĩ chợt lóe lên, Khương Uẩn Đường không chút do dự, lập tức rẽ sang con đường dẫn ra ngoài hoàng cung.

Triều Đại Tĩnh đối đãi với các nữ quan khá hậu hĩnh nên nhiều tiểu thư danh giá mới tranh nhau ứng thí như thế. Ngoài việc được bố trí nơi ăn chốn ở trong cung, các nữ quan khi đến kỳ nghỉ còn được phép trở về phủ riêng của mình. Đãi ngộ với người đứng đầu một cục như Khương Uẩn Đường lại càng đặc biệt hậu hĩnh.

Vốn dĩ ngày mai là kỳ nghỉ phép của nàng, tổ mẫu mấy ngày trước cũng đã nhắn nàng thu xếp về phủ. Ban đầu, nàng định sẽ về Thượng nghi cục giải quyết nốt chút công vụ còn lại, nhưng bây giờ nghĩ lại, chi bằng cứ xuất cung thẳng.

Thấy dường như không có ai để ý đến hành động của mình, Khương Uẩn Đường càng thêm chắc chắn, rảo bước nhanh hơn. Hai nữ sử của Thượng nghi cục vẫn luôn theo sát phía sau cũng vội vàng đổi hướng theo chủ nhân.

Cảm thấy đã cách hoàng đế một đoạn đường đủ xa, Khương Uẩn Đường mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng quay lại dặn dò hai nữ sử: "Bản quan hôm nay quyết định xuất cung sớm. Các ngươi hãy về Thượng nghi cục trước, bảo Thái Lê thu xếp hành lý đơn giản. Bản quan chờ nàng ta ở xe ngựa ngoài cửa cung."

"Vâng, thưa đại nhân."

"Các ngươi đi đi."

Những vệt nắng cuối cùng của buổi chiều tà chiếu xuống mặt đất, hắt ánh vàng kim rực rỡ lên mái ngói lưu ly cong vút.

Khi bóng lưng của Khương Uẩn Đường vừa khuất sau bức tường đỏ, Tổng quản Nội thị Cao Toàn khẽ lên tiếng bẩm báo: "Bệ hạ, Đại trưởng công chúa Lạc Bình có gửi thiệp mời, báo rằng ngày kia người sẽ tổ chức Bách Hoa Yến tại phủ. Người mời Bệ hạ đến dự." Bùi Hàm lúc này mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, giọng đều đều không chút biểu cảm: "Trẫm biết rồi."

Cao Toàn thực sự không tài nào đoán được ý của chủ tử. Hắn hoang mang không biết rốt cuộc là Bệ hạ sẽ đi hay không đi đây? Leo đến chức Tổng quản Nội thị của cung Chiêu Dương sau khi theo hầu Bệ hạ nhiều năm, hắn đương nhiên là người khôn khéo chừng mực nhất. Hắn đã truyền đạt đầy đủ lời của Đại trưởng công chúa. Những chuyện khác tuyệt đối không tới lượt hắn nhiều lời...

Xe ngựa của Khương phủ đã đợi sẵn ngoài cổng cung. Một trong hai nha hoàn thân cận của nàng, Thái Lê, nhanh nhẹn cầm tay nải lên xe.
"Tiểu thư."

"Ừm." Khương Uẩn Đường khẽ đáp một tiếng. Nàng nhẹ nhàng vén rèm nhìn ra ngoài rồi mới ra lệnh cho phu xe khởi hành. Do phải dốc toàn lực cho kỳ tuyển chọn nữ quan, tính ra nàng gần một tháng rồi chưa trở về phủ.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc