Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 17: Mộc phù dung

Trước Sau

break

“Huynh trưởng dạo này bận gì thế?” Uẩn Đường hỏi.

Chương Minh Dật vừa mở lời đã thao thao: “Mười ngày trước, Nam Sở dâng quốc thư, tỏ ý muốn thông thương với triều ta. Lễ bộ đang bận tối mắt chuẩn bị chọn nhân sự sứ đoàn và soạn thảo điều trần.”

Nam Sở và Đại Tĩnh vốn ở thế đối đầu Nam-Bắc. Xung quanh lại có các tiểu quốc phụ thuộc, gây ra xích mích mấy trăm năm nay.

“Nếu thông thương được thì dân chúng hai nước đều có lợi.”

“Đúng là ý này.” Chương Minh Dật gật đầu. “Từ trận đại bại ở ải Lâm Tán ba năm trước, Nam Sở đã mất nhuệ khí. Lần này thái tử Nam Sở mới lên ngôi liền muốn giao hảo với Đại Tĩnh. Bệ hạ cũng thấy không phải không thể. Triều ta vừa thắng trận, đàm phán càng thêm ưu thế.”

Lời hắn tràn đầy tự hào. Uẩn Đường khẽ cụp mắt mỉm cười. Trận ải Lâm Tán chính là trận Bùi Hàm chỉ huy trung quân đại phá địch, từ đó danh tiếng Duệ Vương điện hạ vang khắp trong quân, được mọi người tin phục.

“Việc đàm phán giữa hai nước thay đổi trong chớp mắt, không thể lơ là được. Ý chỉ liên tiếp truyền xuống Lễ bộ. Thượng thư Vương đại nhân cùng hai vị thị lang bận không ngơi tay, kéo theo cả chúng ta cũng không kịp thở. Ta chỉ đợi đến ngày kia chốt được nhân sự sứ đoàn rồi thì chắc sẽ đỡ hơn.”

“Đủ rồi.” Thấy Chương Minh Dật còn định nói tiếp, Chương phu nhân ngắt lời: “Ở nhà ít nói chuyện triều chính thôi.”

“Vâng, mẫu thân.” Thấy vẻ không cam tâm của hắn, Chương phu nhân cười: “Với lại, con là quan lục phẩm, bận đến đâu chứ? Còn chưa bằng Toàn muội muội của con nữa là.”

Thượng nghi là chức chính ngũ phẩm trong cung, đứng thứ hai trong sáu cục của Thượng Quan cục. Tuy quan chế tiền triều và hậu cung không thể so sánh, nhưng lời đùa của Chương phu nhân cũng có phần có lý.

Chương Minh Dật nghẹn lời: “Vâng, vâng, ai bảo con thi khoa cử hai lần mới đậu, đâu như muội muội thi tuyển nữ quan một lần là trúng.”

Mọi người trong phòng đều bật cười, không khí vui vẻ.

Ở lại Chương phủ dùng bữa trưa cùng ngoại tổ mẫu xong, Uẩn Đường mới về phủ. Chương lão phu nhân nắm tay nàng, dặn dò: “Con bé này từ nhỏ hễ gặp chuyện không theo ý mình là hay chần chừ, thiếu quyết đoán. Chuyện khác thì thôi, nhưng hôn nhân đại sự con phải tự mình quyết định cho rõ ràng mới được.”

Bà không muốn làm khó Uẩn Đường thêm, lời nói đến đây là hết.

“Vâng, tổ mẫu, A Toàn hiểu rồi ạ.”

Nhìn con dâu đưa Uẩn Đường ra cửa, Chương lão phu nhân khẽ thở dài, không biết duyên phận của đứa cháu này rốt cuộc ở đâu.

Hôm sau là ngày Lệ Chi yến. Uẩn Đường dậy từ giờ Mão, chọn một chiếc áo tay rộng cổ tròn màu xanh ngọc phối cùng váy dài thêu hoa phù dung đồng màu, khoác ngoài chiếc khăn lụa vàng nhạt. Tóc nàng búi kiểu vân kế, cài nghiêng trâm ngọc tua rua điểm hoa ngọc bích. Giữa trán nàng dán hoa điền phù dung, hài hòa với chuỗi ngọc trên cổ. Trang phục và trang điểm tuy không quá nổi bật nhưng lại khiến người ta nhìn mãi không rời.

Xe ngựa dừng ngoài cửa cung. Nữ sử của Tư Tân và Tư Tán lập tức tiến lên dẫn các quý nữ đến nơi dự yến. Uẩn Đường dừng chân quan sát, thấy mọi việc đâu vào đấy, lòng cũng yên tâm. Nàng không cần nữ sử dẫn đường mà cùng Thái Lê và Thái Đào đi đến điện Minh Cẩm.

Mười sáu vị quý nữ được mời gần như đã có mặt đông đủ. Uẩn Đường đã xem qua danh sách. Trong đó có Tư Dung, cháu gái nhà mẹ đẻ của Trang Tuệ thái hậu. Cô gái này có chút nhan sắc, giữa các quý nữ ăn vận lộng lẫy thì không hẳn nổi bật, nhưng sự trầm tĩnh, khí chất lại phảng phất nét thời trẻ của Trang Tuệ thái hậu.

Uẩn Đường ngồi ở ghế thứ hai bên trái, đối diện là Liễu Kỳ, cháu gái Liễu đại học sĩ ở Hàn Lâm viện. Trước mặt mỗi vị đặt một bàn nhỏ có đĩa vải tươi và vài đĩa điểm tâm tinh xảo. Vải được ngựa vận chuyển tốc lực từ phương Nam tới nên vô cùng quý hiếm, thịt quả ngọt lịm, vị đậm đà, chỉ trong cung mới được thưởng thức.

Thái hậu nương nương ngồi trên phượng tọa, ra lệnh cho mọi người không cần câu nệ, không khí trong điện xem như thoải mái.

Khi các quý nữ vào chỗ, mỗi người được tặng một túi thơm. Trong túi có mảnh giấy ghi tên các loài hoa như ngọc lan, dâm bụt, phù dung, hải đường, hoa đào, tổng cộng mười sáu loại. Trên mỗi túi thơm đều thêu một loại hoa.

Túi trong tay Uẩn Đường thêu hình mộc phù dung. Nữ quan thân cận của thái hậu là người phát túi, đã dặn Uẩn Đường không để người khác thấy loại hoa của mình. Chuyện túi thơm này thái hậu chưa từng nhắc tới, không biết có dụng ý gì.

Uẩn Đường bóc một quả vải, thầm suy đoán. Vài vị tiểu thư đang trò chuyện cùng thái hậu. Chưa đến giờ khai yến, Bùi Hàm cho người báo sẽ đến muộn một chút. Uẩn Đường làm nữ quan trong cung mấy năm, với những quý nữ này chỉ quen biết sơ sơ, chưa từng kết giao sâu đậm, nên cũng ít chuyện để nói.

Nàng ngồi một mình, không khỏi lo lắng cho Lệ Chi yến.

Bên ngoài điện, Lâm Nhạc Lan cùng một vị chưởng nhạc khác đang đứng dưới thềm chờ lệnh. Yến tiệc chưa bắt đầu.

Nàng ta đang định thư giãn thì thấy một nữ tử mặc hoa phục khoan thai đi về phía họ. Ngược sáng, tà váy xanh ngọc càng ánh lên rực rỡ. Trâm ngọc bích khẽ rung rinh theo mỗi bước chân nhưng không sánh được vẻ đẹp hút hồn của nữ tử ấy. Lâm Nhạc Lan ngẩn người một lúc mới nói: “Thượng, thượng nghi đại nhân.”

Ngày thường Uẩn Đường hay mặc quan phục, để mặt mộc. Đây là lần đầu nàng ta thấy thượng nghi đại nhân trang điểm lộng lẫy như vậy.

“Việc ban thưởng chuẩn bị thế nào rồi?” Uẩn Đường có việc nên đến. Lâm Nhạc Lan hoàn hồn: “Theo dặn dò của thượng nghi đại nhân, Tư Tân tư đã chuẩn bị thêm ba cặp vòng tay bạch ngọc, ba cặp vòng tay phỉ thúy để phòng khi cần ạ.”

“Vậy thì tốt.” Uẩn Đường sửa lại dải lụa choàng, tiếp tục dặn dò. Lâm Nhạc Lan chân thành: “Thượng nghi đại nhân hôm nay thật xinh đẹp.” Bị khen trực tiếp, Uẩn Đường khựng lại, nhìn vào đôi mắt chân thành của người đối diện, bất giác nở nụ cười dịu dàng.

“Hôm nay có thể sẽ có quý nữ biểu diễn tài nghệ, Tư Nhạc tư phải phối hợp cho tốt, đừng ham nổi bật mà lấn át người ta.”

“Vâng, thượng nghi đại nhân.”

Uẩn Đường có chút tiếc nuối. Các tiết mục do Tư Nhạc tư dàn dựng tuy khéo léo, lại còn ăn ý với thực đơn nhưng thiếu linh hoạt khi cần ứng biến. Dù đang dự yến, nàng vẫn thấy vô số việc cần dặn dò. “Nếu thứ tự biểu diễn có thay đổi, có thể nhờ Cao thượng thực quyết định giúp.”

“Vâng.”

“Khi tân khách ra về, vẫn dẫn đường theo lối cũ.”

“Còn nữa…” Uẩn Đường đang nói đến việc ban thưởng thì phía sau lần lượt vang lên tiếng cung nhân hành lễ, vọng khắp đại điện:

“Bệ hạ vạn tuế vạn phúc.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc