Sau Khi Người Cũ Lên Ngôi Hoàng Đế

Chương 10: Kính rượu từ xa

Trước Sau

break

Theo tiếng hô vang của nội thị, tiếng nhạc sáo trúc đàn dây dần nổi lên, đồng thời các món sơn hào hải vị cũng được lần lượt đưa đến bàn tiệc.

Dưới phượng tọa của Đại trưởng công chúa, khách nam ngồi bên trái, khách nữ ngồi bên phải. Không ai nhiều lời hỏi về việc Đại trưởng công chúa đến muộn. Mọi người chén qua chén lại khiến không khí vô cùng hòa hợp.

Khi Uẩn Đường nhìn thấy Chương biểu ca, nàng liền nâng ly khẽ lắc, thân quen thân quen. Chương Minh Hiên uống cạn ly rượu rồi cười hiền hòa với muội muội. Khi đặt chén rượu xuống, Uẩn Đường mới phát hiện bên cạnh huynh trưởng có một nam tử lạ mặt trạc tuổi huynh ấy.

Người này dung mạo thanh tú, trông có vẻ ôn hòa lịch sự. Hắn từ xa kính rượu Uẩn Đường rồi cũng uống cạn ly. Uẩn Đường không hiểu tại sao, nhưng vì người đó là bạn của huynh trưởng nên nàng cũng nhấp một ngụm rượu coi như đáp lại.

Ngày hôm đó chủ và khách đều vui vẻ. Sau khi tiệc tan, thị nữ thân cận của Lạc Bình Đại trưởng công chúa đã đợi sẵn ngoài cửa Thùy Hoa. Nàng ấy nói: "Đại tiểu thư, điện hạ mời ngài ở lại một lát để nói chuyện."

Nghe tin Đại trưởng công chúa mời, An thị sững sờ trong một khoảnh khắc rồi nói với Uẩn Đường: "Uẩn Đường, con mau đi đi, đừng để điện hạ đợi lâu."

Uẩn Đường thưa: "Mẫu thân cứ đưa hai muội muội về trước là được."

Uẩn Đường đi theo thị nữ, lòng thầm tự hỏi Đại trưởng công chúa giữ mình lại là có chuyện gì.

Mặc dù yến tiệc đã náo nhiệt cả nửa ngày nhưng trên gương mặt Đại trưởng công chúa Lạc Bình không hề có vẻ mệt mỏi. Bà là trưởng nữ do tiên Thái hoàng thái hậu sinh ra, là bào muội của tiên đế, bởi vậy thân phận cao quý không cần phải nói nhiều.

Năm xưa, khi Thái hoàng thái hậu quản lý hậu cung, ngoại tổ mẫu của Uẩn Đường chính là cánh tay phải đắc lực của bà. Vì thế, bà rất được Thái hoàng thái hậu tin tưởng và trọng dụng.

Ngoại tổ mẫu của Uẩn Đường xuất thân là đích nữ của hầu phủ. Bà làm đến chức Tứ phẩm thượng cung trong cung, lại có quan hệ riêng rất tốt với Thái hoàng thái hậu.

Năm xưa, bà đã tự tay dạy dỗ và chăm sóc Lạc Bình công chúa từ khi còn bé, vì vậy giữa hai người đã hình thành một tình cảm đặc biệt. Hơn nữa, do mối gắn kết với ngoại tổ mẫu, Lạc Bình luôn trìu mến đối xử với Uẩn Đường.

Đại trưởng công chúa cho Uẩn Đường ngồi xuống bên cạnh mình, sau đó cho lui tất cả thị nữ, chỉ giữ lại một ma ma tâm phúc. Bà cười nói: "A Toàn, bổn cung cũng không vòng vo với con nữa. Hôm nay người thám hoa lang bên cạnh biểu huynh của con, con có thấy không?"

"Thám hoa lang?" Uẩn Đường có chút ấn tượng với vị công tử đó.

Đại trưởng công chúa kể rành rọt: "Đó là tân khoa tiến sĩ năm nay. Hắn xuất thân từ đại tộc Thôi thị ở Giang Nam, tên là Thôi Hoá. Thôi công tử lớn hơn con năm tuổi. Vì muốn lập nghiệp trước rồi mới thành gia nên đến nay hắn vẫn chưa kết hôn. Xét về gia thế, tuổi tác, dung mạo lẫn học thức, Thôi công tử đều thuộc hàng thượng thừa, rất xứng với con."

Uẩn Đường nhất thời không biết phản ứng ra sao.

Đại trưởng công chúa nói: "Chuyện cưới gả của con, ngoại tổ mẫu con vẫn luôn phiền lòng không nguôi, đến nỗi bổn cung nhìn cũng thấy sốt ruột với bà. Tuổi con thì ngày một lớn. Tuy làm quan trong cung là chuyện tốt nhưng con cũng không thể trì hoãn mãi được. Theo bổn cung thấy, vị thám hoa lang đó là một mối lương duyên trăm người có một. Nếu con có ý thì không ngại tìm hiểu thêm xem sao."

"Đa tạ ý tốt của điện hạ, Uẩn Đường..." Vì Uẩn Đường không tiện từ chối nên chỉ có thể nói năng mập mờ.

Lạc Bình Đại trưởng công chúa cũng không cố ép buộc. Bà cho rằng đó là sự e thẹn của nữ nhi mà thôi.

"Không giấu gì con, Thôi thị rất có ý muốn kết lương duyên ở kinh thành. Đến lúc đó, khi thám hoa lang được bổ nhiệm quan chức sẽ thường trú ở kinh thành luôn, con không cần phải lặn lội ngàn dặm đến Giang Nam."

Lạc Bình Đại trưởng công chúa vỗ nhẹ tay Uẩn Đường: "Con bé này, cứ suy nghĩ kỹ đi. Bỏ lỡ người này, người tiếp theo chưa chắc đã tốt như vậy đâu."

...

Ma ma bên cạnh Đại trưởng công chúa đích thân tiễn Uẩn Đường ra ngoài. Khi lên chiếc xe ngựa của Khương phủ đến trước mặt, Uẩn Đường mới phát hiện tam muội vẫn đang chờ trong đó. Nàng ấy tay cầm một cuốn sách nhỏ, chăm chú học thuộc.

"Trưởng tỷ."

Uẩn Đường gật đầu với em gái. Xe ngựa khởi hành về phủ.

Sau khi ở lại phủ nghỉ ngơi một ngày và thăm hỏi ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu xong, Uẩn Đường liền từ Chương phủ trực tiếp về cung. Nàng vậy là cũng được thảnh thơi hơn nửa tháng.

Uẩn Đường vừa lo liệu công việc trong Thượng Nghi cục, vừa đích thân chỉ dạy Lâm Nhạc Lan vài ngày. Vị trí nữ quan cao cấp trong Tư Tán tư đã bị bỏ trống những hai năm rồi nên Uẩn Đường đặt rất nhiều kỳ vọng vào Lâm Nhạc Lan.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc