Giống như giờ phút này Thích Âm hôn lên “người anh em” kia, mới phát hiện được việc ngậm cả cây vào miệng là chuyện rất khó khăn.
Thật là lớn.
Cơ thể cường tráng đã đành, ngay cả quy đầu cũng cường tráng đầy đặn như vậy.
Nhưng mà cô thích.
Thích Âm đưa tay đỡ lấy món đồ chơi lớn của Kỷ Lưu Thành, vươn đầu lưỡi ra thấm ướt mã mắt, sau đó chuyển đầu lưỡi tới đỉnh liếʍ láp, phác họa, miêu tả, mυ"ŧ vào.
Cô đã thử nghiệm qua lại trên những đồ vật vô hồn đó, chính là vì thời khắc này, vì bây giờ, để khiến cho dươиɠ ѵậŧ trong miệng cô có thể cứng lên.
Cũng may cô đã làm được.
Tinh lực của thiếu niên luôn tràn đầy dư thừa, cho dù ban ngày đã cứng nhiều lần nhưng vào lúc này dưới sự khiêu khích của Kỷ Lưu Thành thì vẫn tự nhiên cương lên.
Sau khi cứng còn to hơn, không chỉ mang theo nhiệt độ nóng bỏng, còn rất thẳng.
“sướиɠ không? Hửm? dươиɠ ѵậŧ của anh đây có đủ lớn không?”
Trong giấc mơ Kỷ Lưu Thành không chút thương tiếc Thích Âm, anh hoàn toàn không có thu lại lực đa͙σ, cũng không giảm tốc độ, cứ như vậy hung hăng đâm vào ŧıểυ huyệt non mềm của thiếu nữ quyến rũ.
Vì vậy Kỷ Lưu Thành dường như có chút thanh tỉnh lại, vẫn hơi buồn ngủ mở mắt ra.
Sau đó cảnh tượng trước mắt làm cho anh nháy mắt tỉnh hẳn ngủ.
Không phải dáng vẻ Thích Âm đáng sợ mà ngược lại thời khắc này Thích Âm quá đẹp, quá dụ người.
Sau khi tẩy trang vẫn rất quyến rũ, đôi mắt câu hồn có chút bối rối, đuôi mắt còn có nước mắt vẫn chưa khô, mái tóc nâu dài hỗn độn ở bên vai, mà kinh người nhất, đôi môi anh đào của cô đang ngậm lấy dịch trắng, còn giữa hai chân mày có một chất lỏng sền sệt.
Kỷ Lưu Thành biết giờ phút này đáng ra anh nên để cho Thích Âm nhanh chóng phun đồ trong miệng ra, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, anh lại cảm thấy “cậu nhỏ” của anh vừa bắn xong lại bắt đầu cứng rồi.