Dù mới xuống núi thật sự rất mệt, nhưng nàng vẫn phải cho mọi người thấy được sự tuyệt diệu của khoai tây!
Đợi Vân Thiền thở đều, nàng liền cầm khoai tây và chuột đồng vào bếp, ba người còn lại ở trong sân bận rộn xử lý gà rừng và cá chép, ba con cá để lại một con ăn tối nay, hai con còn lại được Tiết Minh Chiếu xách ra khỏi cửa.
Nói đến người có quan hệ tốt nhất với hắn trong thôn, ngoài Ngô Đại Hổ ở cách vách ra thì chính là Lâm Kình ở đầu thôn, ba người bằng tuổi nhau, là tình cảm cùng nhau lớn lên từ nhỏ.
Dạo trước trong tiệc thành thân của hắn, hai người đã ra sức giúp đỡ không ít, mùa hè nóng nực, cá chết cũng không để được đến ngày hôm sau, Tiết Minh Chiếu liền dứt khoát mang đi chia cho huynh đệ, mấy ngày nay trong thôn, nhà nhà đều bắt đầu thắt lưng buộc bụng, cá cũng là thứ tốt.
Ở trong sân, Vương Hương Nguyệt bưng cá chép đã mổ bụng bỏ vảy vào bếp, liền thấy Vân Thiền đang cắt khoai tây thành sợi nhỏ, nhất thời hiếu kỳ liền định ở lại xem.
Không ngờ Vân Thiền lại đẩy bà ra ngoài.
"Mẹ, mẹ cứ ở trong nhà đợi cơm đi."
Món khoai tây xào đơn giản, thường ngày nhất của Hoa Hạ tất nhiên là món không thể thiếu tối nay, khoai tây được nàng cắt sợi ngâm một lát, rửa sạch rồi xào, trước khi ra khỏi nồi, nàng chỉ cần cho thêm chút hành lá và muối là được.
Món thứ hai cần dùng đến chuột đồng, chuột đồng này, Vân Thiền đã không ít lần bắt được ở trong rừng, động tác xử lý của nàng cực kỳ nhanh gọn, lột da rửa sạch một mạch liền mạch không chút mềm tay.
Vương Hương Nguyệt ở cửa bếp, thỉnh thoảng thò đầu vào xem, thấy nàng thao tác như vậy, hai mắt bà mở to, nhìn một lúc, cuối cùng thốt ra một câu, đúng là con gái nhà thợ săn!
Chuột đồng thái lát chần qua nước, dùng nước tương ướp, đợi khoai tây thái lát chín tới, đổ vào chảo xào, cuối cùng cho thêm chút ớt và muối, một đĩa khoai tây xào chuột đồng cay nồng thơm ngon đã hoàn thành.
Hương thơm quyến rũ từ trong bếp bay ra, thoang thoảng trong sân, khiến mấy người không khỏi hít hà.
"Thiền Nhi đang làm gì vậy?" Tiết lão hán vươn cổ nhìn vào bếp.
Vương Hương Nguyệt lắc đầu, tỏ ý mình cũng không biết: "Ông đợi ăn là được rồi."
Vừa lúc mấy người đang nói chuyện, lửa trong bếp cũng tắt.
"Tới rồi."
Mấy người tinh thần chấn động, vội vàng ngẩng đầu lên theo tiếng nói, liền thấy Vân Thiền cười tủm tỉm bưng hai đĩa thức ăn đi ra.
Theo bước chân nàng đến gần, hương thơm càng thêm nồng đậm.
"Thiền Nhi à, con làm món gì vậy?" Vương Hương Nguyệt nuốt nước miếng.
Vân Thiền cười đặt đĩa lên bàn, chỉ vào chúng rồi nói: "Khoai tây xào và khoai tây xào chuột đồng, còn có một món cá chép hấp đang ở trong nồi."