Sau Khi Bị Ép Gả Cho Thế Tử, Ngày Nào Cũng Rải Đường

Chương 5

Trước Sau

break

Nàng chớp chớp đôi mắt hoe đỏ, giọng nói yếu ớt mà vô cùng đáng thương:

"Nếu không nói như vậy, lỡ đâu thế tử nhất thời tức giận, giết ta tại chỗ thì sao?"

Thường thị cứng đờ, sắc mặt thay đổi, lập tức lo lắng hỏi:

"Vậy… vậy chẳng phải thế tử sẽ trách phạt chúng ta sao?"

Khương Dung khẽ cười, dịu dàng trấn an:

"Thúc mẫu yên tâm, nhất định Dung Nhi  sẽ bảo vệ mọi người."

"Dung Nhi  bị hắn bắt lại, lòng đã nguội lạnh, vốn nên chọn cách tự kết liễu. Nhưng nghĩ đến ân dưỡng dục của thúc phụ, thúc mẫu, ta lại không thể…"

"Ta còn phải chăm sóc cho mọi người, còn phải dâng hương phụng thờ khi người khuất bóng… Sao Dung Nhi  có thể ra đi trước người chứ?"

Nàng nói xong, đôi mắt rưng rưng, lệ quang lấp lánh, càng giống như một tiểu cô nương yếu đuối vô tội, khiến Thường thị một câu cũng không phản bác được.

Thường thị nghe mà tức đến nghẹn cả hơi trong lồng ngực.

Lời thì toàn là lời hay, nhưng sao nghe chỗ nào cũng có gì đó sai sai?

"Dung nhi, đừng đau lòng. Ngươi còn trẻ, ngày tháng phía trước vẫn còn dài. Sau này ngươi và Văn Uyên, vẫn còn cơ hội mà…"Thường thị giả mù sa mưa khuyên giải an ủi.

Nhưng trong lòng, bà ta lại cười lạnh.

Dù hôm nay ngươi có bước vào cửa Bắc Vương phủ thì đã sao? Ngươi có thể sống qua được một tháng hay không còn chưa biết!

Nếu có thể để Khương Uyển thế chỗ, thì từ nay về sau Khương gia có thể dựa hơi Bắc Vương phủ.

Chỉ tiếc, sự việc đã đến nước này, người của Tạ Lăng Hy chặn ngay bên ngoài, bà ta cũng không thể nào ép Khương Uyển lên kiệu hoa được nữa…

Bà ta đành lùi một bước, nghĩ ra cách chuẩn bị đường lui.

"Dung nhi, một mình ngươi gả vào Bắc Vương phủ, thúc mẫu thật sự không yên lòng.

Nha hoàn Nghênh Xuân là đại nha hoàn của ngươi, đã theo ngươi từ nhỏ, trung thành đáng tin.

Hay là… để nó đi theo ngươi làm nha hoàn hồi môn, sau này nâng lên làm thiếp thất, cũng có thể giúp đỡ ngươi?"

Bà ta giả vờ suy nghĩ chu toàn vì nàng, nhưng ánh mắt lại lộ rõ sự tính toán.

Khương Dung liếc mắt nhìn Nghênh Xuân – nha hoàn đang cẩn thận chải tóc cho nàng.

Khóe môi nàng khẽ cong lên, giọng nói nhẹ nhàng mà ôn hòa:

"Được ạ. quả nhiên Thúc mẫu suy nghĩ chu toàn."

Thường thị là cố ý đến dò la tin tức, lại nhìn tình huống hiện tại, thấy trước mắt không thể thay đổi cục diện, bà ta đành tạm thời rời đi, còn không quên tỏ vẻ quan tâm giả tạo vài câu.

Khương Dung rất rõ, trong đầu bà ta đang suy nghĩ cái gì.

Chắc chắn bà ta đang nghĩ, nàng sẽ không sống được bao lâu, nếu không nhanh cài một thiếp thất vào thì cây đại thụ Bắc Vương Phủ sẽ không hưởng lợi được chút nào.

Khương Dung cúi đầu nhìn cổ tay mình, nơi đó có một điểm đỏ nhỏ như chu sa.

Đây chính là dấu hiệu do độc Hoàng Tuyền để lại.

Kiếp trước, Tạ Lăng Hy đã từng nói với nàng:

Hoàng Tuyền là loại kịch độc cần uống liên tục suốt một tháng mới có thể phát tác. Ngoài người Khương gia, không ai có thể âm thầm hạ độc nàng được.

Nhưng một chữ nàng cũng không tin.

Trong mắt nàng khi ấy, Tạ Lăng Hy chính là tên vô lại cường quyền, cướp đoạt dân nữ.

Làm sao nàng có thể tin lời một kẻ xấu xa, mà không tin vào gia đình mình?

Có lẽ, cũng chính trong khoảng thời gian này, Tạ Lăng Hy phát hiện nàng trúng độc, suy đoán Khương gia chính là hang sói, đồng thời cũng nhận ra bộ mặt thật của Thẩm Văn Uyên.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc