Sau Khi Bị Bạn Trai Bạn Thân Ngủ Nhầm (H)

Chương 29: Quy đầu bị cô hút chặt

Trước Sau

break

Chiếc qυầи ɭóŧ đã không thể mặc lại được nữa, Lục Thời Nghiên tìm một chiếc quần dài màu tối, mới miễn cưỡng nhét được dươиɠ ѵậŧ đang căng phồng vào trong.

Khi xoay người, ánh mắt rơi vào chiếc ghế đặt ở cuối giường.

Hôm qua anh dọn đống ga giường bẩn, nhưng chưa kịp giặt, chỉ cuộn lại đặt lên trên chiếc ghế đó.

Định hôm nay về giặt, nhưng hiện tại trên ghế trống không, ga giường đâu mất rồi?

Lục Thời Nghiên tìm một vòng trong phòng, vẫn không thấy.

Anh cảm thấy có gì đó không đúng, Diệp Đồng tuyệt đối sẽ không chủ động làm việc nhà, vậy tại sao ga giường lại biến mất?

Chẳng lẽ Diệp Đồng để Thẩm Nam Sơ giặt những ga giường đó?

Vừa nghĩ đến thứ dính trên đó là gì, còn bị Thẩm Nam Sơ nhìn thấy, Lục Thời Nghiên đã cảm thấy đầu đau nhức.

Nhưng bây giờ không tìm thấy, anh chỉ có thể hỏi người duy nhất trong phòng: "Diệp Đồng, đống ga giường bẩn anh để ở đây hôm qua giờ đâu rồi? Sao không thấy nữa?"

Hôm qua Diệp Đồng ra ngoài chơi cả ngày, uống rượu lại nhảy nhót, về muộn như vậy, bây giờ buồn ngủ đến mức không muốn mở mắt, căn bản không để ý anh hỏi gì, chỉ cảm thấy rất phiền vì anh không cho cô ấy ngủ yên.

"Em không biết không biết không biết! Đừng làm phiền em được không? Anh phiền phức quá!"

Lại nữa rồi.

Cảm giác bất lực và mệt mỏi.

Lục Thời Nghiên xoa xoa thái dương đang giật mạnh.

Hôm qua anh không được nghỉ ngơi, còn trực cả đêm, ban ngày lại mổ, bây giờ nghe Diệp Đồng cằn nhằn, chỉ cảm thấy càng thêm ngột ngạt.

Lục Thời Nghiên đứng tại chỗ nhìn Diệp Đồng một lúc.

Anh ngạc nhiên phát hiện Diệp Đồng lại trở về như cũ, không còn đáng yêu như hôm qua nữa.

Chẳng lẽ là vì hôm qua tắt đèn, mới khiến anh ảo tưởng về Diệp Đồng sao? Thực ra cô ấy vẫn luôn như vậy?

Lục Thời Nghiên không chắc chắn, nhưng ở lại căn phòng này nữa chắc anh sẽ nghẹt thở mất.

Bước nhanh ra khỏi phòng ngủ, khi cánh cửa đóng lại, Lục Thời Nghiên nhận ra nhịp tim anh đang đập rất nhanh, áp lực trong mắt cũng cao không ngờ, thậm chí còn có cảm giác như sắp đột quỵ đến nơi.

Đứng tại chỗ một lúc lâu, anh thở phào nhẹ nhõm, ngẩng lên mới chú ý tới tiếng nước chảy từ trong phòng bếp.

Qua cửa kính trong suốt, có thể nhìn thấy bóng dáng mảnh mai của cô gái đứng trước bồn rửa, cô đang cúi đầu rửa cái gì đó.

Có lẽ là vì quá nóng, Thẩm Nam Sơ thay một chiếc váy ngủ, lúc cúi người váy hơi nhấc lên, lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn.
Một vài lọn tóc rơi xuống trước trán, có vẻ như hơi vướng víu, cô dừng lại, rút tay đã ướt ra, nhẹ nhàng gạt những lọn tóc đáng ghét sang bên tai, rồi lại cúi đầu tiếp tục công việc của mình.
Một hành động rất bình thường, nhưng toát lên vẻ dịu dàng đến lạ kỳ.
Tiếng nước chảy róc rách cũng làm cho khung cảnh trước mắt trở nên yên bình và đẹp đẽ.

Thấy vậy, cảm xúc khó chịu vừa rồi của Lục Thời Nghiên đột nhiên dịu xuống.

Nghĩ đến chân Thẩm Nam Sơ còn đang bị thương, anh bước tới, đứng sau lưng cô.

Nghiêng người nhìn, phát hiện Thẩm Nam Sơ đang rửa rau, anh lên tiếng: "Để tôi làm cho."

Giọng nói rất nhẹ, Thẩm Nam Sơ lại dường như bị giật mình, cả người giật nảy lên, theo phản xạ va mạnh về phía sau, mông đập vào bụng dưới của anh.

Lục Thời Nghiên chỉ cảm thấy dưới thân siết chặt, dươиɠ ѵậŧ vừa mới bị anh cố tình lờ đi bỗng căng lên, đầu dươиɠ ѵậŧ như bị thứ gì đó cắn lấy, vừa mềm mại vừa nóng bỏng hút chặt.

Cổ họng người đàn ông cứng lại, một lúc lâu mới thở ra được.

Anh đỡ eo Thẩm Nam Sơ nhìn xuống, thấy mông cô kẹt giữa háng anh, mà dươиɠ ѵậŧ cương cứng của anh cũng đang tì vào dưới váy cô.

Tư thế và vị trí này, không cần nhìn kỹ, Lục Thời Nghiên cũng biết đầu dươиɠ ѵậŧ của anh đang ở đâu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc