Quy đầu màu đỏ tươi chảy ra một giọt chất nhầy trong suốt, dính ở mã mắt, chậm rãi chảy xuống tới thân gậy.
Phó Minh Viễn dùng tay bôi chất nhầy lên gậy thịt, toàn bộ dương vật trở nên sáng bóng, anh vuốt ve dương vật lên xuống cùng với chất nhầy bôi trơn.
Phó Minh Viễn dùng một tay ôm Phó Thư Ngôn, cái tay còn lại cầm dương vật tím đen thủ dâm, gậy thịt lên xuống theo từng chuyển động, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy một nửa quy đầu.
Sau khi vuốt ve hơn chục lần, gậy thịt màu đỏ tím dữ tợn vô cùng, bị gân xanh che kín, quy đầu hoàn toàn nhô ra, để lộ màu đỏ sẫm.
Côn thịt đã cứng tới cực điểm, Phó Minh Viễn tăng tốc, mũi đề gần tóc Phó Thư Ngôn, ngửi mùi thơm của con gái thật sâu, dần dần, hơi thở trở nên không ổn định, ngực khẽ phập phồng.
Phó Minh Viễn cố gắng ổn định hơi thở, sau khi vuốt ve mấy chục lần, vội vàng dùng giấy che quy đầu, cơ bắp căng cứng, đường nét cơ bụng cực kỳ rõ ràng, người hơi run, eo hẹp hướng về phía trước.
Tinh dịch nóng bỏng gần như không che được, một ít chảy xuống dưới, làm ướt vài sợi lông mu rậm rạp.
Phó Minh Viễn mím chặt môi, chịu đựng tiếng hít thở nặng nề, ngực phập phồng, sợ phát ra âm thanh làm phiền con gái.
Nhắm mắt lại một lúc, Phó Minh Viễn thả lỏng cơ thể, dần dần hồi phục từ khoái cảm bắn tinh, trán đổ mồ hôi, đôi môi mỏng khẽ thở ra một hơi…
Ngày hôm sau, Phó Minh Viễn dậy sớm, dọn dẹp giấy vệ sinh trong thùng rác, làm bữa sáng cho con gái. Thấy thời gian sắp đến thì đi lên gác đánh thức Phó Thư Ngôn dậy.
Phó Thư Ngon ở trong lòng ngực Phó Minh Viễn ngủ rất ngon, gần như áp sát vào ngực của cha đã ngủ thiếp đi, lúc Phó Minh Viễn gọi dậy vẫn còn trong trạng thái mê man, vẻ mặt lười biếng.
Trong hai ngày thi đại học, Phó Minh Viễn đều ngủ ở trong phòng của con gái, buổi tối ôm chặt cô vào lòng, dịu dàng nhìn cô đi vào giấc ngủ.
Buổi chiều ngày 8, kết thúc kì thi tuyển sinh đại học, Phó Thư Ngôn vừa về nhà đã ngủ, ngủ đến tối mới tỉnh dậy, cô đi tắm thay bộ đồ ngủ, sau đó xuống tầng ăn cơm tối.
Phó Thư Ngôn lười nhác dựa vào ghế sô pha, chống đầu nhìn Phó Minh Viễn mặc tạp dề nấu ăn trong bếp, cơ thể cao lớn bị chiếc tạp dề nhỏ bé bao quanh, thoạt nhìn có hơi buồn cười.
Phó Thư Ngôn đánh giá dáng người Phó Minh Viễn, cao 1m87, thân hình cân đối, có cả cơ bụng lẫn cơ ngực, nhớ tới lần trước nhìn thấy cơ thể của cha, rất có cảm giác, chỉ dùng khăn tắm vây quanh, không thể nhìn thấy phía dưới…
Nhìn Phó Minh Viễn cởi tạp dề, để lộ nửa thân dưới, Phó Thư Ngôn chống cầm, ánh mắt chậm rãi di chuyển đến giữa hai chân Phó Minh Viễn, tuy rằng có mặc quần, nhưng vẫn có thể nhìn thấy một chỗ phồng lên, kích cỡ rất khả quan.
“Ngôn Ngôn, đến đây ăn cơm.” Phó Minh Viễn gật đầu, nhìn Phó Thư Ngôn vẫn đang ngây ngốc nhìn mình, cười khẽ nói.
“Hả? Vâng ạ.” Phó Thư Ngôn lấy lại tinh thần, đứng dậy sửa sang lại làn váy, đi đến bàn ăn rồi ngồi xuống.
Chiếc váy ngủ màu trắng, vốn dĩ ở chỗ ngực đã nhăn nheo, khi Phó Thư Ngôn gắp đồ ăn, cô hơi ưỡn người về phía trước, bộ ngực đầy đặn áp sát vào mặt bàn, lớp vải bị kéo xuống, lờ mờ để lộ điểm nhỏ màu hồng.
Phó Minh Viễn nhìn Phó Thư Ngôn, làn da trắng nõn, theo tầm mắt của hắn là có thể nhìn thấy khe ngực của con gái. Dịch xuống dưới, mơ hồ có thể nhìn thấy hình dạng hai núm vú, hai điểm nhỏ màu hồng như ẩn như hiện.