Sa Vào

Chương 1: Bí mật không thể nói cho ai biết

Trước Sau

break

Sân bay Hải Thành.

Một cô gái trong bộ váy màu hồng nhạt đi ra, dáng người cao gầy, thướt tha thu hút không ít ánh mắt của người khác.

Phó Thư Ngôn hất tung mái tóc quanh tai, mái tóc màu nâu đen đặc biệt khí chất, đôi mắt trong veo của cô nhìn xung quanh đám đông, tầm mắt dừng trên một dáng người cao lớn, đẹp trai.

Phó Minh Viễn nhìn thấy con gái của mình, khóe miệng nở một nụ cười, vẫy vẫy tay: “Ngôn Ngôn.”

Phó Thư Ngôn đi tới, cười: “Cha…”

“Ừm, cha đưa con về nhà…” Khuôn mặt của Phó Minh Viễn mềm mại như hoa, vươn tay ôm con gái, “Mừng con về nhà…”

Từ nhỏ Phó Thư Ngôn đã sống ở London, trên người mang theo khí chất trưởng thành mà những người bạn cùng tuổi không có, chỉ là sự xa cách, lạnh nhạt di truyền từ cha chưa từng thay đổi.

Hai năm trước, Phó Minh Viễn về nước, đảm đương chức vụ bác sĩ trưởng khoa của bệnh viên Nhân Dân số 1 ở Hải Thành nên định cư ở bên này. Hiện tại con gái đến đây, trong lòng Phó Minh Viễn cảm thấy rất vui…

Hai người về đến nhà, đây là một căn biệt thự nhỏ, phong cách Bắc Âu tối giản mà Phó Thư Ngôn thích.

Phó Minh Viễn mang hành lý vào giúp con gái, “Phòng đã được dọn dẹp rồi, cha đưa con lên.”

Phó Thư Ngôn đi theo Phó Minh Viễn, nhìn căn phòng ấm áp, tâm trạng của cô khá thoải mái.

“Con dọn dẹp một lúc đi, cha đi nấu cơm.” Phó Minh Viễn nhìn con gái rồi nói.

Phó Thư Ngôn nhướng mày, ánh mắt vốn lạnh nhạt lộ ra ý cười, “Hiện tại cha cũng biết nấu cơm?”

Cô nhớ rõ lúc Phó Minh Viễn ở London chưa từng nấu cơm, hai người luôn mời một dì đến nấu cơm, hai năm không gặp, dường như cha đã ở nhà nhiều hơn.

Phó Minh Viễn khẽ cười, xoa đầu con gái, “Ở một mình nên cha không muốn thuê giúp việc, thỉnh thoảng có thời gian rảnh thì đi học nấu ăn…”

Mấy năm nay, Phó Minh Viễn luôn cô đơn, năm 37 tuổi trở thành bác sĩ trưởng ở một bệnh viện tuyến 3, tuy rằng đã vào tuổi trung niên nhưng nhìn qua như mới bước vào tuổi 30, cộng với sự trưởng thành, đây là người đàn ông đầy hấp dẫn trong mắt nhiều người khác.

Đối với người đàn ông độc thân hoàng kim, có nhiều cô gái muốn tiếp cận, nhưng Phó Minh Viễn không cho bất kì ai một cơ hội nào.

Bởi vì, trong lòng hắn ẩn giấu một người, đây là bí mật của hắn, hắn không dám để cho ai biết, thậm chí là người ở trong lòng kia…

Buổi tối, Phó Minh Viễn nấu cơm, cách hai năm, hai cha con lại ngồi ăn cơm cùng nhau.

Nhìn những món mình thích ăn ở trên bàn, Phó Thư Ngôn khẽ mỉm cười, cha vẫn yêu cô như mọi khi. Mấy món cô thích đều rất khó làm, nhìn qua có thể thấy cha sử dụng không ít công phu.

Phó Minh Viễn gắp đồ ăn cho con gái, “Ăn thử đi…”

“Ừm, ăn rất ngon…” Phó Thư Ngôn ăn một miếng xương sườn, tuy không bình luận gì nhiều nhưng cũng đủ đế khiến Phó Minh Viễn vừa lòng.

Xem ra lần này Phó Thư Ngôn về nước tâm trạng không quá vui, nhưng con gái không giải thích với mình, Phó Minh Viễn cũng không chủ động hỏi, con gái không thích người khác phân tích cảm xúc của mình.

Ăn cơm xong, Phó Thư Ngôn trở lại phòng, nhìn điện thoại có nhiều cuộc gọi nhỡ đến từ London, chăm chú nhìn vài giây, cô bấm xóa, sau đó coi như không có việc gì mà đi vào phòng tắm.

Phòng bên cạnh, Phó Minh Viễn nằm trên giường, bàn tay cởi mấy cúc áo sơ mi, để lộ vòng ngực cường tráng, hắn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, trên màn hình, cô gái cười tươi như hoa.

Phó Minh Viễn nhìn thật lâu, hắn nhìn qua bức ảnh này vô số lần. Con gái thường không thích tự chụp, hoặc là nói không thích chụp ảnh tự sướng hoặc không thích bị người khác nhìn thấy. Bức ảnh này là một lần Phó Minh Viễn mở máy tính của cô ra, thừa dịp không có con gái ở đó thì lưu lại.

Lòng bàn tay vuốt ve màn hình, sự xa cách ngụy trang trên mặt biến mất, khuôn mặt tràn đầy cảm xúc, nhưng chỉ khi ở một mình hắn mới dám biểu hiện ra khao khát đầy xấu hổ của bản thân: “Ngôn Ngôn…”

Phó Minh Viễn cởi quần áo để lộ cơ thể gợi cảm cường tráng, vóc dáng cao 1m87, hoàn toàn không nhìn ra phúc khí của một người trung niên, từng khối cơ bụng hơi phồng lên, có thể nhìn thấy cơ bắp rắn chắc trên người.

Cầm áo tắm bước vào phòng tắm, Phó Minh Viễn đứng ở dưới vòi hoa sen, mái tóc chỉnh tề rũ xuống, nhỏ nước, bàn tay theo dòng nước tẩy rửa cơ thể, từ ngực đến cơ bụng, chậm rĩ vuốt ve phía dưới, đi vào mảnh đất hình tam giác.

Lông mu rậm rạp, che kín toàn bộ mảnh đất tam giác, cây gậy giữa hai châm chậm rãi thức tỉnh.

Phó Minh Viễn nhắm mắt lại, ngửa cổ, mặc cho dòng nước ào ào chảy xuống khuôn mặt đẹp trai, trong đầu tưởng tượng cơ thể của cô gái, khuôn mặt thanh tú ngày đêm mình suy nghĩ, dục vọng trong cơ thể người đàn ông không ngăn được mà đánh úp lại.

Côn thịt dưới háng đứng thẳng, chậm rãi ngẩng đầu, quy đầu đỏ thẫm phun ra chất nhầy, hòa cùng với dòng nước.

Cổ họng Phó Minh Viễn giật giật, nắm lấy dương vật sưng to, vuốt ve từ trên xuống dưới, gậy thịt chuyển động theo động tác thủ dâm của người đàn ông, côn thịt nổi đầy gân xanh, có vẻ vô cùng dữ tợn.

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc