Chương 270: Sức mạnh của tên mặt sẹo
Dương Hiên tức giận khịt mũi, “Anh nghĩ rằng với tính cách đa nghi của tên mặt sẹo, hắn sẽ dễ dàng tin tưởng anh sao?” Ngừng lại một chút, anh giễu cợt nói tiếp: “Nói không chừng vừa rồi hắn còn tính đánh lén anh đấy, anh làm như vậy khác gì bảo hổ tự lột da!”
Bạch Y nghe Dương Hiên nói vậy, thì nụ cười trêи khuôn mặt chợt tắt, xoay người nhìn tên mặt sẹo ở phía sau lưng, “Lời Dương Hiên nói có phải sự thật không?”
Thấy Bạch Y quay người lại, tên mặt sẹo vội vàng làm tiêu tan linh khí trong lòng bàn tay, giả vờ như không có gì xảy ra, đôi mắt bình tĩnh nhìn người trước mặt, vừa nãy quả thật trong lòng hắn đã có ý nghĩ như vậy, chỉ cần khiến Bạch Y bị thương nặng, mặc kệ hai người có phải đang giở trò, hoặc Dương Hiên có còn chiêu thức khác hay không, hắn ta đều sẽ không sợ hãi.
Nhìn thấy nghi ngờ trong mắt Bạch Y, tên mặt sẹo buông cánh tay xuống, cười nói: “Bạch Y cậu thấy sao!”
Vừa dứt lời, trêи mặt Bạch Y xuất hiện một nụ cười kỳ quái, sắc mặt của tên mặt sẹo đột nhiên thay đổi, muốn phản đòn cũng không kịp nữa, khoảng cách giữa hai người lúc đó thực sự là quá gần, một chưởng của Bạch Y hung hãn đánh vào ngực hắn, thân thể bay ngược ra phía sau.
“Bịch!”
Tên mặt sẹo miễn cưỡng chống đỡ cú đánh của Bạch Y, sắc mặt trắng bệch, nhổ ra một ngụm máu tươi, cả người ngã nhào vào sau vách núi, giọng nói người ở phía sau truyền đến tai của tên mặt sẹo.
“Tôi cho rằng Dương Hiên nói không sai!”
Ánh mắt hai người nhìn chằm chằm vào tên mặt sẹo cách đó không xa, trong lòng không hề buông lỏng cảnh giác, tuy rằng lúc trước đánh úp thành công, nhưng cảm nhận của bọn họ, người này dường như cũng không bị tổn thương quá lớn, không thấy linh khí giảm bớt, hơi thở vẫn mạnh mẽ như trước!
“Sao lại có thể như vậy?”
Bạch Y nhận ra điều này, khuôn mặt hơi kinh ngạc, ánh mắt lay động, trước đó anh ta đã dùng hết sức lực đánh một chưởng, mà tên mặt sẹo cũng không phòng bị gì, chắc chắn là hắn đã bị đánh trúng, sao hắn ta vẫn bình thường như không có chuyện gì xảy ra thế?
Thực lực của hắn quả thực rất mạnh, nhưng cũng không lợi hại tới mức như vậy chứ?
Dương Hiên liếc nhìn Bạch Y, dường như cũng ngầm hiểu anh ta đang nghĩ gì, anh trầm giọng nói: “Không cần tự trách mình, thực lực của tên mặt sẹo này mạnh hơn cả dự đoán của chúng ta, tiếp theo sẽ là một trận đấu khó khắn đấy!”
Bạch Y nghe thấy vậy, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng khẽ gật đầu, linh khí trong cơ thể được huy động tới cực hạn, luôn chuẩn bị sẳn sàng giao đấu.
“Tên mặt sẹo, bất kể mày còn bao nhiêu chiêu bài ẩn giấu, hôm nay tao chắc chắn sẽ lấy mạng của mày!”
“Hừ hừ hừ, ha ha ha!”
Một tràng cười sảng kɧօáϊ vang đến, hai người Dương Hiên lập tức nâng cao cảnh giác, linh khí trong cơ thể bắt đầu hoạt động, chỉ thấy tên mặt sẹo giương mắt lên, lạnh lùng nhìn hai người bọn họ.
“Bạch Y, vừa nãy đúng là tôi đã muốn cho cậu một cơ hội, nhưng cậu lại không quý trọng nó, vậy thì đừng trách tôi!” Nói xong tên mặt sẹo vùng vẫy ra khỏi vách núi, lúc này những mảnh đá vụn không ngừng rơi xuống.
Hắn chậm rãi đi tới trước mặt hai người Dương Hiên, ánh mắt ranh mãnh nhìn bọn họ, nở một nụ cười khát máu, thân người vừa chuyển động, liền biến mất không thấy đâu.
Đám người Dương Hiên cảm nhận được một luồng gió dữ dội đánh về phía bọn họ, sắc mặt biến đổi, cũng may đã có phòng bị từ trước, nên cũng không bối rối, đưa tay ra đỡ cú đánh của tên mặt sẹo.
Thân người va chạm nhau, những luồng gió mạnh không ngừng thổi đến, khiến bầu không khí liên tục dao động, lúc này nếu một người có thực lực yếu kém bị đánh trúng, chắc chắn sẽ bị thương nặng.
Đáng sợ hơn là ở thế ba người liên tục tấn công tên mặt sẹo lại có thể kiên trì phản đòn trong khoảng thời gian lâu như vậy, hơn nữa lại còn có thể đánh trả bất cứ lúc nào, khiến cho ba người họ không thể không rút lui để phòng thủ.
Ba người Dương Hiên vừa đánh vừa kinh sợ, thực lực của tên mặt sẹo biểu hiện ra ngoài càng lúc càng lớn mạnh, trong lòng bọn họ sẽ càng lo lắng hơn, Dương Hiên biết thực lực của tên mặt sẹo rất mạnh, nhưng lại không ngờ lại mạnh đến mức này, ba người cùng nhau tấn công nhưng vẫn chưa thể làm gì được hắn.
“Bùng!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, bốn thân hình lao lên không trung, lùi lại vài trăm mét, bàn chân đạp trêи không khí, mỗi một bước đều phát ra âm thanh chói tai.
Sau khi Dương Hiên đứng vững lại, ngẩng đầu lên nhìn tên mặt sẹo cũng lùi về sau vài trăm mét, sắc mặt hắn cực kỳ u ám, gầm gừ một tiếng trong cổ họng, khóe miệng tràn ra một ít máu tươi.
Xa xa.
“Đã lâu rồi chưa thưởng thức mùi vị của máu tươi, thật là nhớ quá đi!” Tên mặt sẹo ɭϊếʍ khóe miệng, thưởng thức mùi vị máu tươi của mình, dần lấy lại tinh thần.
Hắn ngẩng đầu nhìn đám người Dương Hiên, ánh mắt vốn đang bình tĩnh chợt tối sầm lại, hắn quả thật không ngờ, với sức mạnh tu sĩ Trúc Cơ tầng sáu của hắn lại không làm gì được Dương Hiên và Bạch Y.
Ngay khi tên mặt sẹo đang suy nghĩ về một mớ hỗn động trong đầu, linh khí trong cơ thể đột nhiên rối loạn, sắc mặt hắn đỏ bừng lên, linh khí trêи người bắt đầu bạo động, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung!
“Đáng chết!”
Tên mặt sẹo thầm mắng chửi, vội vàng trấn áp linh khí đang bạo loạn trong cơ thể lại, cảnh giới của hắn cũng vì vậy mà xuất hiện sơ hở, nhận ra được điều này, sắc mặt hắn lộ rõ vẻ tức giận tột độ.
Dương Hiên nhạy bén nhận thấy được sức mạnh của tên mặt sẹo xuất hiện điều bất ổn, theo lẽ thường mà nói, cảnh giới của bản thân sẽ không xảy ra tình huống dao động, chỉ có một tình huống ngoại lệ, đó là tu luyện đột phá vượt cấp, linh khí trong cơ thể không có thực, dẫn tới cảnh giới của bản thân không ổn định, mới có thể xuất hiện tình huống kiểu này.
“Đây chính là tai hại của việc tu luyện công pháp của tên mặt sẹo, xem ra chúng ta vẫn còn cơ hội lấy mạng hắn.”
Dương Hiên có khả năng phát hiện ra, thì Bạch Y cũng nhận ra được điều này, tuy rằng đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng từ đầu đến cuối cảm giác quái dị trong lòng vẫn còn đọng lại, giống như có thể xảy ra điều gì đó, mà anh không thể ngờ tới.
Ánh mắt hai người giao nhau, ngay lập tức hiểu được ý định của đối phương.
Hai tay Dương Hiên về thế phòng thủ, năng lượng rải rác khắp bốn phía bắt đầu hội tụ lại trong lòng bàn tay, linh khí màu xanh chuyển biến thành một cơn gió dữ dội, xoay chuyển xung quanh thân người anh, sức mạnh oai hùng từ từ lan tỏa ra.
Bạch Y nhìn thấy Dương Hiên thi triển chiêu hiểm, không dám chậm chễ, hai tay lập tức bắt đầu chuẩn bị chiêu thức của bản thân!
Còn Ngụy Ngư Nặc ở phía xa cuối cùng cũng tỉnh lại, thấy Dương Hiên và Bạch Y đang đối đầu với tên mặt sẹo, không nghĩ gì nhiều, cô bắt đầu vận động linh khí chuẩn bị ra đòn.
Chỉ thấy hai mắt Ngụy Ngư Nặc chậm rãi nhắm lại, rồi đột nhiên mở ra, hai tay dang rộng từ từ lại khép lại trước ngực, miệng liên tục đọc thần chú, khi thần chú được đọc ra, năng lượng khắp nơi hội tụ sau lưng cô, tạo thành sức mạnh hủy diệt trời đất.
Tay Bạch Y kết thành một dấu ấn, linh khí toàn thân đều hội tụ tới lòng bàn tay phải, sau đó cô đọng lại hiện lên một dấu ấn ngọc, ở trêи đó hai màu đen trắng quay vòng, trông rất huyền diệu.