Chương 188: Giành phụ nữ
Dư âm vẫn chưa kết thúc, giới kinh doanh thành phố Hải Đô hỗn loạn, rất nhiều người đến dự đám tang của Bạch gia, sau khi nhìn thấy thủ đoạn của Ninh Khuynh Thành, trong lòng mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Ngày thứ năm sau đám tang của Bạch gia, cuối cùng, dưới sự hòa giải của cảnh sát, Ninh Khuynh Thành tạm thời bỏ qua cho Lợi Tiếu Thiên.
Tuy nhiên, cho dù là như vậy, trong lòng mọi người, đều đã nhận định chính Lợi Tiếu Thiên là chủ mưu vụ án Bạch gia bị giết hại.
Một trong số những sản nghiệp của Bạch gia có tên là Tuyên Vân Cư, đây là nơi Bạch gia tiếp đãi những vị khách quan trọng. Sau khi cả nhà Bạch gia bị ám sát, ở đây càng ít người tới hơn.
Nhưng hôm nay, mọi người ở Tuyên Vân Cư sắc mặt nghiêm túc, xếp hàng ngay ngắn. Nghe nói, chủ tịch Ninh hôm nay tiếp đãi khách quý.
“Trần tổng, ngài tới rồi.” Một người phụ nữ trong bộ sườn xám bước ra, yểu điệu dựa sát vào cánh tay của Trần Bá Nghiệp.
“Ừ”, Trần Bá Nghiệp khẽ gật đầu, hỏi:” Chủ tịch Ninh đã đến chưa?”
“Cô ấy đang trong phòng Vip, để tôi đưa ngài đi.”
Không biết vô tình hay cố ý mà Trần Bá Nghiệp đặt tay lên nơi mềm mại nhất của người phụ nữ, loại phúc lợi này đối với ông ta mà nói chẳng đem lại ích gì, hôm nay đến, là bàn việc nghiêm túc, nếu không, ông ta thế nào cũng phải đưa cô gái đầy mê hoặc này đi ngủ cùng.
Trần Bá Nghiệp vừa đi vào, Dương Hiên cũng tới ngay sau đó.
Không hề khinh thường anh, trong phòng Vip, Trần Bá Nghiệp gật đầu với Dương Hiên, động tác này, dĩ nhiên không qua mắt được Ninh Khuynh Thành.
Hôm nay Ninh Khuynh Thành đổi trang phục, không còn là bộ đồ đơn giản thông thường nữa, mà là một bộ hán phục màu đen, cả người toát ra khí chất mạnh mẽ, thần sắc rạng rỡ, tốt hơn không ít so với lần trước gặp. Tuy nhiên, Dương Hiên chẳng có hứng thù gì với Ninh Khuynh Thành trước mặt.
Khí chất tương phản với màu đen của trang phục, trông hơi đối lập. Nhưng sau tất cả, cô ta vẫn là người đẹp số một của Hải Đô, chưa nói bên trong, chỉ cần thế này thôi, cũng có thể làm người khác kinh ngạc.
Trong khi Dương Hiên đang chăm chú quan sát Ninh Khuynh Thành, cô cũng đang cẩn thận quan sát lại anh.
Vốn dĩ, theo phỏng đoán của cô, Dương Hiên là nhân vật ngang hàng với Trần Bá Nghiệp, so với địa vị của Trần Bá Nghiệp chắc cũng không chênh lệch là bao.
Nhưng trước tang lễ một ngày, mới hiểu chuyện đã xảy ra giữa hai người bọn họ ở Phan gia.
Nghĩ đến lại thấy rùng mình, Ninh Khuynh Thành thấy tò mò về người đàn ông bí ẩn này, đồng thời cũng hơi cảnh giác. Dương Hiên âm thầm xuất hiện ở Hải Đô, rốt cuộc là có mục đích gì?
Ba con người mang trong lòng suy nghĩ riêng, vẫn là Trần Bá Nghiệp nhìn thấy không ổn, mở lời trước.
“Chủ tịch Ninh, bây giờ Lợi gia đang phản công, bọn họ có nhiều cao thủ Tiên Thiên như thế, chúng ta nên làm thế nào đây?”
“Những việc này, một người phụ nữ như tôi thì có thể làm gì? Các anh cần chuẩn bị nhiều hơn cho vấn đề này mới đúng”. Cô ta nói xong thì chuyển sự chú ý sang Dương Hiên.
Trong ba người họ, chỉ có Dương Hiên là đủ khả năng giải quyết việc này.
Dương Hiên nhún vai, “Các người không thể bảo tôi vô duyên vô cớ giết người chứ? Hiện giờ ở Hải Đô này, thực sự kết thù với tôi chỉ có Chu gia và Mạc gia thôi.”
“Mạc gia từng phái người ám sát tôi, còn Chu gia… trước đây tôi suýt nữa thì bị tai nạn, có lẽ là do họ làm, nhưng hiện giờ với tình hình của chúng ta, không thể tiếp tục gây chiến với những gia tộc này nữa… Nếu không, chỉ với gia sản Bạch gia, đấu không lại đám người bọ họ.”
Dương Hiên phân tích một hồi, Trần Bá Nghiệp gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Ninh Khuynh Thành không vội vàng, cô biết, mặc dù bây giờ Trần Bá Nghiệp và Dương Hiên đang trêи cùng một chiếc thuyền, tuy nói là đồng minh, nhưng tình hình của cô không khác gì so với một mình đơn độc chiến đấu.
“Thế này đi, tôi sẽ chuẩn bị một bữa tiệc trong vài ngày tới, đến lúc đó mời Mạc gia và Chu gia đến, mọi người hòa giải với nhau”. Ninh Khuynh Thành suy nghĩ rất lâu, trong đầu mới nảy ra cách này.
“Tôi thế nào cũng được.” Dương Hiên nói.
“Đồng ý.” Trần Bá Nghiệp gật đầu tán thành.
“Vậy chuyện hôm nay đến đây, giải tán thôi.”
Dương Hiên và Trần Bá Nghiệp cùng nhau rời khỏi Tuyên Vân Cư, Trần Bá Nghiệp nịnh hót nói: “Dương Hiên à, người phụ nữ này tôi cứ cảm thấy chỗ nào đó có vấn đề đấy?”
Dương Hiên cười khẩy, “Ninh Khuynh Thành bây giờ đang muốn tách khỏi sự hợp tác với chúng ta, muốn tìm da hổ, sẽ có lúc tự làm chính bản thân mình bị thương, cô ta không tin tưởng tôi.”
Thương nhân coi trọng lợi nhuận, hợp tác giữa bọn họ không hề có bất cứ ràng buộc nào, nếu như Ninh Khuynh Thành thực sự muốn nuốt lời, Dương Hiên nhất thời cũng không có cách nào với cô ta.
Thậm chí đoạn ghi âm, bây giờ cũng vô dụng rồi.
“Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?”
“Yên tâm, chuyện của Lợi gia còn chưa giải quyết, người phụ nữ này không dám làm thế đâu, hơn nữa hiện giờ đối thủ của Ninh Khuynh Thành, không chỉ có Lợi gia.”
Cùng lúc đó, trong phòng Vip.
Tề Cấm bước vào, đưa cho Ninh Khuynh Thành một chiếc khăn.
Ninh Khuynh Thành lau miệng, dựa vào ghế nhắm mắt một lúc lâu, mới hỏi: “Tề Cấm, anh nghĩ sao về Dương Hiên?”
Tề Cấm bình tĩnh trả lời: “Tôi chỉ là một tên côn đồ, không hiểu nhân tình thế thái.”
“Vậy sao, như thế thì thật quá đáng tiếc, tôi còn nghĩ, anh và Dương Hiên giống nhau ở một số điểm cơ đấy.” Ninh Khuynh Thành nói.
Tề Cấm mỉm cười, không biết bản thân mình để lộ điểm nào có vấn đề.
Mặc dù đã đi theo người phụ nữ này một thời gian, nhưng anh ta vẫn không thể nhìn thấu được cô ta.
Anh ta từng nghĩ đến việc cài đặt thiết bị nghe lén vào điện thoại của Ninh Khuynh Thành, nhưng lần nào cũng đều thất bại. Người phụ nữ này cảnh giác đến mức điện thoại chỉ dùng để gọi điện, mỗi lần nghe xong đều tắt máy, hơn nữa còn cài đặt mật khẩu.
Cẩn trọng quá mức, ắt sẽ mệt mỏi.
“Vậy sao, nói không chừng tôi với người đó lại có chung nguồn gốc cũng nên”. Tề Cấm nói xong, Ninh Khuynh Thành vẫy tay, ra hiệu cho anh ta đi ra ngoài.
Thấm thoát đã hết một ngày, hôm nay là cuối tuần, bầu trời trong xanh, vì thế người ra ngoài đặc biệt đông.
Tin tức Ninh Khuynh Thành mời Chu gia và Mạc gia lan truyền khắp Hải Đô.
Có phải Ninh Khuynh Thành muốn hợp tác với hai gia tộc Chu, Mạc để cùng nhau đối phó với Lợi gia?
Khi Lợi gia biết tin cũng là lúc Lợi Tiếu Thiên mới vừa chạy bộ buổi sáng trong hoa viên.
Người giúp việc đưa khăn cho Lợi Tiếu Thiên lau mặt.
“Lão gia, người của Chu gia và Mạc gia đã xuất phát đến Tuyên Vân Cư rồi.”
Lợi Tiếu Thiên mỉm cười thờ ơ, “Vậy sao, bọn chúng cử ai đến đó?”
“Gia chủ Chu gia và con gái ông ta Chu U Du, còn Mạc gia có Mạc Văn Thanh một mình qua đó.”
Lợi Tiếu Thiên nhướn mày.
“Thú vị đấy, ta nghe nói tên nhãi ranh Mạc Văn Thanh này gần đây đang theo đuổi cô con gái nhà họ Chu.”
“Vâng ạ, Mạc Văn Thanh đã nhiều lần tuyên bố trước đám đông Chu U Du là người phụ nữ của cậu ta, nhưng vị tiểu thư Chu gia mỗi lần như thế đều rất tức giận, không ít lần đã chỉnh đốn cậu ta.”
“Ý cậu là, tên nhãi ranh đó là thật lòng thật dạ theo đuổi sao?”
Người giúp việc cau mày, suy nghĩ một lúc, “Theo lí mà nói, những dịp như thế này, đáng lẽ gia chủ của Mạc gia phải đi trước mới đúng.”
“Thế thì sao?”
“Vì thế, Mạc gia có phải đang nghiêng về phía chúng ta hay không?” Lợi Tiếu Thiên lắc đầu, “Hoàn toàn ngược lại…”
Lí do vì sao Mạc gia chỉ cử Mạc Văn Thanh đi qua đó, thực ra tất cả đều là chủ ý của gia chủ Chu gia, còn mục đích là gì, có thể Mạc Văn Thanh cũng không rõ, nhưng Chu Thanh Vân – gia chủ của Chu gia, chắc chắc sẽ biết.
Thực lực của Mạc gia giữ vững ở vị trí thứ hai, nếu như cùng hợp tác, sợ là còn lợi hại hơn cả Bạch gia trước kia, hành động này còn có ý đồ khác, đúng là mấy con cáo già…
Lợi Tiếu Thiên thầm chửi thề trong lòng, tình hình hiện giờ, ngày càng bất lợi với Lợi gia.
“Chuẩn bị xe, gọi Tiểu Đao, chúng ta đến Tuyên Vân Cư!”
“Nhưng mà lão gia, Ninh Khuynh Thành không mời chúng ta…”
“Cái này không phụ thuộc vào cô ta!”
Lợi Tiểu Đao bị gọi ra, “Bố, chúng ta bây giờ đến Tuyên Vân Cư làm gì thế?”
Lợi Tiếu Thiên trầm mặc một lúc, khóe miệng nhếch lên giễu cợt, “Giành phụ nữ.”
————————