Chương 181: Nhận ra
Cô ta tự cắn môi mình, nhìn người đàn ông thờ ơ trước mặt, trầm giọng nói: “Được, tôi sẽ để cảnh sát điều tra rõ nguyên nhân cái chết của cả gia đình Bạch gia, sẽ cho Bạch gia một câu trả lời, đây vốn là trách nhiệm của tôi với Bạch gia.”
Trong lòng Ninh Khuynh Thành không muốn, nhưng lúc này cũng chỉ có thể đồng ý.
Dương Hiên mỉm cười, lấy di động nhấn vào nút ghi âm.
Gương mặt Ninh Khuynh Thành tối sầm lại.
“Hi vọng Ninh tổng giữ đúng lời hứa, nếu không, tôi không bảo đảm đoạn ghi âm này có lộ ra ngoài hay không.”
Dương Hiên nói xong, không chút do dự quay người bỏ đi.
Hôm nay tới đây thật ra là cho cô ta một đòn phủ đầu.
Bây giờ ở Hải Đô, gia tộc Chu gia và Lợi gia cực kì hưng thịnh, Ninh Khuynh Thành muốn bảo vệ sản nghiệp Bạch gia là chuyện không dễ.
Cộng thêm sự dồn ép của Dương Hiên, người đứng sau chống lưng cho Ninh Khuynh Thành sẽ sớm ra mặt.
Dường như tất cả đều suôn sẻ, nhưng có một chuyện khiến Dương Hiên nghi ngờ đó là tên vệ sĩ Tề Cấm chưa thật sự dùng hết sức của hắn.
Dương Hiên nhận ra, người này chắc là một cao thủ trong giới võ thuật, nhưng lúc nãy lại có vẻ vụng về, nhiều sơ hở, giống như cố ý cho anh cơ hội.
Dương Hiên đang suy nghĩ, đi được vài trăm mét, bất ngờ, một chiếc xe máy nhanh như gió đang lao tới.
“Vèo.”
Rõ ràng là có cảnh báo nhưng chiếc xe không có dấu hiệu giảm tốc độ.
Dương Hiên phản ứng rất nhanh, xoay người nhảy lên.
“Á đù, người nhện à.”
“Đây là công phu lướt trêи mặt nước hả?”
“Tôi biết nó còn có tên gọi khác là Võ Đương Thê Vân Tung!”
Dương Hiên đứng yên tại chỗ, nhìn chiếc xe ở phía xa, suy nghĩ một lát, rồi đi đến thương hội Bá Nghiệp.
Ở Hải Đô, ngoại trừ ba gia tộc lớn ra, thế lực có sức ảnh hưởng tiếp theo chính là bốn thương hội.
Bao gồm thương hội Bá Nghiệp, thương hội Lục Hải, thương hội Long Đằng và thương hội Vân Đỉnh.
Thương hội Bá nghiệp vốn dĩ có thế lực mạnh nhất, bởi vì có Bạch gia chống lưng, tất cả ngành nghề kinh doanh đều được liên kết bởi Bạch gia, nên mới có thể thuận lợi phát triển ở Hải Đô.
Hiện nay, Bạch gia bị lật đổ, thương hội Bá nghiệp cũng đã chịu rất nhiều sự chèn ép, lúc này đã thành đoạn kết của những trào lưu thương hội, có vẻ như bốn thương hội ở Hải Đô sẽ chỉ còn lại ba.
Trong công ty giải trí Bá Nghiệp ở Hải Đô, Trần Bá Nghiệp nhìn tư liệu trêи tay một cách khổ sở, trong mấy ngày này, tập đoàn bọn họ đã bị tổn thất nghiêm trọng, không thể lưu thông tiền mặt và các khoản vay ngân hàng không thể vay được.
“Cốc cốc cốc…”
Tiếng gõ cửa vang lên, nhân viên nòng cốt của thương hội bước vào.
“Trần tổng, đã có kết quả rồi, mười quán bar của chúng ta ở phía nam thành phố đã bị niêm phong.”
“Bốp!”
Trần Bá Nghiệp đập mạnh bàn, lạnh lùng nói: “Ép người quá đáng!”
“Trần tổng, đừng tức giận, cục diện bây giờ, có thể giữ ổn định một thời gian, nếu làm căng quá, có khi sẽ khiến anh em tan rã.”
Trần Bá Nghiệp nhíu chặt mày.
Nếu là người khác nói những lời này, Trần Bá Nghiệp thế nào cũng vả nát miệng hắn, nhưng trước mắt là ai?
Thạc sĩ quản lý tại nước Mễ, một sinh viên tài năng của một trường đại học đẳng cấp thế giới, thương hội Bá Nghiệp có thể phát triển như hôm nay, một nửa dựa vào Bạch gia và một nửa dựa vào Trần Chuẩn.
Do đó, dù có tức giận trong lòng, Trần Bá Nghiệp cũng không dám làm gì người trước mặt.
“Chúng ta còn bao nhiêu quán bar đang hoạt động?”
“Không đến hai mươi.”
Trần Bá Nghiệp dựa lưng vào ghế, trong lòng lạnh lẽo, vốn dĩ, còn dự định tìm hung thủ hại Bạch gia, bây giờ, xem ra, bản thân mình cũng khó bảo toàn.
“Bây giờ đi xem mấy quán bar bị đóng cửa kia, cố gắng tìm ra những điều bất lợi.”
Hai người mới ra khỏi cửa đã thấy nam thanh niên đứng chắn ở cửa công ty.
“Ông chủ Trần, tôi đang muốn đi tìm ông, ông đã xuất hiện, đúng là có duyên.”
…
Ở một quán trà, Dương Hiên thích thú với phong cảnh xung quanh.
Trần Bá Nghiệp và Trần Chuẩn chăm chú nhìn nam thanh niên trước mặt, Trần Bá Nghiệp cũng được coi là người từng trải, vì thế rất nhạy cảm với người có hơi thở tỏa ra mùi máu tanh như Dương Hiên.
Ông ta cảm thấy có lẽ Dương Hiên đã từng giết người.
Hơn nữa, bước đi của Dương Hiên cực kỳ vững chắc, Trần Bá Nghiệp nhận định người này có thể là một võ sĩ!
“Ông chủ Trần cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy, tôi đây không có hứng thú với ông đâu.” Dương Hiên cười cợt nói, sau đó nghiêm túc hỏi, “Ông chủ Trần gần đây đang gặp phiền phức đúng chứ.”
Thật ra, bất cứ ai biết một chút về tình hình ở Hải Đô đều biết chuyện này.
Trần Bá Nghiệp không quá kinh ngạc, gật đầu, “Nếu cậu muốn đến xem giậu đổ bìm leo, tôi nghĩ chúng ta không có gì để nói.”
“Đương nhiên không phải.” Dương Hiên khẽ cười, nói: “Tôi tới tìm ông chủ Trần bàn chuyện hợp tác.”
“Ồ?” Trần Bá Nghiệp lạnh lùng bĩu môi, “Không biết cậu coi trọng thương hội Bá Nghiệp ở điểm nào, hiện giờ Hải Đô, có bao nhiêu người nhòm ngó tài sản của Trần Bá Nghiệp tôi, chắc là cậu chưa điều tra rõ ràng nên mới đến tìm tôi nói chuyện đúng không?”
Trần Bá Nghiệp không tin những lời Dương Hiên nói.
“Ông chủ Trần quá lời rồi, chúng ta cùng chung mục đích, tôi đã điều tra rõ ràng từ trước.” Dương Hiên uống một hớp trà, “Trước khi gặp ông, tôi đã gặp cô gái xinh đẹp nhất Hải Đô, nói thật, vừa gặp cô ấy đã cảm thấy thật khó quên.”
Trần Bá Nghiệp kinh ngạc, ánh mắt dò xét nhìn Dương Hiên từ trêи xuống dưới, “Cậu đi tìm Ninh Khuynh Thành làm gì?”
Dương Hiên khẽ cười, bật đoạn ghi âm.
Trần Bá Nghiệp và Trần Chuẩn đầu tiên là nghi ngờ khó hiểu, cuối cùng, nghe thấy giọng nói của Ninh Khuynh Thành mới sững sờ đờ đẫn, lúc nghe đến mấy câu cuối cùng, Trần Bá Nghiệp nhìn Dương Hiên với vẻ mặt thán phục.
Trần Bá Nghiệp ngơ ngẩn hồi lâu, suy nghĩ lợi hại khi hợp tác với Dương Hiên.
Đúng lúc này….
“Ồ, đây không phải Trần tổng à, hôm nay sao rảnh rỗi đến quán chúng tôi ngồi vậy?” Một giọng nói đầy chế giễu vang lên.
Người đang bước tới dáng vẻ thô tục, miệng rộng mặt rỗ, đôi tai nhếch lên khiến khuôn mặt trở nên to đùng xấu xí, lưng còng xuống với đôi chân vòng kiềng, tướng đi xiêu vẹo, khiến người khác cảm thấy cực kì quái dị, giống như người ngoài hành tinh.
“Ồ, thật trùng hợp lại gặp cậu ở đây.” Trần Bá Nghiệp cười khẩy.
Nghe thấy giọng điệu này, trong lòng Dương Hiên cảm thấy hơi kì lạ, dò xét nam thanh niên trước mặt, thầm nghĩ, người này lấy dũng khí ở đâu ra, tên họ là gì?
Cho dù hắn có đi thẩm mỹ viện trăm vạn lần cũng không thể giống người bình thường được, chứ đừng nói là những người tuấn tú đẹp trai thời trước.
Dương Hiên ngẫm nghĩ, nhớ ra tài liệu về người này, bởi vì dáng vẻ đặc biệt của hắn khiến người khác rất dễ nhận ra.
————————