Rể Quý Trở Về

CHƯƠNG 129

Trước Sau

break

Chương 129: Cắn trả

Viên gia xảy ra chuyện lớn thì liên quan gì đến một người ngoài như anh ta.

Anh ta đến Viên gia để đòi người, Viên gia không giống như bây giờ nâng đỡ anh ta là tốt rồi, còn muốn anh ta ra tay giúp đỡ, đúng là hi vọng hão huyền.

Long Thiên không nhẫn nại trở mình, vuốt ve thân thể mềm mại uyển chuyển trong lòng, không muốn tham dự vào.



Lúc này, cũng không còn nhã hứng gì với người đẹp đang nằm yên tĩnh trong lòng mình nữa.

Mặc dù cô ta chỉ là một người đầy tớ, nhưng cả nhà cô ta đều là người ở của Viên gia, từ bé sinh ra lớn lên và làm việc ở đây, nhà của cô ta cũng chính là Viên gia.

Bây giờ Viên gia có chuyện, người trong Viên gia có thể yên ổn sao?

Nữ giúp việc trực tiếp bò lên, quỳ trêи giường, đôi mắt quyến rũ vẫn còn một giọt nước mắt long lanh đọng lại, nhìn vô cùng đáng thương.

“Long bộ trưởng, Viên gia không xảy việc thật sự gấp gáp, cũng sẽ không kinh động ngài vào lúc này, hãy xem như nể mặt Tiểu Mỹ tối nay hầu hạ ngài tận tâm tận lực, có thể ra tay giúp Viên gia không, cầu xin ngài.”

Nữ giúp việc tên là Tiểu Mỹ, thân hình quyến rũ, cơ thể trắng trẻo hoàn mỹ mang theo một đôi gò bồng đầy đặn, trực tiếp nằm rạp xuống phần eo không mặc áo của Long Thiên, nũng nịu cầu xin.

Trong lòng Long Thiên rực lửa, người phụ nữ này đúng là báu vật trời sinh để câu dẫn đàn ông, ngay cả bản thân cũng hận không thể vuốt ve an ủi cô ta thêm một lần nữa.



Tiểu Mỹ nhận ra dao động của Long Thiên, trong lòng coi thường, cơ thể uốn éo như rắn càng thêm mê hoặc lòng người, ánh mắt ái mộ nhìn Long Thiên.

“Chỉ cần ngài nguyện ý ra tay giúp đỡ Viên gia, Tiểu Mỹ tình nguyện phục vụ ngài cả đời.”

Lúc này tiếng gõ cửa bên ngoài cũng vội vã hơn rất nhiều, đôi mắt Tiểu Mỹ cũng không khỏi lo lắng.

Sau này có một báu vật như vậy bầu bạn bên cạnh cũng không tồi, Long Thiên thoáng cân nhắc, nâng chiếc cằm nhọn của Tiểu Mỹ lên, lau khô những giọt nước mắt trong con ngươi vì lo âu mà không ngừng rơi của cô.

“Thay đồ cho tôi đi.”

Tiểu Mỹ vui mừng đến bật khóc, liên tục gật đầu, những giọt nước mắt cảm kϊƈɦ lặng lẽ lăn xuống.

Long Thiên bên này thu dọn xong trang phục, bước đến phòng khách mới biết được rằng trong một giờ đồng hồ ngắn ngủi, chỗ dựa nền tảng của hai thế hệ Viên gia đều bị phế rồi.


“Là ai, ác độc như vậy? Lại có thể nửa đêm đến Viên gia ra tay tàn độc đến thế?”

Long Thiên ngồi xuống sofa, đối diện với những đôi mắt bi thương và tiếng khóc nỉ non của nhóm người Viên gia đang nhìn về phía mình mà trán trở nên tê dại.

Dường như chỉ người phụ nữ ngủ cùng mình một lần, lại dây dưa đến những rắc rối của Viên gia, được một mất mười.

Vợ của Viên Thuật, Viên lão thái nước mắt rưng rưng, những nếp nhăn nơi khóe mắt tràn ngập thù hận.

“Là Dương Hiên, gần đây nổi lên tại Trung Giang, tên nghiệp chướng phá nát công ty ông nội mình, rồi lại bức chết ông ta……”



Dương Hiên? Tên người này nghe có chút quen tai, Long Thiên vuốt cằm lục lại trong đầu sự quen thuộc này, đột nhiên nhớ ra Dương Hiên không phải là đội trưởng mới đến thuộc đội C của tổ chức Ngọa Long sao? Cũng là người được Hình Minh vô cùng coi trọng, cắt ngang chuyện tốt của anh ta, còn kinh động đến cả phó bộ trưởng của Ngọa Long, người mới mà trước đó tự mình đến Viên gia giúp anh ta giải quyết công việc.

Long Thiên biết được Dương Hiên là ai, trong lòng cũng bắt đầu bực tức, bất kì người đàn ông nào bị gián đoạn vào lúc ‘đêm xuân đáng giá ngàn vàng’ kia, tính khí cũng không thể tốt được.

Mà Dương Hiên còn là một đội trưởng có cấp bậc thấp hơn anh ta, cho dù là đội trưởng đội C, thực lực cao nhất cũng không quá cập bậc Tiên Thiên, vậy mà lại được đích thân Hình Minh lo lắng căn dặn anh ta đến giải quyết chuyện gia đình cho Dương Hiên, hiển nhiên trong lòng Hình Minh, năng lực của Dương Hiên còn cao hơn nhiều so với anh ta.

Dương Hiên muốn khiêm tốn, nói với Hình Minh đừng tiết thực lực thật sự của anh.

Do đó Long Thiên không hề biết tới thực lực thật sự của Dương Hiên, bởi vậy người ở cấp độ luyện khí kì ba như Long Thiên không thoải mái, trong lòng càng thêm đố kị khi Hình Minh trọng dụng một Dương Hiên năng lực không bằng anh ta, lai lịch bất minh như vậy.

“Hiện tại tên ma đầu sát nhân này không hiểu sao lại xông tới Viên gia, vừa đến liền ra tay tàn nhẫn, nếu không phải những phụ nữ trẻ em và người già này trốn nhanh, phỏng chừng cũng không tránh khỏi độc thủ của tên Dương Hiên đó……”

Viên lão thái nói trong nước mắt những hành động ác độc của Chu Dương khiến lòng người vô cùng căm phẫn, thấy sắc mặt của Long Thiên dần trở nên tức giận, còn tưởng rằng một chiêu kϊƈɦ động này của mình có hiệu quả, không nhịn được lại phụ họa thêm, dốc sức than khóc.

Long Thiên vô ý liếc nhìn Viên lão thái người đang vờ vịt bi thảm, trong mắt xẹt qua một tia khinh thường coi rẻ: “Bà không cần nói nữa, chuyện này tôi sẽ giải quyết, cậu ta chẳng qua chỉ là tiểu đội trưởng của Ngọa Long, dựa vào một tiểu đội trưởng nho nhỏ, cũng không dám giở trò trước mặt phó bộ trưởng tôi, cứ đợi tôi bắt cậu ta tới quỳ xuống xin lỗi các người đi.”



Một tiểu đội trưởng nhỏ bé của Ngọa Long cũng dám hung hăng cuồng vọng như vậy, anh ta ngược lại muốn nhìn xem, Dương Hiên làm ra một việc ác độc như vậy còn có thể nhảy nhót trước mặt Hình Minh như thế nào.

Khóe miệng Long Thiên khinh bỉ, hỏi thăm vị trí của Dương Hiên lúc này, từng bước lớn tiến ra ngoài, hướng về phía tầng hầm nơi Lâm Toàn bị giam cầm.

Dương Hiên và Lâm Toàn sau khi tâm sự nỗi lòng với nhau, trái tim lại càng đến gần với nhau hơn sau sự việc lần này.

Nhớ lại vừa rồi hai người thể hiện tình yêu sâu đậm, dựa thật sát để có thể cảm nhận được hình dáng của nhau, trái tim không kìm được sự rộn ràng như trống vang, trong không khí có một tia si mê.

“Chúng ta có phải là nên đi ra rồi không?”

Lâm Toàn có chút e lệ rụt rè tránh khỏi chiếc ôm càng ngày càng trở nên nóng bỏng.

Mặc dù Lâm Toàn đã nhiều ngày không tắm rửa, nhưng dường như cô sinh ra đã mang theo một mùi hương, tươi mát mà ngọt ngào, vô cùng hấp dẫn người khác.

Dương Hiên vùi trong hõm cổ Lâm Toàn hít một hơi thật sâu, dằn mình kìm nén khát vọng trong lòng.

“Đi thôi, chúng ta về nhà trước.”

“Ừm.” Lâm Toàn căng thẳng nhưng cũng mang theo chút thất vọng thở phào một hơi.

Trong tiếng hô kinh ngạc của Lâm Toàn, Dương Hiên bế ngang cô, bước xuống bậc thềm, vừa ra khỏi tầng hầm, liền bị một giọng nói không mấy thiện cảm gọi chặn lại.

“Dương Hiên?”

Dương Hiên sống lưng liền dừng lại, nghiêng người nhìn qua.

Người luyện khí kì ba, Viên gia vậy mà vẫn còn người tu chân đến cấp bậc luyện khí kì 3, điều này vượt qua sự dự đoán của anh.

“Người tu chân của Viên gia?”

Dưới ánh sáng đèn đường, theo bước chân chậm rãi tiến đến của Long Thiên, chiếu sáng ngũ quan của Long Thiên.

Long Thiên lại nhíu mày, từ trêи cao nhìn xuống hét lớn hỏi: “Cậu lại có thể không nhận ra phó bộ trưởng Ngọa Long tôi, chẳng trách rõ ràng biết tôi ở đây giúp cậu làm việc, cậu còn dám ngạo mạn đến độ hành hung giết người.”

Long Thiên không quan tâm tới việc Dương Hiên biết bản thân mình ở đây trước đó hay không, dù sao cho dù không biết, anh ta cũng tính tội danh không tôn trọng cấp trêи lên đầu anh.

Mà Hình Minh vội vàng bảo anh ta đến Viên gia đòi người đến vậy, rõ ràng là muốn cướp người trước khi Dương Hiên tới, đưa người an toàn rời đi, một là tránh khỏi xung đột không cần thiết, hai là càng muốn làm Dương Hiên – người mới đến này an tâm.

Nhưng anh ta đã tính sai sự khẩn cấp trong nhiệm vụ mà Hình Minh giao, không hề đưa người đi ngay, Dương Hiên có lẽ không đợi được đến sự hồi âm của Hình Minh, liền tự mình tới, cũng bởi vậy mới dẫn tới một màn thảm kịch này của Viên gia.

Trong chớp mắt Long Thiên đã hiểu rõ mọi việc, mặc dù hại hai đời Viên gia tàn phế, trong lòng hơi hổ thẹn, nhưng mất bò mới lo làm chuồng, vẫn chưa quá muộn màng, anh ta bây giờ không phải là đang lùng bắt Dương Hiên đến tạ tội hay sao, cũng được tính là đổi lại mấy đêm chiêu đãi cảm ơn của người đẹp.

————————

 

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc