Ranh Giới Công Lý

Chương 7: Bế Tắc Trong Hợp Tác

Trước Sau

break
Buổi sáng ở Đài Bắc, bầu trời xám xịt như sắp mưa, mang theo một cảm giác đè nén bao trùm cả thành phố. Nhan Hiểu Du bước vào văn phòng, vẻ mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt sau một đêm không ngủ. Cô đặt mạnh tập tài liệu xuống bàn, nhưng tâm trí vẫn hỗn loạn, chẳng khác gì bầu trời u ám ngoài kia.
Lời khai của Lưu Quốc Cường, lời chứng của Trần Đại Thuận, cùng với tin nhắn đe dọa kia… tất cả như một vòng xoáy khổng lồ, kéo cô vào sâu hơn mà không có lối thoát.
ŧıểυ Vũ, trợ lý của cô, mang một tách cà phê bước vào, ánh mắt đầy lo lắng.
“Luật sư Nhan, chị đã thức trắng cả đêm rồi phải không?”
Nhan Hiểu Du phất tay, nhận lấy cà phê và nhấp một ngụm. “Vụ án này còn phức tạp hơn tôi nghĩ.”
“Nhưng mà… phía công tố viên…” ŧıểυ Vũ do dự một lát rồi lên tiếng, “Họ vừa nộp thêm một bản kiến nghị, cố gắng bác bỏ yêu cầu tái thẩm của chúng ta.”
“Bác bỏ?” Cô cười lạnh, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao. “Chứng tỏ chúng ta đã nắm được điểm mấu chốt mà họ không muốn chạm đến.”
ŧıểυ Vũ gật đầu, đưa cho cô một tập tài liệu. “Đây là văn bản từ phía công tố. Họ nhấn mạnh rằng nguồn chứng cứ của chúng ta không đáng tin cậy và cho rằng lời khai của Trần Đại Thuận và Lưu Quốc Cường không có đủ giá trị pháp lý.”
Nhan Hiểu Du nhanh chóng lướt qua, những câu chữ được sử dụng vô cùng cẩn trọng, nhưng rõ ràng ẩn chứa sự né tránh. Công tố viên đang tìm mọi cách để ngăn cản vụ án được tái thẩm.
“Họ chỉ đang câu giờ.” Cô hừ lạnh, quăng tập tài liệu sang một bên. “Nhưng chúng ta vẫn chưa có đủ bằng chứng thuyết phục. Tôi cần một bước đột phá mạnh mẽ hơn.”
ŧıểυ Vũ do dự một chút, rồi khẽ nói: “Luật sư Nhan, chị có từng nghĩ đến việc… nhờ đến sự giúp đỡ của đại thẩm phán Hàn Trạch Dực không?”
Nghe đến cái tên đó, bàn tay Nhan Hiểu Du hơi khựng lại.
Trong phòng nghỉ của tòa án, Nhan Hiểu Du đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Hàn Trạch Dực đang ngồi trên sofa trong góc, chăm chú lật xem một tập tài liệu. Anh vẫn giữ vẻ nghiêm nghị thường ngày, bộ vest xám đậm phẳng phiu làm tăng thêm khí chất lạnh lùng và quyền uy.
“Đại thẩm phán.” Cô bước tới, giọng nói mang theo chút thách thức không dễ nhận ra.
Anh ngước lên, ánh mắt bình thản dừng trên người cô. “Luật sư Nhan, hôm nay có chuyện gì đưa cô đến tìm tôi?”
Cô ngồi xuống đối diện anh, đi thẳng vào vấn đề: “Tôi cần anh giúp đỡ.”
Chân mày anh hơi nhướng lên, khóe môi thấp thoáng một nụ cười như có như không. “Cô cần tôi giúp đỡ? Chuyện hiếm thấy thật.”
“Bớt mỉa mai đi.” Cô lạnh lùng lườm anh. “Anh biết rõ vụ án của Lâm Chí Viễn không đơn thuần chỉ là một vấn đề thủ tục. Tôi đã chạm tới một số sự thật bị che giấu.”
Ánh mắt anh thoáng trầm xuống, đặt tập tài liệu xuống bàn rồi ngả người ra sau, nhìn cô chăm chú. “Tôi biết vụ án này không đơn giản. Nhưng luật sư Nhan, cô phải hiểu rằng với tư cách là một đại thẩm phán, tôi cần giữ sự trung lập. Cô nghĩ tôi có thể giúp cô điều gì?”
“Sự trung lập của anh là để bảo vệ công lý.” Cô nhìn thẳng vào mắt anh, giọng nói kiên định. “Nhưng nếu công lý bị quyền lực ȶᏂασ túng và chôn vùi, anh không cảm thấy mình có trách nhiệm làm gì đó sao?”
Ánh mắt Hàn Trạch Dực sâu thẳm như hồ nước lạnh lẽo. Một lát sau, anh thản nhiên nói: “Tôi cần nhiều bằng chứng hơn nữa mới có thể thúc đẩy bất kỳ sự thay đổi nào. Chỉ với những gì cô đang có, vẫn chưa đủ để lay chuyển nền tảng của cả hệ thống tư pháp.”
“Vậy nghĩa là anh từ chối?” Giọng cô mang theo một tia không cam lòng.
Anh không trả lời trực tiếp, chỉ nhếch nhẹ khóe môi, giọng nói bình tĩnh đến mức gần như khiến cô phát điên. “Tôi chỉ muốn nhắc cô rằng, vụ án này không chỉ cần dũng khí, mà còn cần sự kiên nhẫn.”
Một cơn giận vô cớ bùng lên trong lòng Nhan Hiểu Du, cô đột ngột đứng dậy. “Nếu anh định khoanh tay đứng nhìn, vậy đừng trách tôi tự mình lật tung mọi thứ!”
Hàn Trạch Dực cũng đứng lên, bóng dáng cao lớn mang theo áp lực vô hình. Anh cúi đầu nhìn cô, giọng trầm thấp nhưng không cho phép phản bác. “Luật sư Nhan, đây không phải là trận chiến của riêng cô. Những hành động thiếu suy nghĩ chỉ khiến cô rơi vào nguy hiểm lớn hơn.”
Ánh mắt hai người giao nhau, trong đôi mắt cô bùng cháy ngọn lửa không chịu khuất phục. “Tôi không sợ nguy hiểm. Nhưng nếu công lý không được bảo vệ, vậy thì luật pháp còn có ý nghĩa gì?”
Anh im lặng trong chốc lát, rồi khẽ thở dài, giọng điệu có phần mềm mỏng hơn. “Tôi sẽ điều tra thêm… nhưng với điều kiện, cô phải hứa với tôi, đừng hành động liều lĩnh nữa.”
Cô hơi sững người, không ngờ anh lại nhượng bộ. Ngay sau đó, khóe môi khẽ nhếch lên, “Đại thẩm phán mà cũng dễ bị thuyết phục vậy sao? Tôi còn tưởng anh sẽ giữ lập trường đến cùng đấy.”
Anh hừ lạnh một tiếng, giọng nói mang theo chút bất đắc dĩ. “Cô lúc nào cũng giỏi ép người khác phải thỏa hiệp bằng sự cứng đầu của mình.”
Tuy nhiên, khi cuộc hợp tác vừa bắt đầu, những vết nứt cũng dần xuất hiện.
Tối hôm đó, Hàn Trạch Dực chủ động gửi một số tài liệu nội bộ cho Nhan Hiểu Du, giúp cô xâu chuỗi lại các mốc sự kiện trong vụ án. Nhưng khi xem xét kỹ, cô nhận ra rằng, dù các tài liệu rất chi tiết, chúng dường như cố tình né tránh một số điểm mấu chốt.
Cô nhấc điện thoại gọi thẳng cho anh. “Đại thẩm phán, anh đang giấu tôi điều gì phải không?”
Giọng nói trầm thấp của anh vang lên từ đầu dây bên kia. “Luật sư Nhan, tôi đã cung cấp cho cô tất cả những gì có thể công khai.”
“Có thể công khai?” Cô cười lạnh. “Vậy còn những thứ không thể công khai thì sao?”
Anh im lặng trong chốc lát, giọng điệu vẫn điềm tĩnh nhưng mang theo một áp lực vô hình. “Cô phải hiểu rằng, có những chuyện không phải ai cũng có thể tùy tiện chạm vào.”
“Đó không phải là điều anh quyết định, mà là tôi.” Cô đáp, giọng cứng rắn.
Anh khẽ thở dài, như thể không muốn tranh cãi thêm. “Luật sư Nhan, tôi khuyên cô nên dừng lại. Nếu đi quá xa, cô có thể sẽ không chịu nổi hậu quả đâu.”
Cô siết chặt điện thoại, trong lòng dâng lên một cơn giận. “Cảm ơn anh đã nhắc nhở, nhưng tôi chưa bao giờ sợ hậu quả.”
Đầu dây bên kia rơi vào im lặng. Cuối cùng, anh lạnh giọng nói: “Vậy thì tốt nhất cô nên tự bảo vệ chính mình.”
break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại

Báo lỗi chương