“Anh rể, phiền anh quá,” Hứa Khả kéo Khâu Mạn lên xe, còn không quên nháy mắt với cô, ý tứ vô cùng rõ ràng anh rể tớ đẹp trai thật đúng không!
Tim Khâu Mạn đập loạn nhịp, cô liếc nhìn thân hình cao lớn, vạm vỡ cùng gương mặt góc cạnh của anh rể cô bạn thân. Lần đầu tiên cô cảm nhận được thế nào là hơi thở nam tính khiến người ta phải đỏ mặt tim đập. Chỉ đứng gần người đàn ông này thôi, cô đã thấy toàn thân mềm nhũn, chỉ muốn bị hắn đè xuống, để cây hàng thô cứng của người kia hung hăng đâm xuyên, lăng nhục thứ bên dưới đang ngứa ngáy của mình.
“Cảm ơn anh.” Trái tim da^ʍ đãиɠ của Khâu Mạn không ngừng gợn sóng, nhưng cô vẫn giả vờ nghiêm túc ngồi vào xe rồi cất tiếng cảm ơn Từ Thiệu Huy.
Giọng cô gái vừa trong trẻo vừa ngọt ngào, không biết lúc rêи ɾỉ trên giường sẽ còn dễ nghe đến mức nào. Từ Thiệu Huy miên man suy nghĩ, thái độ vốn chỉ là làm cho có lệ của hắn cũng trở nên nhiệt tình hơn. Hắn bắt đầu giới thiệu các điểm tham quan trong thành phố cho hai cô gái trẻ.
Từ Thiệu Huy dẫn hai người đi ăn cơm trước, sau đó lại chở họ đến một vài điểm tham quan nổi tiếng để check-in. Thấy trời đã về chiều, Khâu Mạn không nén nổi sự xao động trong lòng. Nhân lúc Hứa Khả đi vệ sinh, cô lén tháo sợi dây chuyền trên cổ, ném xuống khe gạch gần đó.
“Anh ơi, hình như dây chuyền của em bị rơi rồi,” Khâu Mạn đưa tay sờ lên cổ, cầu cứu Từ Thiệu Huy đang đứng ngắm cảnh bên hồ.
“Anh có thể tìm giúp em được không?”
Đôi mắt to tròn ngấn nước của cô gái trông vô cùng đáng thương, khiến lửa tà trong lòng Từ Thiệu Huy bốc lên ngùn ngụt. Hắn cố nén dòng máu nóng đang rạo rực khắp người mà tỏ ra là một bậc trưởng bối ôn hòa an ủi: “Đừng hoảng, để anh tìm giúp em. Tìm không thấy anh mua tặng em cái khác!”
“Vâng…”
Khâu Mạn khẽ gật đầu, giọng nói có chút nghẹn ngào nũng nịu. Chỉ một lát sau, Từ Thiệu Huy đã tìm thấy sợi dây chuyền dưới đất.
Khâu Mạn vui vẻ cười: “Cảm ơn anh, anh đeo giúp em được không?”
Nói rồi, cô quay người lại rồi cúi thấp đầu để lộ ra chiếc cổ thon dài trắng ngần quyến rũ. Nghe giọng nói vừa nũng nịu vừa quyến rũ ấy, Từ Thiệu Huy đã không cầm lòng được. Hắn cũng không biết cô bạn này của em vợ là bẩm sinh đã lẳng lơ như vậy, hay đang cố tình quyến rũ hắn.
Từ Thiệu Huy chỉ có thể án binh bất động, giúp cô gái nhỏ đeo lại dây chuyền. Cái móc khóa này khá chắc trông không giống có thể dễ dàng tuột ra.
Đang nghĩ vậy, Từ Thiệu Huy bỗng cảm thấy thân dưới của mình chạm phải một thứ gì đó mềm mại, ấm áp và vô cùng khêu gợi. Hắn nhìn xuống thì khóe môi khẽ nhếch lên.
Cô gái nhỏ đang vểnh cặp mông tròn lẳn, căng mẩy như trái đào mật, cố tình cọ tới cọ lui vào thân dưới của hắn. Cây hàng vốn đã phải cố kiềm chế của hắn giờ đây càng cương cứng vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này hằn rõ lên qua lớp quần.