Quý Ông Dữ Dội

Chương 5: Quý ông dữ dội

Trước Sau

break

Lancer híp mắt: “Kỹ năng diễn xuất của ngươi rất kém.”

Hai người đang nói chuyện thì xe ngựa dừng lại, bên ngoài vang lên tiếng người đánh xe: “Đại nhân, đến rồi.”

Lancer nắm dây xích, kéo Molly xuống ngựa. Cô quấn chặt tấm thảm, nhìn trang viên rộng lớn trước mặt, cảm thán một chút.

Lancer giao cô cho người hầu đang đợi ngoài cửa, người hầu này dường như không hề ngạc nhiên khi thấy hắn đưa một người phụ nữ về nhà, chỉ là hơi tò mò với vẻ bề ngoài của cô mà thôi. Nhưng mà, người hầu cũng chỉ nhìn cô nhiều hơn một chút, sau đó đưa cô đi tắm rửa.

Molly đã nằm trên mặt đất và trong lồng rất lâu, toàn thân bẩn thỉu, người hầu tắm táp cho cô, kỳ cọ tỉ mỉ như đang rửa nồi vậy.

Sau khi tắm xong, bọn họ đưa cho cô một bộ trang phục nữ bộc.

Molly tiếp nhận bộ quần áo này, nhìn tới nhìn lui đều cảm giác giống như là bộ quần áo hầu gái trong những bộ truyện tranh vậy.

Molly nhìn bộ quần áo này, cảm thấy cũng khá đẹp, mặc vào cũng không đến nỗi, nhưng mà điểm mấu chốt chính là... Bọn họ không đưa cho cô đồ lót.

Cô đến hỏi người hầu, kết quả bọn họ lại lắc đầu, nói không cần.

"..."

Được rồi, cô thỏa hiệp, dù thế nào đi nữa thì vẫn còn tốt hơn là trần truồng. Sau khi nghĩ như thế, Molly cũng không cảm thấy khó tiếp nhận chuyện này nữa.

Sau khi thu xếp xong mọi việc, người hầu đưa cho cô một ít đồ ăn, bánh mì cứng đến đau cả răng mà một bát súp khoai tây có mùi vị kỳ quái. Cô nhìn những món ăn đơn sơ này, bắt đầu hoài niệm thế giới cửa mình.

Tôi muốn ăn tôm, muốn ăn lẩu, muốn uống trà sữa...

Cô âm thầm kêu gào trong lòng, nhưng bụng cô đói đến cồn cào, cho dù không thích thì vẫn phải nhắm mắt nhắm mũi mà nuốt vào.

Người hầu đưa cho cô một ly nước súc miệng, sau khi mùi vị kỳ lạ trong miệng tan đi, Molly càng thêm quyết tâm, mình nhất định phải nhanh chóng tìm được biện pháp trở về.

Ăn uống tắm rửa xong xuôi, cô được đưa vào một gian phòng. Gian phòng này rộng rãi và trống trải vô cùng, ngoại trừ một chiếc giường, một bể bơi mà mấy cây cột phù điêu thì không còn bất cứ đồ trang trí nào khác.

Nhưng lại có rất nhiều phụ nữ.

Những người phụ nữ này đều xinh đẹp vô cùng, tóc và con ngươi cũng có đầy đủ màu sắc. Molly cảm thấy vô cùng mới lạ, nhưng mà ở quốc gia này, tóc và con ngươi có màu sắc khác nhau cũng là chuyện bình thường. Cô cảm thấy, so với bọn họ thì bề ngoài của cô thực sự rất bình thường, chẳng khác nào dị loại.

Nhưng mà, những người phụ nữ này nhìn vẻ mặt hơi ngốc trệ, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng.

Bọn họ đều lẳng lặng co quắp trong góc tường, giống như đang chờ đợi cái gì.

Molly tiến lên chào hỏi bọn họ, nhưng căn bản không một ai đáp lại. Cô đành phải ngượng ngùng thả tay xuống.

Sắc trời dần tối, Molly ăn uống no đủ, lúc này bắt đầu cảm thấy hơi buồn ngủ.

Cô nhìn những người phụ nữ kia, hỏi: “Tôi có thể ngủ trên chiếc giường này không?”

Những người phụ nữ kia nghe cô hỏi như vậy thì nhìn cô như nhìn đấng cứu thế, vội vàng trả lời: “Đương nhiên, cô cừ tùy ý.”

Mặc dù thái độ của họ khiến Molly cảm thấy kỳ quái, nhưng cô bị dày vò một ngày thực sự mệt mỏi lắm rồi, thế là cũng không suy nghĩ gì nữa, nhanh chóng lên giường đi ngủ.

Ưm... Mặc dù ăn không được ngon, nhưng cái giường này thì lại vô cùng thoải mái.

Chờ sau khi cô chìm vào giấc ngủ, những người phụ nữ kia bắt đầu châu đầu ghé tai, thì thầm to nhỏ: “Hi vọng cô ta có thể chống đỡ được, như vậy thì chúng ta sẽ không sao rồi...”

“Nhưng nhìn dáng vẻ gầy yếu kia của cô ta, tôi cảm thấy chắc không kiên trì được bao lâu đâu.”

"Đúng vậy.”

Sau vài phút nói chuyện, sắc mặt của những người phụ nữ ở đây giống như bị mây đen bao phủ: “Tôi muốn sống...”

“Tôi cũng vậy, hu hu hu...”

Mấy người bắt đầu thấp giọng khóc nức nở.

 

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc