Triệu Ngu khẽ cười ra tiếng: “Hình như là Phó chủ tịch Tiết một mực muốn nói rõ sự thật cho anh ấy biết, tại sao giờ lại đổ lỗi lên đầu tôi rồi?”
Đổi trắng thay đen, cưỡng từ đoạt lí, kết quả còn bày ra bộ dáng thản nhiên như vậy.
Sau khi tan làm, hai người cùng nhau trở về biệt thự, vừa mới vào trong thì Tiết Trạm liền đè cô nơi cửa, xốc váy lên, kéo qυầи ɭσ"ȶ cô xuống, ngay cả màn dạo đầu cũng không làm mà đã để ƈôи ȶɦϊ.t chưa cương cứng ở trước miệng ŧıểυ huyệt cô.
Người đàn ông này dù cho đối mặt với bất cứ việc gì thì cũng đều có thể giữ được vẻ bình tĩnh, nhưng mà vẫn vì cô mà phá lệ.
Tiết Trạm không trả lời mà cúi đầu hung hăng hôn Triệu Ngu, dùng sức chà sát ở trêи môi cô, ngậm lấy lưỡi cô mà dùng sức ɭϊếʍ mút, chỗ riêng tư của hai người đang trần trụi cọ sát nhau đã nổi lên phản ứng, anh lúc này mới thẳng lưng, đẩy hông nhanh chóng tiến vào bên trong cô.
Giống như là đang đánh giá lẫn nhau, cô co rút vách tường thịt lại gắt gao xoắn lấy phân thân của anh, anh lại dùng hết sức lực mà đấu đá lung tung ở trong ŧıểυ huyệt đang ướt dầm dề của cô, đôi tay nắm lấy một luồng nhũ thịt của cô rồi không chút thương tiếc mà vuốt ve nhào nặn.
Từ phía sau cửa tới sô pha rồi lại đến phòng tắm, anh đè nặng cô thay đổi các loại tư thế, một lần lại một lần đưa cô lên cao trào, lại còn bắn tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ vào trong chỗ sâu nhất của ŧıểυ huyệt cô.
Triệu Ngu nhất thời không còn sức lực, chỉ có thể thở hổn hển mà ghé người dựa vào bồn rửa mặt, xuyên qua gương mà nhìn khuôn mặt đang ngập chìm trong tình ɖu͙ƈ của anh và cười nói: “Là anh phục vụ tôi ngủ 3 tháng chứ không phải là tôi phục vụ anh ngủ 3 tháng, nếu Phó chủ tịch Tiết còn thô lỗ như vậy, tôi liền biến 3 tháng thành nửa năm.”
Tiết Trạm nhàn nhạt mà nhìn cô một cái, sau đó kéo cô xuống dưới vòi sen, không nói một lời mà lại bắt đầu một hồi làm tình mãnh liệt.
Hình thức ở chung ngày hôm sau cũng vẫn giống như vậy.
Ở công ty, quan hệ của bọn họ là cấp trêи và cấp dưới, nhưng khi về đến biệt thự, hai người liền bắt đầu làʍ t̠ìиɦ không ngừng nghỉ.
Triệu Ngu thật sự cực kỳ thích bộ dạng mất đi lý trí cùng trêи mặt tràn đầy vẻ bất mãn và tức giận này của anh, kéo được một người đàn ông như vậy xuống phàm trần, thật đúng là một việc khiến cho người ta cảm thấy rất thành tựu.
Buổi sáng ngày thứ ba, Tiết Trạm mang theo Cố Thư Dương tham gia một hội nghị của ngành, sau khi kết thúc thì chỉ có Cố Thư Dương một mình trở về công ty.
Khi Triệu Ngu nhận được điện thoại thì đã đến giờ cơm trưa, Tiết Trạm nói cô trở về biệt thự, cô vừa mới vào cửa liền nhìn thấy anh trầm mặt ngồi trêи sô pha phòng khách ở lầu một.
Triệu Ngu coi như không có gì mà đi vào, cười nói: “Mới giờ này đã kêu tôi trở về, Phó chủ tịch Tiết thật đúng là đói khát a.”
Tiết Trạm chỉ lên bàn: “Thứ này, hẳn là cô không lạ gì nhỉ?”
Thấy sự biến hóa đột ngột trêи khuôn mặt cô, Tiết Trạm cười lạnh: “Biết tôi tìm thấy ở đâu không? Trêи bồn cầu nhà vệ sinh trong phòng ngủ ở lầu hai. Có phải cô sẽ nói với tôi rằng, là cô lúc uống thuốc không cẩn thận mà làm rớt? Bắt đầu từ khi nào mà cô lại thích chạy vào nhà vệ sinh để uống thuốc?”
Triệu Ngu sửng sốt nửa buổi mới nhìn thẳng vào anh: “Ý của anh là, tôi cố ý lừa anh, không cho anh mang áo mưa, kêu anh bắn vào bên trong, tìm đủ mọi cách để có thai con của anh?”
Dứt lời cô liền xoay người đi ra ngoài nhưng lại bị anh lôi trở về.
Ngay khoảnh khắc cô ngã dựa vào ngực anh, miệng cô cũng bị anh nhéo má dùng sức mở ra, ngay sau đó một viên thuốc lớn hơn bị nhét vào.
Cô biết đó là thuốc tránh thai khẩn cấp, trong vòng một năm, cô đã uống rất nhiều lần.
Gian nan nuốt viên thuốc xuống, cô lại nhìn anh cười cười, mồm miệng không rõ nói: “Vừa lòng chưa?”
Con ngươi anh sớm đã đỏ lên, hốc mắt cô cũng giống vậy, chất chứa đầy nước mắt, chỉ là tươi cười vẫn luôn ở trêи mặt chưa từng tan đi, cho dù nước mắt đã tràn ra từ khóe mắt nhưng cô vẫn bình tĩnh nhìn anh mà cười như cũ.
Hai bàn tay đang nắm lấy má cô chậm rãi buông ra, bởi vì dùng sức quá lớn nên đã làm cho gương mặt trắng nõn của cô lưu lại mấy vết hồng hồng.
Tiết Trạm chỉ cảm thấy, mấy vết hồng hồng cùng tươi cười lúc này của cô đều chói mắt tới không chịu nổi.
Ngay sau đó, anh cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài, đạp cửa mà ra.
Buổi chiều còn có hội nghị cần tham gia, lúc Tiết Trạm đến công ty cũng vừa kịp giờ.
Chỉ có điều, tài liệu anh cần cho hội nghị lần này vốn giao cho Triệu Ngu chuẩn bị, nhưng lúc này cô lại không có ở đây.
Tư liệu có thể tìm trêи máy tính của cô, nhưng anh vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Trước mắt không ngừng hiện lên hình ảnh tươi cười mang theo nước mắt của cô, là ánh mắt lạnh băng mà anh chưa bao giờ từng thấy trêи gương mặt cô.
Hội nghị chỉ diễn ra trong 2 tiếng đồng hồ nhưng anh lại cảm thấy lâu đến mức giống như là 2 năm.
Chờ tới khi hội nghị kết thúc, anh vẫn không nhịn được mà sau khi tan làm liền trở về biệt thự, chỉ là khi mở cửa ra, anh bị cảnh tượng trước mắt làm sợ hãi cùng sửng sốt.
Trong lòng trở nên căng thẳng, Tiết Trạm liền vọt lên trêи lầu, đẩy cửa phòng ngủ ra liền thấy, bên trong trống rỗng, không có bất kể ai.
“Triệu Ngu!” Từ lầu hai đến lầu ba, lại trở lại lầu một, anh liên tiếp gọi cô, nhưng không có ai trả lời.
Một dự cảm không lành trong nháy mắt từ trong trái tim lan tràn ra, anh nhanh chóng lấy di động ra và gọi đi, tới lần thứ ba mới có người nghe.