Đây là một quán món cay Tứ Xuyên, người mở quán ăn là một cặp vợ chống nhỏ đến từ Tứ Xuyên, mặt tiền cửa hàng không lớn, nhưng bởi vì khẩu vi đồ ăn khá chính tông, cho nên kinh doanh cũng không tệ lắm. Thấy An Tại Đào rất quen thuộc chào hỏi bà chủ, mày Lãnh Mai vô tình cau lại, thầm nghĩ tại sao người này một chút quan niệm thân phận cũng không có, xem ra ngay cả địa phương nhỏ này hắn cũng thường đến.
An Tại Đào đúng là thường xuyên đến, gần đây cơm chiều của hắn bình thường đều giải quyết ở tiệm cơm này, cho nên đã là khách quen.
Bà chủ đầu không cao, nước da hơi ngăm đen nói giọng đặc Tứ Xuyên, cười tới đón:
- Chủ tịch huyên An, ngài lại tới ăn cơm rồi, sao hôm nay tới muộn vậy?
- Ha ha, tăng ca mở hội, chậm chút. Ừ, bà chủ, tùy tiện mang vài món ăn sở trường của hai người đi!
An Tại Đào lơ đễnh khoát tay áo, quay đầu nhìn Lãnh Mai:
- Ồ, đúng rồi, cô có thể ăn được cay hay không?
Lãnh Mai thở dài:
- Cũng được.
Lãnh Mai nói xong dùng ánh mắt không thể tin nổi liếc An Tại Đào một cái, sau khi ngồi xuống cúi đầu nói:
- Bọn họ biết anh là Chủ tịch huyện?
- Đúng vậy, làm sao vậy?
An Tại Đào cười cười.
- Anh...
Khóe miệng Lãnh Mai co rún, hết chỗ nói rồi. Mày liễu của cô nhẹ nhàng giật giật, rốt cuộc không nói gì, chỉ im lặng ngồi đó, tùy ý đánh giá bài trí trong tiệm cơm.
Tuy rằng cô không cho là đúng đối với hành vi “không để ý thân phận” của An Tại Đào, nhưng không muốn bởi vì loại việc nhỏ này liền phá hủy “quan hệ hòa hợp” thật vất vả mới thành lập giữa hai người.
An Tại Đào đương nhiên biết Lãnh Mai suy nghĩ gì trong lòng. Cô không chỉ tâm cao khí ngạo, còn có ý thức quan niệm cấp bậc mãnh liệt, tuy rằng trường hợp công khai sẽ thường xuyên làm ra thái độ thân dân, nhưng kỳ thật đáy lòng là cao cao tại thượng nhìn xuống dân chúng. Điều này cũng khó trách Lãnh Mai, đối với người xuất thân vốn đã ưu việt như cô mà nói, các cô tự nhiên đã chia cắt mình khỏi quần thể cây cỏ bình thường ---- mà trên thực tế, đây cũng là hai thế giới khác nhau.
An Tại Đào cũng không giống. Thứ nhất có liên quan tới xuất thân của hắn, thứ hai có liên quan tới tính cách của hắn, hắn cũng không cảm thấy một Chủ tịch huyện như hắn có gì quá giỏi. Trong quan trường bè lũ xu nịnh, luôn đội một tấm mặt nạ, mà ở chung với dân chúng phố phường đối với hắn mà nói, cũng là một loại thả lỏng khó được.
Ngay từ lúc đầu, bà chủ nơi này cũng không phát hiện hắn chính là Chủ tịch huyện An thành công đỉnh điểm hiện giờ. Nhưng sau đó An Tại Đào tới nhiều, bà chủ liền nhận ra hắn chính là Chủ tịch huyện thường xuyên xuất hiện trên TV. Cả gan hỏi, kết quả An Tại Đào cũng không phủ nhận, thường xuyên qua lại, cũng liền quen thuộc.
...
...
An Tại Đào quay đầu đi, không kìm nổi mỉm cười. Hắn cảm thấy đêm nay dường như hơi quái dị, chỉ cùng Lãnh Mai đi ra ăn một bữa cơm, liền làm mra động tĩnh lớn như vậy, liên tục không ngừng gặp người quen.
Lý Kiệt và vợ đã đăng ký nhưng chưa cử hành hôn lễ là Phùng Viện Viện, an vị tại một bàn đối diện hai người, Lý Kiệt đang dùng ánh mắt vui vẻ và bất ngờ quăng tới đây.
Lý Kiệt đã vào Phòng Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới, dưới vận tác của An Tại Đào, gã làm một chức Phó cương vị trung tầng tại Phòng Xúc tiến đầu tư. Tuy rằng gã là “người mới”, nhưng lúc trước gã chính là Phó Tổng công ty Dương Quang, vào chính quyền trở thành cán bộ trung tầng, mọi người cũng sẽ không kỳ quái trong lòng.
Từ khi An Tại Đào và Lãnh Mai vừa vào cửa, Lý Kiệt liền nhận ra Lãnh Mai. Cũng bởi vì như vậy, gã mới do dự mà không chủ động đi tới chào hỏi An Tại Đào. Hiện giờ thấy An Tại Đào mỉm cười, chỉ biết không sao, lúc này mới vội vàng dắt Phùng Viện Viện đứng dậy đi tới, cùng nhau cung kính nói:
- Bí thư Lãnh, Chủ tịch huyện An! Hai người cũng tới nơi này ăn cơm sao!
Lãnh Mai ngẩn ra, liếc mắt đánh giá hai người một cái, lại nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào cười ha ha:
- Lý Kiệt, sao hai người cũng muộn như vậy mới đến ăn cơm? Ha ha, tới, nếu gặp, liền ngồi cùng nhau đi.
An Tại Đào ra hiệu bằng mắt với Lý Kiệt. Lý Kiệt hiểu được, An Tại Đào đây là sáng tạo một cơ hội cho gã tiếp cận và quen biết Bí thư Huyện ủy Lãnh Mai, gã âm thầm cảm kích trong lòng. Nhưng nhìn thần sắc lạnh lùng không mặn không nhạt của Lãnh Mai, gã và Phùng Viện Viện liền hơi xấu hổ, cũng không biết có nên ngồi hay không.
- Bí thư Lãnh, Lý Kiệt vốn là Phó Tổng Giám đốc công ty Dương Quang, trước tết âm lịch thi vào chính quyền, hiện giờ làm việc tại Phòng Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới, vị này là chính là Phùng Viện Viện vợ mới cưới của cậu ta, đang làm việc tại Phòng Khai phá Cục Tài chính.
An Tại Đào giới thiệu đơn giản một chút:
- Lý Kiệt là em trai một đồng sự khi tôi còn công tác ở Báo Tân Hải Thần, cũng là bạn của tôi, ha ha.
Nếu An Tại Đào không thêm vào một câu phía sau này, Lãnh Mai quả thật chưa chắc đã coi hai người Lý Kiệt ra gì, nhưng nếu An Tại Đào nói như vậy, đối với Lãnh Mai một lòng muốn “phát triển” tiếp cùng An Tại Đào mà nói, cô không thể không cho An Tại Đào vài phần mặt mũi.
Dường như cảm thấy cảm xúc dao động trong lòng mình, Lãnh Mai âm thầm đỏ mặt. Cô thở dài một cái, khuôn mặt lạnh lùng dần lộ ra một nụ cười thản nhiên, cố gắng thả lỏng giọng nói, dịu dàng, cười cười:
- Ồ, hóa ra là đồng chí của khu kinh tế mới, tới, hai vị cùng nhau ngồi đi.
...
...
Tuy rằng Lãnh Mai tận lực hạ thấp người, nhưng cao ngạo và thanh cao trong lòng vẫn khiến chô không thể nói chuyện thế nào. Cô nhiều lắm là ngẫu nhiên nói vài câu với Phùng Viện Viện, phần lớn thời gian đều tự ăn đồ ăn, sau đó yên lặng nghe An Tại Đào và Lý Kiệt đối thoại.
Ngay từ đầu câu nệ, tới sau rồi, Lý Kiệt cũng dần thả lỏng xuống. Dù sao gã cũng đã làm người quản lý cao tầng của xí nghiệp, gặp nhiều quen mặt, đối với Lãnh Mai cũng chỉ có khẩn trương trong nháy mắt mà thôi.
Đề tài cũng không biết như thế nào lại vây quanh vấn đề rượu nghiệp Quy Ninh. Thật ra An Tại Đào cũng chỉ là thuận miệng, nhưng sau khi Lý Kiệt nghe xong nói một phen lại khiến hắn sáng mắt, trong lòng đột nhiên lộ ra một ý niệm cổ quái.
- Lý Kiệt, vừa rồi cậu nói có thật sự hay không? Rượu trắng pha chế là bí mật sản xuất công khai trong ngành? Sao cậu lại biết được?
Nghe xong lời Lý Kiệt nói, An Tại Đào quả thật cảm thấy hơi bất ngờ. Mặc dù hắn có ưu thế tin tức tái sinh, nhưng dù sao hắn không phải thượng đế vạn năng, không có khả năng chuyện gì đều hiểu, đều tinh thông, cũng có rất nhiều tin tức lĩnh vực hắn không biết, ví dụ như quy tắc ngầm ngành ủ rượu này. Lúc trước Trương Quốc Lực cũng biện xưng pha chế rượu trắng là quy tắc ngầm của ngành sản xuất, nhưng An Tại Đào cũng không để trong lòng, cho rằng chẳng qua Trương Quốc Lực nói xạo mà thôi, nhưng vừa rồi Lý Kiệt nói như vậy, lại gợi lên hứng thú mãnh liệt cho An Tại Đào.
Không chỉ là An Tại Đào, ngay cả Lãnh Mai, cũng dựng lỗ tai lên lắng nghe.
- Anh An, lúc tôi ở Tân Hải không phải đi làm ở công ty cung cấp hệ thống nước uống sao, nhà máy rượu huyện Cao Lãm là một xí nghiệp gia nhập cổ phần tập đoàn cung cấp hệ thống nước uống Tân Hải, lúc ấy tôi ở văn phòng, thường xuyên qua lại, còn ở tại nhà máy rượu kia hơn nửa năm, đối với quy trình sản xuất và quản lý nhà máy rượu này cũng ít nhiều hiểu rõ một chút ---- có thể anh còn không biết, tất cả nhà máy rượu lớn nhỏ trong tỉnh Đông Sơn chúng ta có vài trăm nhà, gần như mỗi huyện đều có nhà máy rượu. Chỉ là tuy nhà máy rượu nhiều, nhưng đều không hình thành quy mô, năng lực sản xuất cũng không lớn, cũng không có kỹ thuật trung tâm, trên cơ bản đều mua rượu lẻ từ Tứ Xuyên về pha chế thành rượu thấp độ dán tên tiêu thụ, đây căn bản không phải bí mật gì cả.
Lý Kiệt cười ha ha:
- Chẳng qua, dân chúng không nhất định biết đâu.
Hiện giờ Lý Kiệt cũng không phải thằng nhóc chưa ráo máu đầu cái gì cũng không hiểu trước ia, trải qua kiếp sống quản lý cao tầng xí nghiệp 2 năm, gã đã hơi thành thục, phương diện quản lý xí nghiệp cũng có giải thích và ánh mắt độc đáo của mình.
Gã cười ha ha lại nói:
- Anh An, bài báo của Nhật báo Kinh tế tôi cũng xem qua, cá nhân tôi cho rằng, phóng viên viết bài thật ra cũng là người thường, bản thân bọn họ cũng không hiểu! Bọn họ nhắm vào đơn giản là hai “huyệt vị” lớn của rượu nghiệp Quy Ninh: thứ nhất, rượu nghiệp Quy Ninh không có bao nhiêu năng lực sản xuất, căn bản không xứng trở thành “vua quảng cáo CCTV”; thứ hai, rượu trắng Tư Hà đều là mua rượu từ Tứ Xuyên đến pha chế, cho nên chất lượng sản phẩm của rượu nghiệp Quy Ninh nhất định có vấn đề. Loại logic này hoặc kia thật ra rất hoang đường, có lẽ suy nghĩ ban đầu khi phóng viên viết bài không phải như thế, nhưng phần lớn độc giả chắc chắn đều hiểu theo như vậy... Đây là một con đường sai lầm của dư luận!
Trước mắt An Tại Đào sáng ngời, trong lòng đột nhiên nhảy lên. Hắn thật không ngờ, trong lúc vô ý nói vài câu tào lao với Lý Kiệt, không ngờ khiến hắn thông suốt. Đây đại khái chính là cố tình trồng hoa hoa không mọc, vô tâm cắm liễu liễu thành rừng đi.
Lý Kiệt “điểm đúng chỗ mấu chốt” chẳng những hiến An Tại Đào phấn chấn, cũng khiến Lãnh Mai nhìn gã với cặp mắt khác xưa. Lúc này cô mới cười cẩn thận liếc mắt đánh giá Lý Kiệt một cái, trong lòng âm thầm khen ngợi.
- Ha ha!
An Tại Đào cao giọng cười:
- Bà chủ, lấy hai chai bia tới ---- Lý Kiệt, tới, uống với tôi một chén.
Ăn uống hơn một giờ, lúc rời khỏi quán cơm nhỏ, đã là đêm khuya. Trong đó, An Tại Đào và Lý Kiệt cùng đi nhà vệ ính, sóng vai đi tiểu, An Tại Đào đột nhiên cười cười:
- Lý Kiệt, cậu có hứng thú quản lý nhà máy rượu hay không?
Lý Kiệt sửng sốt, mơ hồ đoán được dụng ý của An Tại Đào. Nhưng gã mới từ xí nghiệp đi vào chính quyền, sao có thể đồng ý trở lại xí nghiệp, thần sắc hơi khó xử.
An Tại Đào cười ha ha liếc Lý Kiệt một cái:
- Chúng ta không phải người ngoài, Lý Kiệt... Cậu phải biết rằng. Lúc trước tuy rằng cậu là Phó Tổng công ty Dương Quang, nhưng là ngoài biên chế ---- nhưng rượu nghiệp Quy Ninh lại là một doanh nghiệp nhà nước, hiện giờ cậu có thân phận chính quyền, lại đi vào đó nhậm chức, là có cấp bậc hành chính, cũng là cán bộ quản lý Huyện ủy... Cậu trở về suy nghĩ cẩn thận một chút, tốt nhất buổi sáng ngày mai cho tôi một câu trả lời thuyết phục!
...
...
An Tại Đào thình lình nảy ra một ý niệm trong đầu, ngay khi cùng Lãnh Mai chậm rãi trên đường trở về cùng trao đổi ý kiến một chút, đạt thành nhận thức chung. An Tại Đào cố ý để Lý Kiệt đi rượu nghiệp Quy Ninh trước làm một Phó Tổng, sau đó chờ quen thuộc tình hình, lại giao toàn bộ rượu nghiệp Quy Ninh cho hắn. An Tại Đào cảm thấy, Lý Kiệt có vài năm kinh nghiệm làm quản lý cao tầng xí nghiệp, lại rất có thiên phú phương diện quản lý xí nghiệp, nếu để hắn đi rượu nghiệp Quy Ninh, có lẽ chính là một lựa chọn thích hợp.
Đương nhiên, quan trọng nhất là, trong lòng An Tại Đào, Lý Kiệt so với những người khác càng khiến hắn yên tâm.
Lãnh Mai cũng không hiểu biết Lý Kiệt thế nào, chẳng qua đêm nay Lý Kiệt để lại cho cô ấn tượng tốt đẹp. thêm nữa, hiện giờ cô đã mất đi chủ ý, sinh ra tín nhiệm và ỷ lại mù quáng nào đó đối với An Tại Đào, nếu An Tại Đào đề nghị như thế, cô chỉ thoáng do dự một chút, cũng cười đáp ứng.
Buổi sáng ngày hôm sau, Phùng Viện Viện liền thúc giục Lý Kiệt gọi điện cho An Tại Đào. Phùng Viện Viện cảm thấy có thể đi doanh nghiệp nhà nước làm nhân vật số một, vừa có cấp bậc lại có ích lợi thực tế, là một vị trí không tồi. Tuy rằng hiện giờ rượu nghiệp Quy Ninh gặp phải nguy cơ thật lớn, nhưng không ai biết, ở huyện và ở thành phố không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không để doanh nghiệp này suy sụp.
- Anh ở cơ quan còn không biết ngày tháng năm nào mới lên được cấp Trưởng phòng, nhưng anh đi rượu nghiệp Quy Ninh, lập tức chính là cán bộ quản lý Huyện ủy cấp Trưởng phòng. Cái gọi là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, anh tùy tiện kiếm chút nước luộc cũng đủ chúng ta ăn uống cả đời.
Đây là lời Phùng Viện Viện nói với Lý Kiệt, không thể không nói, “quan điểm” của người phụ nữ này thật sự cực kỳ chính xác.
Mà cho dù rượu nghiệp Quy Ninh xong đời, bằng vào quan hệ giữa Lý Kiệt và An Tại Đào, hắn cũng sẽ lại an bài một vị trí cho Lý Kiệt. Đương nhiên, thông minh như Phùng Viện Viện, cô đã nhìn ra được, An Tại Đào đây là muốn Lý Kiệt tới thay hắn làm chút gì đó, với Lý Kiệt mà nói, không thể “không nhìn thấy”.
Buổi sáng ngày hôm sau, Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật huyện Quy Ninh do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Hồ Linh Linh dẫn đầu, gióng trống khua chiêng mà tiến vào tập đoàn công ti rượu nghiệp Quy Ninh. Mà tổ công tác do các bộ phận tài chính, thuế vụ, đất đai, kiểm toán liên hợp tạo thành, dưới sự dẫn dắt của Phó Chủ tịch thường trực huyện Cổ Trường Lăng dẫn dắt tiến vào lưu lại.
Trương Quốc Lực và một Phó Tổng Chu Vận bị tạm thời cách chức nhận điều tra, Giám đốc hành chính Cường Tiểu Cương và mười mấy người bị cảnh sát tạm giam mangn đi, trong nhất thời rượu nghiệp Quy Ninh ngừng sản xuất chỉnh đốn, ở vào giai đoạn bấp bênh loạn trong giặc ngoài.
Buổi chiều, Huyện ủy bổ nhiệm tổ chức và UBND huyện bổ nhiệm hành chính chùng nhau truyền xuống mệnh lệnh, cán bộ Lý Kiệt Phòng Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới, được bổ nhiệ làm Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng Giám đốc tập đoàn công ty rượu nghiệp Quy Ninh. Lý Kiệt đã vào Đảng khi công tác ở công ty cung cấp hệ thống nước uống ở Tân Hairm coi như là Đảng viên lão thành lâu năm.
Trước khi Lý Kiệt đi nhậm chức, đặc biệt tới văn phòng An Tại Đào một chuyến. An Tại Đào đóng cửa lại nói chuyện hơn 1h với Lý Kiệt, mới an bài một Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ và Chủ nhiệm văn phòng UBND huyện Mã Hiểu Yến cùng nhau đưa Lý Kiệt đi rượu nghiệp Quy Ninh nhậm chức.
An Tại Đào đưa ra cửa, cười cười:
- Lý Kiệt, tới rượu nghiệp Quy Ninh rồi, làm cho tốt, hỏi nhiều, xem nhiều, học nhiều, phát huy đầy đủ ưu điểm của cậu… Đừng khiến tôi thất vọng!
Sắc mặt Lý Kiệt hơi đỏ lên, gã nắm chặt tay, cúi đầu nói:
- Anh An, anh yên tâm, tôi sẽ không để anh thất vọng!
An Tại Đào gật đầu:
- Tôi đang sưu tập tư liệu tương quan phương diện rượu nghiệp, cậu cũng tìm giúp tôi một chút… Đồng thời, sau khi cậu đến nhận chức lập tấp triển khai công tác, lợi dụng quan hệ con người của rượu nghiệp Quy Ninh, nhanh chóng liên hệ nhà máy rượu khác trong tỉnh, tôi muốn dùng danh nghĩa UBND huyện Quy Ninh, mời nhà máy rượu khác mở một hội giao lưu kết nối ---- thao tác cụ thể như thế nào, tôi sẽ để Chủ nhiệm văn phòng UBND huyện Mã nói chuyện với cậu!
- Tôi đã biết.
Lý Kiệt đáp ứng xuống.
****
Ngoài trừ duy trì công tác cơ bản hằng ngày ra, hai ngày này, cơ quan trên dưới của Huyện ủy và UBND huyện Quy Ninh, dưới sự phối hợp chỉ huy của đích thân An Tại Đào, vận chuyển đủ mã lực, gần như đều dồn tất cả tinh lực lên chuyện tình rượu nghiệp Quy Ninh. Bởi một xí nghiệp mà vận dụng tới lực lượng hệ thống quyền lực của Đảng ủy chính quyền huyện, trong lịch sử thành phố Phòng Sơn coi như là lần đầu tiên thấy.
Đối với An Tại Đào mà nói, hiện giờ hết thảy cố gắng và công tác "bổ cứu" của hắn, đều không phải là vì cứu Lãnh Mai, mà là vì chính mình. Đương nhiên, hắn cũng không thể không kéo Lãnh Mai một phen, dù sao Lãnh Mai tồn tại, đối với hắn là có lợi. Nếu Lãnh Mai bị điều đi, một Bí thư Huyện ủy mới lại tới, chắc chắn không dễ dàng để hắn triển khai công tác ở Quy Ninh bằng Lãnh Mai.
Lực lượng quyền lực là vô cùng, mà hiệu suất công tác dưới thúc đẩy của quyền lực cũng là cực cao. Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện nghiêm khắc đốc xúc, tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tiến vào rượu nghiệp Quy Ninh ngày thứ ba, điều tra ra kết quả bước đầu, Trương Quốc Lực không chỉ bị thẩm tra có vấn đề lạm dụng chức quyền lâu dài, tham ô tài chính xây dựng công trình chuyên nghiệp, vi phạm thao tác quy định trong quá trình thay đổi chế độ xã hội, còn bị tra ra khoản tham, nữ sắc, dùng người không khách quan và nhiều phương diện khác. Có vấn đề cùng loại với gã, còn có hai Phó Tổng khác, thậm chí còn một số cán bộ trung tầng.
Thật ra, cho dù gã không có vẫn đề, cũng nhất định trở thành người chịu tội thay. Gã không nhận trách nhiệm, ai tới gánh vác đây? Chẳng lẽ muốn Lãnh Mai tới gánh vác? Đây là chê cười. Ngay cả Lãnh Mai đồng ý, bên trên cũng sẽ không đồng ý, bởi vì điều này quan hệ tới hình tượng chính phủ.
Lãnh Mai giận dữ, lúc này bắt đầu mời dự họp hội nghị thường vụ, hội nghị không đến mười phút, liền hình thành ý kiến xử lý nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của Huyện ủy. Miễn chức Trương Quốc Lực, khai trừ Đảng viên, đợi điều tra rõ toàn bộ vấn đề sau đó giao cho cơ quan tư pháp, Phó Tổng Giám đốc Chu vận và Tiêu Dương bị miễn chức, đồng thời khai trừ Đảng viên, đều chuyển giao cơ quan tư pháp.
Buổi sáng.
An Tại Đào đang tra tìm một số tư liệu liên quan trên mạng, cửa bị gõ vang. Hắn buông chuột ra, mệt mỏi mà thở dài một cái, trầm giọng nói:
- Tiến vào!
Lý Kiệt và Mã Hiểu Yến một trước một sau tiến vào, xem ra là có chuyện tìm tới hắn báo cáo. Lý Kiệt cười chào một tiếng:
- Chủ tịch huyện An!
Mã Hiểu Yến mỉm cười đi đến, theo bản năng liền thuận tay cầm gạt tàn thuốc lá trên bàn làm việc của An Tại Đào chuẩn bị đi đổ, nhưng cô liếc mắt một cái, thấy bên trong tràn đầy tàn thuốc, không kìm nổi nhíu mày, nhẹ nhàng nói:
- Lãnh đạo, hai ngày này ngài hút nhiều quá, nhưu vậy không tốt đối với thân thể!
An Tại Đào cười ha ha, tránh né:
- Lý Kiệt, công tác bên kia thế nào, thích ứng chứ?
- Chủ tịch huyện An, tuy rằng rượu nghiệp Quy Ninh rất nhiều vấn đề, nhưng cũng không có nghiêm trọng như vậy. Hai ngày này tôi biết được một chút đại khái, quản lý nội bộ coi như chính quy, chỉ là suy nghĩ phát triển xuất hiện sai lệch thật lớn, quản lý tài vụ hỗn loạn ----- vấn đề chủ yếu hiện tại là vấn đề thị trường, tôi lo lắng một khi đã không có thị trường, dây xích tài chính sẽ đứt gẫy rất nhanh… Còn có vấn đề ngân hàng thúc giục khoản nợ!
Lý Kiệt do dự một chút:
- Ngoài ra, hạng mục khu vực rượu nghiệp kia, tôi cảm thấy không nên dừng thì tốt!
- Ồ? Vì sao nói như vậy?
An Tại Đào nhìn Lý Kiệt thật sâu.
- Chủ tịch huyện An, nơi này đầu tư thật lớn, nợ ngân hàng khoản vay gần 200 triệu, nếu dừng lại, đầu tư giai đoạn trước cũng sẽ bỏ đi. Hơn nữa, còn có thể lưu lại công trình chưa hoàn thành cho huyện. Vì phát triển lâu dài của rượu nghiệp Quy Ninh, tôi đề nghị huyện ủng hộ một chút, tiếp tục khởi công xây dựng.
- Nhưng, Lý Kiệt à, cậu phải biết rằng, danh tiếng rượu nghiệp Quy Ninh hiện giờ cực kỳ xấu, thị trường cực kỳ suy giảm, cho dù bước tiếp theo chúng ta khéo léo cứu vãn một bộ phận thị trường, nhưng vẫn không cần sản lượng lớn như vậy… Công trình này…
An Tại Đào trầm ngâm một chút, đột nhiên cười nói:
- Cậu có việc cứ nói thẳng, trước hết tôi nghe ý kiến của cậu!
- Chủ tịch huyện An, tôi có một ý tưởng chưa thành thục. Hạng mục này, có thể độc lập đưa ra thành lập một xí nghiệp đầu tư cổ phần, hấp dẫn một số tài chính bên ngoài tiến vào, lại để công nhân viên chức tham gia cổ phần… Để xí nghiệp này trở thành một xí nghiệp mới kích hoạt nó vận hành, hạch toán độc lập ----
Lý Kiệt nhẹ nhàng nói.
An Tại Đào ngẩn ra, cẩn thận suy ngẫm một chút, gật đầu:
- Dây cũng là biện pháp. Chẳng qua, tạm thời gác lại một chút, trước mắt chúng ta phải vượt qua nguy cơ này rồi nói thứ khác sau. Đúng rồi, tình hình liên hệ nhà máy rượu khác của hai người như thế nào rồi? Bao nhiêu nhà có thể đến?
- Tôi đến chính là báo cáo cho ngài việc ngày.
Lý Kiệt cười cười:
- Nhà máy rượu trong tỉnh chúng tôi đều liên hệ qua, bởi vì UBND huyện ra mặt, hơn nữa chúng tôi nói lợi và hại rất rõ ràng, rất nhiều xí nghiệp đồng ý tới tham dự. Tôi đánh giá, hội nghị ngày mốt sẽ có hơn trăm doanh nghiệp đến, hẳn là không có vấn đề gì. Tôi và Chủ nhiệm Mã, đều gọi điện tới từng nhà xác định.
An Tại Đào gật đầu, bỗng nhiên đứng dậy, vẻ mặt hơi phấn chấn:
- Được, tốt lắm. Hội nghị ngày mốt, tôi sẽ tự mình tham gia.
- Vâng. Chủ tịch huyện An, tôi trở về trước, công tác rõ ràng rất nhiều, tôi phải quay về công ty.
Lý Kiệt thở dài, đứng dậy nói:
- Hai ngày này tôi cũng chưa dám về nhà ăn cơm, ăn ở đều tại công ty.
- Cậu vất vả rồi, đi thôi.
An Tại Đào khoát tay áo:
- Huyện sẽ toàn lực ủng hộ công tác của cậu. Lý Kiệt, cậu nắm chắc một nguyên tắc, đảm bảo bên trong ổn định, đây là điều mấu chốt, rượu nguyện Quy Ninh không bao được có thể nhận được sai lầm gì nữa, nếu không mà nói, chúng ta không có cách nào khác xong việc.
- Người này không tồi, làm việc quyết đoán năng lực rất mạnh, rất có suy nghĩ, hiểu rất rõ đối với quản lý xí nghiệp. Trước kia lúc ở khu kinh tế mới, tôi liền cảm thấy hắn là một nhân tài.
An Tại Đào khẽ mỉm cười.
Mã Hiểu Yến đi ra ngoài hai bước, đột nhiên đỏ mặt lên dừng bước chân dịu dàng nói:
- Lãnh đạo, ngài một người luôn ăn cơm bên ngoài, không tốt đối với thân thể, tôi nay nhà thôi làm sủi cảo, tôi muốn mời ngài tới…
- Được.
An Tại Đào cao giọng cười:
- Lâu rồi tôi chưa ăn sủi cảo, tối nay tôi phải đi nhà cô kiếm ăn một bữa!
- Xem ngài nói, kiếm ăn một bữa cơm nữa...
Mã Hiểu Yến thấy An Tại Đào đáp ứng, trong lòng vui mừng, mặt mày đỏ ứng chớp động, cúi đầu sẵng giọng.
- Đúng rồi, lãnh đạo, tôi còn một chuyện muốn nói. Chỉ là...
Mã Hiểu Yến nói xong liền do dự.
An Tại Đào đứng đậy tới vỗ bả vai cô, ôn tồn nói:
- Với tôi còn có gì khó nói, cô nói thẳng, chuyện gì?
- Hai ngày này Lương Mậu Tài luôn tìm tôi, cầu tôi hỏi ngài giúp hắn một cái, vấn đề công tác của hắn...
Mã Hiểu Yến thở dài:
- Đồng chí đi ra từ một chỗ, tôi cũng không bỏ được phần mặt mũi này, cho nên...
An Tại Đào ngẩn ra, thầm nghĩ gần đây bận nát óc, thật sự quên mất Lương Mậu Tài này. Lương Mậu Tài là hắn chỉ tên “phân tuyến” rời khỏi cản bộ khu kinh tế mới, An Tại Đào không tỏ thái độ gì, cho nên Ban Tổ chức cán bộ cũng không an bài cương vị cho Lương Mậu Tài, liền ngồi ở nhà nhàn rỗi, cực kỳ buồn bực lo sợ bất an.