Xa xa một thân bạch y lay động hòa trong mảnh đào hoa, nhẹ nhàng phất phơ vài mảnh đào lả lướt trên y phục hắn. Xinh đẹp ngũ quan, mi mục thanh tú, làn da bạch ngọc ko tì vết trong trẻo thanh đạm, dơ tay nhấc chân là cổ hồn nhiên thiên thành bộ dáng, đặc biệt đẹp đẽ câu hồn nhiếp phách màu tím con ngươi còn toát lên vẻ phong tình mị hoặc, hắn đích thị Trầm Phượng, như thanh nhã bạch liên ngàn năm nhẹ nhàng mà ôn hòa bất giác làm cho Mị có chút ngẩn ngơ
“Như vậy gió, ngươi lại như vậy phong phanh ăn mặc”, Mị vẻ ko hờn giận nhìn Phượng, cởi ngoại bào khoác vào cho hắn, phù hắn bên cạnh nhuyễn tháp. Phượng ở tướng gia cũng hơn 1 tuần, thương thế bắt đầu đánh vẫy chính là thân thể suy nhược quá mức , hắn hàn khí rất nặng cho nên luôn thực sợ lạnh đâu
Phượng có chút đỏ mặt nhìn mị, khóe miệng quyến rũ một nụ cười hạnh phúc, lâu rồi hắn ko có cảm giác ấm áp như vậy a, càng ngày hắn càng tham luyến này hoài ôm, nếu mất hắn làm sao bây giờ…làm sao, nghỉ đến đây phượng tâm bắt đầu co rút đi lên, một cổ bất an lan tràn
“Nghĩ gì đâu?” Nhận thấy bất an của hắn Mị buồn bực, này như thế nào 10 năm hắn trải qua cái gì luôn như vậy mẫn cảm, luôn bất an cùng hoảng sợ. Lôi lâu như vậy chưa về, nàng nhất định phải đem này đám người bằm thây vạn đoạn
“Ko có……”…Phượng ôn nhu cười, mặt dựa sát vào ngực nàng, tham luyến của nàng ấm áp, tay gắt gao giữ lấy như sợ mất đi
“Tốt lắm, ta đưa ngươi dùng chút thiện, ngươi thật gầy đâu”, Mị ôn nhu phù hắn ko ngường nỉ non bên tai , ấm áp này nóng rực hơi thở thổi vào tai hắn làm cho phượng mặt càng thêm đỏ
********************************************
“Sao vậy, thức ăn ko được sao”, Mị vấn
“Ko…ko có……”…Phượng lắc đầu tiếp tục vùi mặt vào chén cơm, này hắn thật xấu hổ đã chết, nàng thế nhưng đem hắn đặt vào lòng ngồi ăn, tuy rằng hắn cảm thấy thực ngọt chính ;là có chút xấu hổ a
Mị liếc mắt nhìn đám hạ nhân, tất cả bọn họ đều nhất loạt chạy bán sống bán chết, này ác ma tướng gia như muốn đông cứng bọn họ a, nhưng mấy ngày nay quan sát tướng gia thật sâu này thích công tử cho nên bọn ho đối với Trầm Phượng cung kính đi lên, chính là Trầm Phượng ôn nhu với mọi người cho nên cũng được lòng hạ nhân, cho nên ai nấy thật mong vị này xinh đẹp ôn nhu công tử có thể thổi một ít băng sơn tướng gia kính yêu của bọn họ a
Không khí bàn cơm thập phần có vẻ ko được tự nhiên a, nói chung là có chút ái muội, ai biểu Trầm Phượng như thế đáng yêu đâu cho nên Mị dạo này thật muốn chọc hắn, nhìn bộ mặt đỏ bừng kia nàng cảm thấy khoái hoạt a, cho nên hễ một chút là Mị thường có những mập mờ động tác bất lương
“Ngon sao?” Mị gắp một miếng nhỏ thịt bò đưa vào miệng hắn, này duy nhất nhân được đương triều tả thừa tướng uy qua, ngay cả nữ hoàng bệ hạ cũng ko có hưởng qua này phúc trạch a
“Ân………”….Phượng nhấm nháp gật đầu
“Phải ko, ta thấy ngươi so với nó còn thập phần ngon đâu”, Mị mờ ám nói nhỏ bên tai Phượng làm cho hắn đỏ càng thêm đỏ mặt a
Uh…….mị cúi đầu khẽ liếm môi phượng, một chút…..một chút càng thêm sâu, càng thêm bá đạo nhưng cũng thật ôn nhu làm cho hắn có chút ngừng thở nhưng cũng ngây ngốc phối hợp, hai người triền miên đi lên………..
“Ân………..thế nào, muốn hay ko tiếp tục, mị thanh âm có chút khàn khàn đầy mị hoặc nỉ non bên tai hắn”. Lúc này Phượng đang trong cơn ý loạn tình mê chính là kiểm càng đỏ ánh mắt có chút mê ly, nhưng thân hình có chút khẽ rung động, tay có chút gắt gao siết chặt
“Đừng……”….Phượng vô thố khẽ kêu thanh âm mang theo nỗi bất an nhìn Mị, con ngươi xinh đẹp pha chút mê mang hoảng loạn. Mị chính là ko nói chỉ mỉm cười nhìn hắn khẩn trương bộ dáng, nhẹ nhàng ôn nhu tiếp tục vì hắn bón thức ăn
Nhìn mị ko nói, Phượng tưởng hắn tức giận, mâu quang mang theo chút lo lắng
“Biệt lo lắng, ăn cơm tốt lắm, ngươi phải béo lên một tí mới tốt,” Mị ôn nhu nói, làm tâm hắn thả lỏng ko ít
***************************************88
“Nói……”…Mị âm thanh thiếu kiên nhẫn nhìn Lôi
“Là chủ chượng”, lôi bình tĩnh nói, thanh âm trầm thấp kiên định, phải nói rằng tứ đại hộ pháp huyết sát minh cung tuấn tú đa tài, người thương ko ít chẳng qua là bên cạnh Mị cho nên ánh hào quang bị che lấp a
“Trầm phượng, con của Trầm Phương Du cùng Mạc Nhan, thủ phủ một phương. Vì Trầm Phương Du cùng mạc nhan có việc cho nên gửi hắn một thời gian ở nhà Mạc thượng thư chính là tỷ tỷ của Mạc Nhan, bác của Trầm Phượng. Năm 10 tuổi trầm phượng được cha mẹ đón đi, chính là đi qua Hắc long sơn bị thổ phỉ đánh cướp, toàn bộ bị giết, Trầm Phượng bị thổ phỉ bắt về hang ổ. Năm hắn 14 tuổi ko biết vì sao lại thoát được, được một đôi vợ chồng già thu dưỡng , hai năm sau hắn đột nhiên mất tích sau đó ko rõ tung tích chính là cách đây 4 tháng bị bắt bán đến mãn nguyệt lầu…………”…..Lôi dừng lại tiếp tục quan sát Mị chờ nàng ra lệnh
Mị ko nói gì, âm trầm , phượng mâu xinh đẹp híp lại, ánh mắt hiện lên mãnh liệt sát khí, làm cho bỗng chốc 4 người Lôi, Phong, Điện, Vũ cũng cảm thấy có chút áp bách a
“Thổ phỉ đó là ai?” Mị tịnh quang vi hiểm nhìn về phía Lôi
“Là Ngõa Long trại, hoành hành ngang dọc, theo thuộc hạ đều tra, có khoảng hơn 300 nhân, bọn chúng hành tung khá bí ẩn, câu kết quan lại cho nên nhiều năm vẫn ko bị bắt”, Điện xen vào bẩm báo
“Là a” Mị khẽ cười, môi đỏ mọng nhếch lên, rõ ràng xinh đẹp lại làm cho người ta tê dại óc buốt đâu
“Bắt toàn bộ bọn chuột nhắt đó, đem về quy án, toàn bộ ngũ mã phanh thây cùng lăn trì…….”.giao cho ngươi Lôi, Mị nheo mắt nhìn về phía Lôi
“Là..chủ thượng”, Lôi nhận mệnh
“Điều tra toàn bộ quan lại cấu kết với bọn chúng, cách chức, trảm, gia sản sung quốc khố”, giao cho ngươi Phong. Mị tiếp tục phân phó
“Là,” Phong vui vẻ, ha hả ra ngoài làm việc còn có thể ngoạn đâu
“Đem Mãn nguyệt lầu thu vào tay, những kẻ ra tay với Phượng toàn bộ cắt đứt gân tay gân chân,” Mị nhếch nhác nói………giao cho ngươi Điện
“Là chủ nhân”………..
“Bọn buôn người giao cho ngươi Vũ”
“Là…”…Vũ nhận mệnh
“Trong vòng 7 ngày ta muốn thấy kết quả”, mị híp mi nói, mâu quang phát sáng
“Thuộc hạ tuyệt ko nhục sứ mệnh”, 4 người cúi đầu nhận mệnh đi ra ngoài. Đáng thương bọn này đụng phải chủ tử nhà các nàng a, a xem ra Trầm công tử đúng là chủ thượng xem trọng thật rồi cũng chính là nàng điểm yếu a, cho nên sau này nhất định phải hảo hảo bảo vệ tốt Trầm công tử đâu
Bảy ngày hôm sau toàn bộ kinh thành chấn động, à ko cả nước chấn động này tin tức
Ngõa Long sơn trại hơn 12 năm hoành hành ngang ngược gây ko biết bao nhiêu dân chúng phẫn nộ, toàn bộ bị bắt đem lăn trì ngũ mã phanh thây, cảnh tượng ghê tởm làm cho mọi người cảm thấy ghê sợ. Hơn 10 quan viên lớn nhỏ cấu kết toàn bộ bị trảm, thi chất đầy đồng, y trong một ngày thi thể phơi đầy làm cho dân chúng thật sâu rồi kính yêu vị này thanh thiên tái thế thừa tướng vì dân trừ hại chính là thủ đoạn tàn nhẫn càng làm cho bọn họ khiếp sợ, cho nên này ác ma tướng gia danh truyền càng ngày càng lan xa
Mãn nguyệt lầu, đệ nhị danh kĩ thứ 2 kinh thành bị thâu mua, nhiều kẻ bị chặt đứt gân tay cùng chân, tống chợ phố, một đám người bí hiểm bị sát hại ghê tởm, đích thị bọn thường xuyên bắt nam nhân nhà lành…………..cho nên dân chúng càng thêm đồn đãi vị ác ma thừa tướng động tình giận giữ vì hồng nhan cho nên ra tay sát hại, vì thế danh truyền ác ma tướng gia là tình si cho nên nam nhân, công tử khuê phòng càng thêm ngưỡng mộ ao ước gã cho thừa tướng đại nhân a
Ko đâu bằng tin tức truyền miệng dân chúng cho nên nhân vật tướng gia càng thêm bùng cháy nhất thời , đương kim tả thừa tướng nữ hùng cứu mỹ nam, động tâm loan truyền phấp phới, trở thành đề tài nóng hổi của dân chúng