Đường Đường không nói được lời nào, cụ Trương nói xong, bên kia có người gọi bà, bà cụ Trương mới dặn dò nốt một lần nữa rồi cúp điện thoại.
Ngồi quá lâu, hơi ấm trên giường tản ra ngoài, Đường Đường "hít" một tiếng, vội vàng khoác chiếc áo len dày ấm áp vào, rùng mình kéo chặt chăn, chỉ lộ ra đầu, đóng thành kén mà ngồi xuống trước máy tính. Khởi động máy xong cậu cũng nhanh chóng rút chân vào trong chăn,
[Lần này là xuống địa ngục à? hít... lạnh quá. hệ thống, có buff ấm áp không]
Âm thanh máy móc của hệ thống nghiêm túc: Rất xin lỗi, trong danh sách kỹ năng không có buff ấm áp, chỉ có thể thực thể hóa hộp diêm, xin hỏi có muốn rút không?]
“......”
Rồi đóng vai streamer bán diêm hay gì?
Sau một lúc yên tĩnh, streamer trẻ tuổi nào đó ngồi khoanh chân ở trên ghế, đơ mặt quấn chặt chăn nhỏ, từ chối đề nghị của hệ thống…
Nhấn vào biểu tượng phát sóng trực tiếp.
“Này Kẹo Dẻo, sao hôm nay live sớm thế?”
“Vừa ăn cơm xong đã thấy cậu live rồi”
“Lẹ lẹ lẹ, chuyện ngày hôm qua còn chưa nghe xong, để Kẹo Dẻo nói tiếp?”
“Ôi... mấy chị, chuyện đến đâu rồi í, hôm qua em ngủ quên *khóc thật to*”
“Kể đến khúc thiếu gia học giỏi cho nữ chính cỏ dại kiên cường nhưng không phải bạch liên hoa, múa giỏi, việc nhà giỏi ra chuồng gà!!”
“A... thích quá”
“Tôi cũng vậy......”
Đường Đường quấn chăn ngồi trước máy tính, nhìn các bình luận lướt qua trên màn hình, sau đó lại liếc nhìn 23 người đang theo dõi, đuôi mắt cong cong, tâm trạng rất tốt.
Nhiều hơn ngày hôm qua tận ba người!
“Chào buổi tối, mọi người.”
Đường Đường không lộ mặt, trên màn hình phát sóng trực tiếp có một hộp kẹo, người khác chỉ có thể nghe thấy giọng nói của cậu, rất mềm mại, nghe vào rất thoải mái, không phải giọng trẻ con, cũng không giống người lớn trầm đục.
Đường Đường hiện là một streamer chưa ký hợp đồng chính thức của Vấn Đậu Live, trước mắt đang xây dựng kênh của mình bằng việc kể chuyện, thỉnh thoảng chơi mấy trò nhỏ trên 4399 (*)...vì máy tính của cậu không tải nổi game lớn.
(*) một app tổng hợp các loại game mobile nhỏ nhẹ
“Được, được, lại một ngày chảy nước miếng vì giọng vợ, hít hà.”
“Lầu trên đứng im, đấy là của tôi!!”
“Hu hu Kẹo Dẻo kể tiếp đi, con nít mới chờ người lớn muốn ngay! Tên hotboy phú nhị đại này thế mà không mù *gáy ò ó o*”
Thêm vài bình luận phụ họa bên dưới.
Hôm nay quá lạnh, Đường Đường lại rúc vào chăn, ước gì có thể chui cả cái đầu vào, vừa nhìn thấy bình luận của mọi người liền xấu hổ ho khan một tiếng, tóc bị tai nghe làm bù xù, có một loại đần độn đáng yêu: “Hôm nay tôi không kể chuyện này, tôi chưa có thời gian viết.”
Màn ảnh đột nhiên yên lặng.
“???”
“Cái. . . Cái lùm mía??”
“Thảo nào! Tối hôm qua nửa đêm nghe dở, lại tìm không thấy phần tiếp theo, hóa ra là cậu viết luôn sao? Giỏi quá đi.”
“A a a a tôi là fan của streamer thần tiên nào vậy? Giọng vừa hay còn vừa biết viết truyện! High quá.”
[Thích Cà Rốt tặng đậu Hà Lan x66]
Khoảnh khắc món quà xuất hiện, trong phòng phát sóng trực tiếp có mưa đậu Hà Lan nổ lách tách, hiệu ứng đặc biệt của buổi phát sóng trực tiếp của Vân Đậu được thực hiện rất tốt, những hạt đậu từ trên trời rơi xuống, nảy lên một cái mới tan biến đi.
Đường Đường hai mắt sáng lên, quà đậu xanh trong Vân Đậu live giá mỗi cái 1 tệ, 66 tệ đủ cho cậu ăn mấy ngày. (66t ~ 231k)
Họ Đường nào đó quá nghèo đến tằng tiện vui vẻ chân thành cảm ơn: “Cảm ơn món quà từ Thích ăn cà rốt, nhưng hôm nay đã quá muộn, ngày mai ... Tôi sẽ viết thêm hai trang truyện nữa, hôm nay đọc truyện khác trước, truyện ngủ được không?”
“Được được được”
Đường Đường quấn chặt chăn bông dựa sát vào máy tính, tìm kiếm truyện đã chuẩn bị trước, để đọc không bị vấp, cậu đã chọn ra một tuyển tập truyện trước khi đi ngủ rồi tập đọc mấy lần. Hắng giọng vài cái, một nói nhẹ nhàng từ từ lọt vào tai nghe…