Chu Từ nằm trên giường, cả người đều run lên, như mọi khi cô sẽ cuộn mình lại trên giường, cuộn thành hình dáng đứa trẻ nhỏ đang nằm trong bụng mẹ, giờ phút này lại bị lôi kéo vô cùng chật vật, thịt ở bắp chân cũng run lên.
Nửa người dưới là run rẩy nhiều nhất, bởi vì chiếc máy rung điên cuồng đó.
Nơi thịt non mềm của cô co lại chặt vô cùng, chỗ đêm qua bị làm đến sưng lên vẫn chưa tan hết, trứng rung thì nhét sâu vào trong huyệt thịt của cô.
Cô sống chết giãy dụa, cắn một góc chăn, phát ra âm thanh run rẩy, bên dưới kìm nén không được mà phun nước. Cô bị một quả trứng rung làm đến không thể khống chế được, ngực phập phồng lên xuống, cửa sau của cô bị chiếc nút nhét chặt khiến ruột cô co rút, quặn lại.
Cuối cùng cô sức cùng lực kiệt, chỉ còn lại quả trứng rung chôn ở thân dưới vẫn đang run rẩy rung lắc.
Ngoài phòng bất ngờ truyền đến tiếng đẩy cửa, trứng rung vẫn vang lên ong ong, ngón chân cô bám víu lấy khăn trải giường, môi cũng bị cô cắn đến mức ngửi thấy mùi tanh, vừa run rẩy lại vừa sợ hãi.
Nhưng cửa phòng ngủ vẫn bị người khác đẩy ra, cô bối rối không dám phát ra tiếng, sau đó trên người chợt lạnh, mí mắt đang rũ xuống bỗng bị một tấm vải che lên, không còn thấy được gì nữa.
Người kia lại tung chăn trên người cô lên, bàn tay lạnh lẽo vuốt ve thân thể cô. Hình như Tiết Kiệu mới vừa rời khỏi không lâu, vậy người vừa đến là ai?
Chu Từ run rẩy, phía dưới vẫn chảy nước, âm cuối mềm mại lại quyến rũ: “Ai, ai thế?”
Người đàn ông một tiếng cũng không trả lời, chỉ nghe tiếng hô hấp nặng nề, cũng chẳng dịu dàng vuốt ve.
Dường như người đó dừng lại một chút trên hai cánh hoa của cô, như đang miêu tả cách viết của hai chữ “lẳng lơ”, cô cảm thấy vô cùng nhục nhã muốn chết đi. Chu Từ thét chói tai, nhưng lại bị người đó đè cổ họng lại, cắn vào đầu vυ" cô.
Đầu lưỡi ẩm ướt hôn hôn, mυ"ŧ mυ"ŧ cắn lên nơi đó, còn thô bạo hơn Tiết Kiệu, giống như muốn ăn hết đôi gò bồng đảo kia.
Trứng rung bị chôn bên dưới lộ ra một sợi dây bị người kia kéo rồi từ từ lôi ra bên ngoài, vuốt ve nơi vách thịt non mềm đang liều mình co rút kia. Cô gần như thở không được, sắc mặt và môi đều trắng bệch, nước mắt rơi xuống, lại bất ngờ không kịp đề phòng bị người kia hung hăng nhét vào bên trong, nắm lấy trứng rung và ngón tay đâm sâu vào trong huyệt thịt, chèn ép trong miệng huyệt hung hăng chơi đùa. Eo cô bị chơi đau đến đến cong lại trên sàn nhà, bị người kia bóp họng tạo thành tiếng khóc vụn vỡ.
Ngón tay của người đàn ông bóp mạnh trong huyệt thịt của cô, gậy thịt hung hăng chà đạp vạch thịt non nớt, trứng rung như muốn khoét lỗ bên trong cửa huyệt. Ngón tay bóp lấy cổ cô cũng buông lỏng ra, gậy thịt thô to được phủ một lớp ẩm ướt, giữ lấy mông cô rồi tiến vào, vừa ẩm ướt vừa ngại ngùng.
Quá tàn nhẫn, từ trên xuống dưới đều vô cùng tàn nhẫn. Cô run rẩy không biết nói cái gì, chỉ biết khóc, khóc như muốn chết đi, nước mắt chảy xuống, dâm thủy cũng ào ào tuôn chảy.
Xiềng xích trói cô lại vang lên tiếng răng rắc cởi bỏ, bịt mắt cũng được mở ra, ánh mắt của người đang nằm đè lên cô sâu thăm thẳm, nhàn nhạt mà nhìn cô.
Là Tiết Kiệu.
Bỗng nhiên Chu Từ thở dài nhẹ nhõm, hai mắt đẫm nước ngẩng đầu, hôn lên cánh môi anh, lên tiếng gọi anh là thầy, ôm lấy eo của anh rồi dựa sát vào nhau, lại bị anh véo cằm đè xuống hỏi: “Làm sao, biết được là tôi chơi em, vui như thế sao?”